Vườn Trẻ Thiên Đình

Chương 4 : Kẹo viên

Ngày đăng: 22:30 21/04/20


Ngọc Thanh Cung, hôm nay, một mảng bừa bộn



Lão Quân cầm phất trần ngồi tĩnh tọa trên đệm hương bồ ở đâu thì không có thấy, thay vào đó là một đứa nhỏ mặc đạo bào, cầm một cái phất trần bé xíu, vẻ mặt nghiêm túc nhìn chằm chằm Bát Quái Lư, giọng toàn hơi sữa nói: “Đồng nhi, đan Thiên Tài Địa Bảo này còn thiếu mấy vị, ngươi mau mau mang tới đây.”



NOTE: đạo đồng, tiên đồng, đồng nhi… là cách gọi mấy đứa nhỏ theo hầu các vị tiên.



“Vâng, Lão Quân.” Tiên đồng tuy rằng không hiểu vì sao Lão Quân đột nhiên biến thành đứa nhỏ nhưng vẫn nghe lời mang nguyên liệu ông muốn đến, quả Thiên Tuyền Bách Hương, mật Vạn Hoa Thiên Tằng, sau đó hoảng sợ nhìn Lão Quân đem chiếc bình mật to ném vào trong lò luyện đan.



Bạch Trạch ngồi cạnh Thiên Tôn một lúc, đã bắt đầu mệt rã rời, y nhìn xung quanh hai bên, nhích ra một chút, sau đó chậm rãi xoay người lại biến về nguyên hình. Đang thiếu ngủ, cứu vớt thiên giới khỏi nguy nan gì gì đó, chờ tỉnh ngủ lại nói sau ha.



Mới vừa ngủ, liền nghe thấy tiếng xé gió cách đó không xa truyền tới, ngay sau đó, một bé con mặc áo giáp bị quăng vào người Bạch Trạch, “Phốc” một tiếng chui tọt vào trong mao mao dày của Bạch Trạch.



Bạch Trạch bị đè khẽ lầm bầm một tiếng, vẫy vẫy đầu, sau đó đối diện với đôi mắt lấp lánh có hồn của Na Tra.



“Thỉnh cầu Thần Quân trông giúp phụ thân một lát, Lão Quân đã biến thành đứa nhỏ, ta phải mau chóng truy tìm!” Na Tra nói xong, cũng không chờ Bạch Trạch đáp lại, liền giẫm Phong Hỏa Luân, gào thét xông ra ngoài, một đầu lụa Hỗn Thiên Lăng buộc vào Vòng Càn Khôn, nhìn kiểu gì cũng giống như đang đi thòng ngựa.



Bạch Trạch yên lặng duỗi móng ra bụm mặt, cùng Thiên Tôn liếc mắt nhìn nhau, hóa thành hình người, đem Lý Tịnh vẻ mặt đang không vui buông ra, dặn dò hắn cùng Phù Lê trước hết cứ tự chơi một lúc, còn mình vẫn nên đi theo xem thử Na Tra định làm gì thì tốt hơn.



“Hai người các ngươi ngoan nha, đừng đánh nhau đó.” Bạch Trạch không yên tâm quay đầu lại nhìn một cái, nhấc chân rời khỏi Ngọc Thanh Cung.



Na Tra chạy tới Đâu Suất Cung, vẫn như lúc bình thường, ngọn lửa trong lò luyện đan cháy hừng hực, tiên đồng cẩn thận đong đưa quạt, trân bảo, đan dược sắp xếp rất chỉnh tề… Ngoại trừ Thái Thượng Lão Quân cao ba thước ngồi trước lư.



Trên người Lão Quân vẫn là bộ trường bào tay áo rộng hình Thái Cực Bát Quái mà ông hay mặc, trong tay cầm phất trần bị teo nhỏ, vẻ mặt nghiêm túc nhìn chằm chằm ngọn lửa cháy chập chờn.



“Lão Quân…” Na Tra mở miệng, muốn nói gì đó, lập tức bị Lão Quân cắt ngang.



“Suỵt ——” Tiểu Tiểu Lão Quân xoay đầu lại, trừng Na Tra một cái, nhỏ giọng nói: “Đừng ồn, kinh động ngọn lửa, lò đan này hỏng mất.”



Na Tra đành ôm Vòng Càn Khôn đứng một bên, ngó chằm chằm Lão Quân luyện đan, trơ mắt nhìn ông rót mật ong vào trong lư: “Cái đó…”




Phù Lê thì lại chỉ nhàn nhã chắp một tay sau lưng, trái né phải tránh, bên cạnh còn có một kết giới Lưỡng Nghi Hỗn Nguyên to bằng nắm tay, chặt chẽ giam cầm cái tiểu bảo tháp cỡ lòng bàn tay.



“Đem trả bảo tháp lại cho ta!” Nhìn bóng nhỏ Lưỡng Nghi Hỗn Nguyên kết giới càng bay càng cao, Lý Tịnh cố gắng nhảy nhảy lên phía trên, vung vẩy cánh tay ngăn ngắn, muốn đem với tiểu bảo tháp về.



Thiên Tôn đại nhân xụ mặt, hất cằm nhỏ tinh xảo: “Vậy ngươi sau này phải nghe ta.”



“Đừng có hòng!” Lý Tịnh mặc dù teo lại, vẫn là Đại Nguyên Soái ngông cuồng tự đại, cương quyết không tùy tiện nhận lão đại.



Bạch Trạch nhìn Ngọc Thanh Cung bừa bừa bộn bộn, cảm thấy đau hết cả đầu, Lão Quân trong ngực giãy giụa muốn xuống, chỉ đành khom lưng đem ông thả trên mặt đất.



Tiểu Tiểu Lão Quân vừa xuống được đất, đã nhanh chóng chạy về hướng hai nhóc con đang tranh chấp kia: “Phù Lê!”



Thiên Tôn quay đầu nhìn hắn, còn chưa kịp nói gì, liền bị Lão Quân chạy nhanh quá xô ngã.



“Cho ngươi ăn cái này!” Lão Quân nằm bò trên người Thiên Tôn, dương dương tự đắc lấy ra tiểu hồ lô màu vàng, đổ ra một viên kẹo ngọt cho hắn.



—— Tiểu kịch trường:



Bạch Trạch: Sau này Phù Lê sẽ là tiểu đội trưởng.



Thiên Tôn: Được.



Bạch Trạch: Ngươi chuẩn bị quản lý các bạn nhỏ trong lớp thế nào nha?



Thiên Tôn: Không nghe lời liền đánh, đánh đến khi nghe thì thôi.



Bạch Trạch: …