Xấu Nữ Đến Khiến Họa Thủy Yêu

Chương 25 : Trừng phạt khác loại

Ngày đăng: 04:08 20/04/20


Edit: ss gau5555



Beta: ss Vi Tiểu Bảo



Thấy vẻ mặt đệ đệ, hơn nữa tự biết hành

vi quát tiểu oa nhi của mình đã bị thiếu chủ vừa vặn bắt gặp, Phượng

địch chột dạ một trận, không biết thiếu chủ muốn trừng phạt mình như thế nào. So sánh tất cả kinh nghiệm trước đây làm hộ vệ ở bên người Phượng

Thiếu Vân trong lòng hắn đã tính toán chuyện tệ nhất.



Phượng Hiên

nhìn chăm chú thật sâu vào hắn trong chốc lát, nhìn xem trong lòng

Phượng Địch khẳng định đang sợ hãi. Sau đó mới chuyên chú nhìn về phía

bảo bối trong lòng, thấy tiểu oa nhi một phen nước mũi, một phen nước

mắt, còn mồm miệng nói không rõ hỏi chuyện cha mẹ. Lúc này, Phượng Hiên

cảm thấy lo lắng, trong lòng cực buồn bực, bản thân nhắc nhở, cảm giác

bảo bối dưới sự che chở của mình lại bị người khi dễ, phản xạ có điều

kiện giống như muốn phản kích. Vì thế, trong đầu của hắn nháy mắt hiện

lên rất nhiều loại phương pháp trừng phạt đầu sỏ gây chuyện, phải trừng

phạt thay bé con bảo bối cho hết giận mới được!



“Ngoan bé con, không khóc, không khóc,

vị thúc thúc kia từ trước đến nay đều nói dối hết lần này đến lần khác,

lời của hắn không thể tính”. Đầu tiên là phỉ báng một chút, “Hiên ca ca

không phải đã nói rồi sao, chờ Hiên ca ca có thời gian rảnh, sẽ mang bé

con về nhà tìm phụ thân, nương”. Tuy rằng, cái này mới là lời nói dối.

Nhưng hắn gọi cái này là lời nói dối có thiện ý, không thể không tính

đến.



”Đến đây, chúng ta ngồi xuống, ngoan nha, đừng khóc, lau nước mắt, nước mũi.”



Phượng Hiên ôm bé ngồi xuống bên cạnh

bàn tròn trong phòng, lau khô sạch sẽ lệ rơi đầy trên khuôn mặt kia. Sau đó nhìn bé con trong lòng nói: “Bé con, Hiên ca ca dạy muội, muội phải

nhớ kỹ lấy, một khi trưởng thành đừng giống như vị thúc thúc này như

vậy” ngón tay Phượng Hiên chỉ Phượng Địch, khoa tay múa chân từ trên

xuống dưới, “Đừng chỉ nhìn nhã nhặn thanh tú, nhưng trong bụng tất cả

đều là ý nghĩ xấu, chính là muốn khi dễ bé con ngoan của chúng ta, muội

nhìn xem một chút, khóe miệng hắn có nốt ruồi, được kêu là miệng lưỡi, . . . “



Kế tiếp tiểu Cốc Nhược Vũ ngừng khóc, mở to đôi mắt tròn nhìn Phượng Địch, cẩn thận nghe Phượng Hiên phê bình

đánh giá Phượng Địch. Nguyên bản diện mạo kia của Phượng Địch giờ phút

này ở trong miệng của Phượng Hiên nháy mắt thành hình dạng tiểu nhân

gian trá, nghe thấy thế hai huynh đệ đầu đầy hắc tuyến.


thức một chút cảm thụ vừa rồi của ta, tốt lắm!” Nói xong, Phượng Hiên

khiến cho Phượng Tiêu cột con cóc kia vào trên đầu của hắn, còn cầm một

cái siêu (ấm nước), hướng trên đầu của hắn rót nước, cười híp mắt nói,

“Nhớ kỹ, cho nó uống nước, đừng giết chết a!”



Vậy trên đỉnh đầu của hắn là cóc, tay

cầm siêu, hơn nữa còn bị Phượng Hiên phái trên đường đi làm việc, dùng

bộ dáng buồn cười kia di chuyển lần lượt trên phố lớn ngõ nhỏ, vứt toàn

bộ mặt mũi ở Đô thành .



Nhớ tới chuyện này là Phượng Tiêu lại

đau lòng a! Cho nên, hắn không tin lần này thiếu chủ chỉ đơn giản đối

đãi với huynh trưởng như vậy.



Quả nhiên không ngoài sở liệu của hắn,

Phượng Hiên đối với tiểu oa nhi đang xem vẽ trong lòng hỏi: “Bé con a,

có muốn xem diễn không?”



“Dạ!” Bé lập tức gật đầu, một chút cũng không chậm trễ.



“Tốt lắm, uh, chúng ta liền nhìn quanh

đây … chọn một người đóng vai tiên cô hạ phàm được chào đón nhất là được rồi.” Phượng Hiên vừa cười, vừa nói, vừa dùng ngón tay chỉ Phượng Địch, lại đối với hắn vung vung lên, ý bảo chọn hắn làm tiên cô.



Tiên cô hạ phàm? Có như vở diễn như vậy

sao? Bị chỉ tên Phượng Địch nhất thời dại ra, đã thấy Phượng Hiên thúc

giục hắn: “Còn không mau đi thay quần áo, tiên, cô! Tiêu, tìm người

giúp Địch một chút .”



“Dạ . . . ” Phượng Tiêu yếu ớt đáp lại

một tiếng, nghĩ rằng chủ tử nhà hắn nào có đơn giản để cho đi như vậy,

cái này, đại ca thật thảm, không chỉ phải nam cải trang nữ, còn phải tự

biên tự diễn “tiên cô hạ phàm được chào đón nhất ” chưa từng nghe nói

kia.



Kế tiếp, Phượng Địch kia với cách ăn mặc dở ông, dở thằng cùng với biểu diễn để chọc cười tiểu Cốc Nhược Vũ, làm cho nó xem thật thú vị. Nhưng nếu hắn nghĩ cứ như vậy mà chấm dứt thì…

mười phần sai. Bởi vì Phượng Hiên muốn cho Phượng Địch khắc cốt ghi tâm nhớ kỹ: người mình phải bảo vệ tuyệt đối không chấp nhận người bên

ngoài động vào.



Cho nên, Phượng Địch đáng thương nam cải nữ trang diễn trò, bị sai khiến đi ra ngoài trên đường mua đồ. Thậm chí xế chiều còn cùng Phượng Hiên đi đến phủ đại trưởng lão gặp người gia

tộc Lâm thị làm tất cả chuyện này cho đến ban đêm Phượng Hiên mới buông

tha cho hắn.