Xấu Nữ Đến Khiến Họa Thủy Yêu

Chương 60 : Kẻ trộm nửa đêm

Ngày đăng: 04:09 20/04/20


Edit: ss gau5555



Beta: Cục Bột Aly



Phơi khô phơi khô, Phượng Hiên bỗng

nhiên nhận ra mình đang giúp đỡ nàng, lúc này, hắn cho rằng nguyên nhân

tám phần là do cặp mắt kia quấy phá làm cho mình không bình thường. Hắn

nhìn nhìn y phục trong tay, lắc lắc đầu, nghĩ rằng quên đi, cũng đã

giúp, vậy giúp cho đến cùng, hắn tự nhìn mình, quả là người tốt!



Đem quần áo trong chậu phơi xong, Phượng Hiên bỗng nhiên thấy một bộ quần áo thị vệ phơi ở một bên, trong đầu hiện lên một tia sáng, a, hắn có cách chạy

trốn rồi! Ha ha, lòng tốt vẫn luôn được báo đáp! Hắn nhìn trái nhìn

phải, làm bộ như lơ đãng đi đến chỗ quần áo kia. Quả nhiên vì được một

số thứ ngăn cản trước mặt, nên người khác gần như không thấy rõ hắn đang làm cái gì. Vì thế, Phượng Hiên trong lúc phơi quần áo tìm được trang

phục thị vệ, chọn lấy một bộ quần áo, nhanh chóng mặc vào, không đi tới

phương hướng lúc đến, mà là theo một đường khác không có thị vệ trông

coi trốn ra ngoài.



Về phần vài tên thị vệ vẫn luôn theo dõi hắn thì nhìn thấy rất rõ ràng, vẫn lén nhìn về nơi phơi quần áo kia,

chờ hắn từ nơi đó đi ra. Nhưng mà, thời gian dần trôi qua, tôn chủ đại

nhân vẫn còn ngây ngốc ở trong đống quần áo cùng vải dệt kia, không biết rốt cuộc đang làm cái gì. Rốt cục cảm thấy có điều lạ nên vài người đi

tới, lại phát hiện đã sớm không thấy bóng dáng Phượng Hiên đâu, nhất

thời quá sợ hãi, bắt lấy Cốc Nhược Vũ bên cạnh vừa trở về để phơi quần

áo dò hỏi: ” Người đâu? ! Người vừa rồi ở chỗ này đi nơi nào?!” Tên thị

vệ nhất thời sốt ruột, nên khó tránh khỏi bày một bộ dạng hung tợn.



Bỗng nhiên bị thị vệ bắt lấy, lại hung

ác hỏi như vậy, Cốc Nhược Vũ thiếu chút nữa bị hù chết. Nàng không hề

nghĩ ngợi vội vàng lắc đầu nói không biết. Nàng vừa mới trở về, muốn

phơi quần áo, đang lúc buồn bực thế nhưng lại thấy tất cả quần áo được

phơi xong, lúc này thị vệ liền nhảy ra, sau đó bắt lấy nàng rồi rống

lên, khiến nàng không biết người bọn họ bắt là ai.



Vài tên thị vệ khẳng định tôn chủ đại nhân của bọn họ đã chạy thoát rồi, liền vội vội vàng vàng rời đi, chuẩn bị trở về bẩm báo.



Cốc Nhược Vũ sau khi ổn định cảm xúc,

liền cầm lấy chậu gỗ, chuẩn bị cất nó đi. Nàng đi được hai bước, đột

nhiên suy nghĩ, chẳng lẽ người bọn họ muốn tìm là người nọ? Không thể

nào! Hắn thoạt nhìn không giống như người làm chuyện gì xấu đến nổi bị

bắt! Nhưng mà, hắn rốt cuộc là ai, tại sao lại ở chỗ này đây? Chẳng lẽ

hắn trà trộn vào biệt trang có mục đích gì đó, kết quả bị người ta phát

hiện, cho nên mới muốn bắt hắn?



Nhớ tới liền thấy khủng khiếp, trong


Phượng Hiên vụng trộm xem ai tiến vào,

phát hiện là Cốc Nhược Vũ, nghĩ rằng bọn họ thật đúng là có duyên, từ

lúc hắn đến nơi đây đã gặp ba lần, nhưng, lần này hắn sẽ không tự đi làm mình mất mặt .



Cốc Nhược Vũ không có đi vào bên trong, chỉ vào sài phòng một chút, cầm một ít củi ở cửa phòng, rồi dóng cửa lại đi ra ngoài.



Lúc này sau khi nấu nước nóng, chuẩn bị

mọi thứ xong xuôi, Cốc Nhược Vũ liền đem cửa phòng đóng chặt từ bên

trong, giúp tiểu oa nhi tắm rửa, rồi dụ dỗ nó đi ngủ, lúc này mới lấy

khăn che mặt của mình ra, cởi quần áo ra, chuẩn bị tắm rửa rồi đi ngủ.



Nhưng vào lúc này, gần đó lại phát tiếng nhao nhao ồn ào, rất nhiều người đến đây, có cả tiếng kêu la cẩn thận

lục soát, còn có tiếng bước chân của bọn họ. Cốc Nhược Vũ nghe thấy

được, thì Phượng Hiên ở trong sài phòng bên cạnh cũng nghe thấy .



Vốn Phượng Hiên chuẩn bị trốn vào trong

đống củi, nghĩ rằng không có ai lôi từng đống từng đống ra xem xét, cho

rằng không có khả năng bị phát hiện, kết quả bên ngoài đi đầu Giác túc

trưởng lão Cung Thượng Ti thay đổi hạ lệnh: ” Lục soát tỉ mỉ cho ta,

phải làm giống như vừa rồi, chuyển từng thứ trong phòng ra bên ngoài để

lục soát, sài phòng bên kia cũng như vậy, mỗi đống củi đều lấy ra cho

ta, ta xem hắn có thể trốn được trong khe nào!” Cung Thượng Ti tức giận

đến mức quên dùng tôn xưng, biết Phượng Hiên có khả năng muốn chạy trốn, có điều chuẩn bị mọi thứ cẩn thận, lại vẫn bị hắn đùa bỡn chạy thoát,

cảm thấy vô cùng nhục nhã!



A! Thật ác độc, quả nhiên không thể xem

thường người của Cung gia nhà hắn, Phượng Hiên nhất thời suy sụp, quyết

định không thể tiếp tục trốn ở trong này, nghe thấy có tiếng người đi

đến sài phòng, hắn quét một vòng sài phòng, nhìn xem có cửa nào khác có

thể cho hắn ra ngoài hay không, lúc này vừa thấy, liền phát hiện bên

cạnh sài phòng có cửa sổ, vì thế trước khi người kia tiền vào, Phượng

Hiên liền nhảy lên trên, theo cửa sổ chui ra ngoài.



Vừa âm thầm may mắn vì cửa sổ đủ to để

hắn có thể chui ra thì Phượng Hiên cảm thấy có người vào sài phòng bên

cạnh tìm kiếm, hắn liền muốn tìm chỗ trốn, vừa rồi hắn nhìn thấy cửa sổ

chỗ Cốc Nhược Vũ ở đóng không chặt lắm, hắn liền chạy tới gần, cạy ra,

nhảy vào trong, quay người đóng chặt cửa sổ lại, quay đầu lại nhìn, thấy Cốc Nhược Vũ đang ở trong thùng tắm rửa há to mồm, mắt tròn mở lớn, vẻ

mặt kinh hãi nhìn hắn.



Lúc Cốc Nhược Vũ kịp phản ứng đang muốn kêu ra tiếng, thì Phượng Hiên bước đến bên người nàng trước, bụm miệng nàng lại.