Xướng Môn Nữ Hầu

Chương 6 : Trong phòng tắm

Ngày đăng: 21:28 20/04/20


Trong Quốc Sắc Thiên

Hương lầu, ở nơi yên tĩnh thanh nhã chuyên dùng cho các cô nương nhất

đẳng, viện được phân cho Giang Tiểu Lâu là Vãn Nguyệt lâu. Phòng này ở

ngay chính giữa viện, trước cửa sổ có 1 mảng lớn trồng hoa tử đằng, bên

trong có cổng chạm trổ, cánh hoa rơi đầy đất, tất cả đều mang dáng vẻ cổ điển tinh xảo, tú nhã tĩnh lặng, nhìn qua còn thấy thanh nhã hơn Tú lâu của Tần gia ba phần.



Trở lại phòng, nụ cười yếu ớt trên mặt

Giang Tiểu Lâu mới chậm rãi tan mất. Nàng xoa xoa cây đàn trên bàn, nụ

cười ngưng đọng: “Cây đàn này là…”



Tỳ nữ Tiểu Điệp cười hi hi nói: “Tiểu thư, nghe nói người giỏi đánh đàn, đây là chuẩn bị riêng cho người.”



Đúng là Kim Ngọc đang dốc hết vốn liếng của mình, xem ra là quyết chí muốn biến nàng thành cây hái ra tiền.



Giang Tiểu Lâu tiện tay cầm cây đàn lên, nhón tay khảy nhẹ lên dây, chỉ nghe

thấy tiếng đàn tao nhã, như đang xuyên thẳng vào tâm tư. Bên cạnh còn có 2 bản cầm phổ, 1 bản là U Lan Thao, 1 bản là Dương Xuân Tuyết, Giang

Tiểu Lâu lật xem một lúc, trên mặt đầy hứng thú. Tiểu Điệp lặng lẽ đánh

giá vẻ mặt của nàng một lúc, mới cúi người lui ra.



Rất nhanh sau đó có người mang một cái rương lớn vào. Tiểu Điệp lập tức bước lên chỉ

huy người đem đồ bên trong ra, chỉ thấy bên trong có một cái gối ngọc,

một bộ cờ lưu ly, hai hộp phấn mẫu đơn loại thịnh hành nhất, một số đồ

trang sức vòng ngọc, còn có vài thứ trò chơi mới lạ được các cô nương

yêu thích, rõ ràng là vừa được mua về.



Giang Tiểu Lâu cứ thế đứng nhìn, Tiểu Điệp kiên nhẫn đợi nàng nhìn xong mới nói: “Tiểu thư, người

mới nói là muốn tắm rửa, nô tỳ đã dặn dò phòng tắm chuẩn bị kỹ càng

thuốc tắm, người cứ tắm thoải mái, thư giãn thật tốt. Trong thuốc tắm

này có pha thêm thuốc tốt, đối với vết thương của tiểu thư rất có tác

dụng.”



Giang Tiểu Lâu nhìn thật kỹ Tiểu Điệp, thấy nàng mi thanh mục túc, khiến người khác vừa nhìn đã yêu thích, gật đầu nói: “Được.”



Người bình thường nửa tháng tắm rửa một lần, khi tắm thì mang thùng tắm vào

nhà, Quốc Sắc Thiên Hương lầu thì không giống, Kim Ngọc đã cho xây dựng

một phòng tắm riêng. Sàn lát cẩm thạch, hồ nước bóng loáng, chuyên dùng

để tắm, mỗi ngày từ sáng tới tối đều có nước nóng. Nhưng muốn được sử

dụng phòng tắm này, cả tòa lầu chỉ có 5 người. Phòng tắm xa hoa này,

không biết đã khiến bao nhiêu người đỏ mắt ganh tỵ, còn có người lấy tội danh lãng phí đến Kinh Triệu Doãn tố cáo, ngược lại bị Kinh Triệu Doãn

lật ngược tội danh mắng cho 1 trận, cứ như vậy, mọi người đều hiểu,


Ngoài cửa không phải ai khác, chính là Giang Tiểu Lâu đang quần áo chỉnh tề, nụ cười nhàn nhạt.



Sắc mặt Lý Hương Lan lập tức trở nên trắng bệch, thất thanh nói: “Giang Tiểu Lâu…ngươi…”



Trên mặt Giang Tiểu Lâu mang theo nụ cười, âm thanh bình thản: “Thời tiết đang rất đẹp, đi tản bộ không?”



Trong lòng Lý Hương Lan rất kinh hãi, hầu như nói không ra lời, Phỉ Thúy lập

tức nói: “Vâng, là Tiểu Đồng nấu nước nói nước nóng phải để lại cho tiểu thư tắm, nô tỳ đi bẩm lại tiểu thư, tiểu thư mới cùng đến…muốn thương

lượng với nha đầu quản sự 1 chút.”



“Ha, vậy sao?” Giang Tiểu Lâu

khẽ mỉm cười. Nàng chỉ nghĩ là Lý Hương Lan được nuông chiều quen rồi,

nhưng không nhờ tới nữ nhân này lại ác độc như vậy, chẳng qua là vì

tranh giành ghen tỵ, lại có thể đẩy nàng vào đường chết.



Giang Tiểu Lâu không biết, thảm kịch xảy ra ở phòng tắm này không phải là lần đầu, chỉ là toàn bộ đều bị Kim Ngọc che lấp mất.



Giang Tiểu Lâu liếc mắt nhìn về bể nước, lại nhìn Lý Hương Lan, trầm mặt

xuống nói: “Đã như vậy, làm phiền ngươi đi đến bể nước với ta 1 chuyến.”



Lý Hương Lan biến sắc, nhất thời không nói lời nào, xoay người chạy ra bên ngoài. Chân mày Giang Tiểu Lâu giương lên, ra tay chuẩn xác nắm chặt

tay Lý Hương Lan, lực tay nàng rất mạnh, Lý Hương Lan càng hoảng sợ:

“Ngươi…ngươi muốn làm gì?”



Giang Tiểu Lâu cười lạnh một tiếng,

không quay đầu lại trực tiếp kéo Lý Hương Lan đến bể nước, bàn tay sơn

đỏ tươi của Lý Hương Lan nắm chặt cánh cửa, cánh cửa kêu rầm rầm lên,

nhưng vẫn không chống đỡ nổi phải buông lỏng tay. Nàng gấp gáp quay đầu

hét lên: “Phỉ Thúy, người chết rồi hay sao?”



Phỉ Thúy sợ hết hồn, tâm ý hoảng loạn: “Giang Tiểu Lâu, tiểu thư mau dừng tay, mau dừng tay.”



Thông thường vào giờ này, không có ai đến phòng tắm của Quốc Sắc Thiên Hương

lầu, cho nên âm thanh vang động cũng không kinh động bất cứ ai, giữa lúc Phỉ Thúy đang la hét gọi người và nhào đến cứu Lý Hương Lan không tránh khỏi có chút chần chừ, Giang Tiểu Lâu đã bước ra đến cửa. Tiểu Điệp bị

tình cảnh này làm cho hoảng sợ hoàn toàn, trái tim như muốn nhảy ra

ngoài, lúc này đi gọi người đến cũng không kịp, không thể làm gì khác

hơn là xông vào theo.