Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1274 : Hà Thần Ở Trên (20)

Ngày đăng: 01:39 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên 



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Hình ảnh hiện ra trong này, đều là chuyện từng phát sinh, nhưng chuyện ghi chép lại quá nhiều, Sơ Tranh không tìm thấy quy luật, trong thời gian ngắn cũng không có cách nào gặp lại hình ảnh kia.



Tòa cung điện trong thân thể Sơ Tranh, khi cô rơi vào đáy cốc, lần nữa trở lại trong cơ thể cô giả chết.



Bây giờ làm cách nào cũng không lấy ra được.



Cho nên rốt cuộc nơi này có phải là Cửu Trọng Thiên hay không, cũng không cách nào biết được.



Sơ Tranh nghiên cứu Bạch Ngọc Trụ: "Nếu không hủy đi xem?"



Tuyên Ảnh đang thất thần, nghe thấy lời này của Sơ Tranh, cả người đều giật mình một cái: "Những thứ này có tác dụng gì đều không rõ, sao có thể tùy tiện hủy đi."



"Hủy đi chẳng phải sẽ biết có tác dụng gì sao?" Sơ Tranh rất đúng lý hợp tình.



"..."



Mặc dù nói rất có đạo lý, nhưng loại vật này, có thể tùy tiện động vào sao?



Tuyên Ảnh cự tuyệt đề nghị "làm bừa" của Sơ Tranh.



Sơ Tranh: "Vậy ngươi nói phải làm sao bây giờ?"



Tuyên Ảnh: "Nhìn lại những hình ảnh kia, có lẽ sẽ có manh mối."



Sơ Tranh ngại phiền phức, không vui: "Ngươi tự xem đi."



Tuyên Ảnh: "..."



Sơ Tranh tìm một chỗ ngồi xuống, Tuyên Ảnh tự nhìn những hình ảnh kia.



Nhưng kết quả cũng không như người ta mong muốn, không gặp lại cái gì hữu dụng.



-



Đáy cốc trừ những cung điện này, thì không có những thứ khác, toàn bộ cốc không có cửa ra vào, lối ra duy nhất chính là phía trên.



Sơ Tranh đi ở bên ngoài một vòng, trở về Tuyên Ảnh vẫn còn đang ở trong Bạch Ngọc Trụ.



Có lẽ là bởi vì bên trong có người, Bạch Ngọc Trụ vẫn đang vận chuyển, mà ở bên ngoài không thấy nhìn cảnh tượng bên trong.



Sơ Tranh đi vòng quanh Bạch Ngọc Trụ, đáy lòng ghi lại quy luật vận chuyển của Bạch Ngọc Trụ, cô suy nghĩ nửa ngày, trước mắt bỗng dưng sáng lên.



Có rồi!



Những Bạch Ngọc Trụ này đang vận chuyển dựa theo Bắc Đẩu Thất Tinh... Vừa vặn bảy cây cột.




Trùng hợp? Trùng tên trùng họ?



Sơ Tranh cảm thấy không có nhiều trùng hợp như vậy, dù sao cái điện nhỏ nát kia vẫn cứ bám lấy mình không đi.



Sau hai chữ "Sơ Tranh", phía dưới còn có chữ.



Nhưng mà viết rất nhỏ, Sơ Tranh giơ lên trước mắt nhìn.



"Tranh chúc mừng sinh nhật trưởng công chúa Bắc Hải... Bắc Hải?"



Ở Bắc Hải chính là cái gì? Hải sản đó!



Sơ Tranh có chút hoảng.



Cô có thể nghe hiểu những con cá kia nói chuyện, có phải là đại biểu, cô cũng là đặc sản nước?



Không không không... Có thể được người ta xưng một tiếng trưởng công chúa, dù thế nào cũng không phải là đặc sản bình thường...



Bắc Hải, Rồng??



Sơ Tranh theo bản năng sờ đầu mình, không sờ được sừng, ba giây sau, cô thu tay lại, giống như ăn trộm nhìn hai bên một chút, may mắn không có ai.



Cũng có thể là trên bức tranh này không phải "Sơ Tranh", mà là "Sơ Tranh" vẽ nên, tặng cho trưởng công chúa Bắc Hải thì sao?



-



Trong điện Tuyên Ảnh ngồi xếp bằng, giống như đang điều tức, Sơ Tranh cầm bức họa đi vào, cũng không quấy rầy hắn, chỉ an tĩnh đứng đó.



Tuyên Ảnh điều tức kết thúc, vừa mở mắt đã nhìn thấy Sơ Tranh đứng ở cách đó không xa.



Sơ Tranh thấy hắn mở mắt ra, lập tức mang theo bức họa kia qua.



"Ngươi nhìn một chút xem, có quen biết không?"



Sơ Tranh mở tranh ra.



Ánh mắt Tuyên Ảnh rơi trên bức tranh, rất nhanh nói: "Phía trên này không có gì cả, ngươi bảo ta nhìn cái gì?"



Sơ Tranh: "???"



Sơ Tranh quay bức tranh lại, bức mỹ nhân đồ vừa rồi cô còn trông thấy, lúc này biến mất không thấy gì nữa, ngay cả chữ phía trên cũng không thấy.



Sơ Tranh: "!!!"



Chơi ta à?



Sơ Tranh nói lại nội dung bức tranh cho Tuyên Ảnh nghe một lần, đặc biệt là mấy dòng chữ kia.