Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1321 : Thiên kim thật giả (27)

Ngày đăng: 01:40 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên 



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Sơ Tranh lại phát hiện người nằm vùng dưới lầu.



Không phải đám lần trước, nhưng nhìn điệu bộ này, chắc là cùng một nhóm người.



Thư Tuyển xuất hiện, bọn họ liền xuất hiện.



Thư Tuyển biến mất, bọn họ cũng biến mất.



Những này là người của Thư Tuyển, hay là giám thị hắn?



Sơ Tranh xách túi sách xuống lầu, ánh mắt đảo qua vị trí của người nằm vùng kia, hất túi sách lên trên lưng, rồi đi ra phía bên ngoài.



Đi đến một tiệm bán đồ ăn sáng, Sơ Tranh nhìn thấy Thư Tuyển ở bên trong, đuôi lông mày cô hơi nhấc lên, gióng trống khua chiêng đi tới.



Cửa tiệm bán đồ ăn sáng cũ nát, chỉ bày biện bảy tám chiếc bàn, bây giờ đã ngồi đầy người.



Học sinh đi học, người trẻ tuổi đi làm, người già dẫn cháu đi mua đồ ăn, âm thanh huyên náo tạo nên một buổi sáng bận rộn.



Nam sinh ở bên trong góc kia, ở vào tình thế như vậy bỗng lộ ra chút đột ngột.



Thư Tuyển chỉ gọi một bát cháo, bên cạnh bày một chiếc máy tính, đang dùng một tay thao tác.



Trong tiệm ăn đều ngồi đầy người, duy chỉ có một mình hắn độc chiếm một bàn.



Trước mặt Thư Tuyển đột nhiên tối sầm lại, tay gõ bàn phím của hắn hơi dừng lại, ngước mắt nhìn sang.



"Chào buổi sáng." Sơ Tranh kéo cái ghế đối diện ra ngồi xuống, lạnh lùng lãnh đạm chào hỏi.



Thư Tuyển: "..."



Thư Tuyển nhìn Sơ Tranh buông túi sách màu hồng phấn kia xuống, lấy tư thế cực kỳ tuỳ tiện ngồi ở đối diện, đầu ngón tay hắn cọ cọ bàn phím, hồi lâu sau mới lên tiếng: "Chào buổi sáng."



Sơ Tranh gọi bữa sáng, cũng không nói chuyện, bắt đầu chậm rãi ăn.



Thư Tuyển nhìn cô chằm chằm.



Thời gian dài hắn cũng không dời ánh mắt đi, Sơ Tranh không nhịn được: "Nhìn tôi có thể nhìn no bụng?"



Thư Tuyển thu tầm mắt lại, giơ tay khép máy tính lại: "Sao cô ra ngoài sớm vậy?"



"Đi học."



"..." Đúng rồi, hắn quên mất, cô gái này còn đang đi học.



Thư Tuyển nhìn túi sách của Sơ Tranh một chút: "Cô học lớp mấy rồi."



"Lớp 11."



Sơ Tranh ăn cơm xong, quay đầu nhìn bên ngoài: "Người bên ngoài giám thị anh?"




Thư Tuyển không biết nên nói gì, cô không sợ mình làm gì cô sao?



Nghĩ lại thân thủ kia của cô, dường như cũng không cần sợ.



Nhưng mà...



Có phải cô có chút quá tùy ý rồi không?



Bảo cô vào cô liền vào? Bây giờ còn tự nhiên ngồi làm bài tập nữa? Xem chỗ mình thành nơi nào đây?



Thư Tuyển đi sang bên cạnh nhìn thứ cô viết một chút.



"Giấy kiểm điểm?" Ngữ điệu Thư Tuyển cổ quái: "Cô kiểm điểm cái gì?"



"Leo tường bị bắt được." Sơ Tranh cắn cắn răng.



Chủ nhiệm giáo dục xuất quỷ nhập thần, Sơ Tranh hoài nghi ở vị diện này mình trúng buff "trăm phần trăm leo tường bị chủ nhiệm giáo dục bắt được".



Thư Tuyển nhíu mày: "Cô trốn học?"



Sơ Tranh đường đường chính chính chính danh cho mình: "Tôi là học sinh tốt không trốn học."



Học sinh tốt?



Cô nhìn cũng không giống học sinh tốt gì đó!



"Vậy sao cô lại leo tường để bị bắt?"



"..." Ta tan học leo tường không được sao?!



Thư Tuyển nhìn cô viết kiểm điểm, tốc độ nhất bút nhất hoạ kia, chậm đến mức Thư Tuyển có chút muốn viết giúp cô.



Thư Tuyển thực sự không nhìn được nữa, hắn đến phòng ngủ lấy máy tính ra, ngồi ở một bên mở ra làm chuyện của mình.



"Tôi đói." Sơ Tranh đột nhiên lên tiếng.



"Nhà cô ở ngay dưới lầu." Thư Tuyển không ngẩng đầu mà nói.



"Bọn họ không ở nhà." Sơ Tranh nghiêm mặt thuận miệng nói mò.



Mẹ Nhan đã về, vừa rồi Sơ Tranh đã gửi tin nhắn nói mình không về ăn cơm.



Thư Tuyển: "..."



Hai người giằng co một lát, bụng của Thư Tuyển cũng bắt đầu kêu, hắn buông máy tính xuống, đứng dậy đi vào phòng bếp.



Tiến vào phòng bếp rồi, Thư Tuyển giơ tay xoa xoa mi tâm.



Tại sao mình phải nhún nhường cô?



Thư Tuyển cau mày mở tủ lạnh ra, nhìn đồ bên trong, tiện tay lấy mấy thứ đồ ra.