Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 136 : Người giàu nhất mạt thế (1)

Ngày đăng: 01:28 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



#Không re-up dưới mọi hình thức.



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Pằng pằng pằng ——



Tiếng thét và tiếng súng đạn xen lẫn vào nhau.



Sơ Tranh nằm trên mặt đất băng lãnh, mờ mịt nhìn trần nhà.



Cô đang ở đâu đây?



Đoàng đoàng đoàng ——



Rầm rầm ——



Tiếng súng và tiếng nổ không ngừng vang lên, cực kỳ chói tai.



Thật ồn ào!



Ồn muốn chết!



Sơ Tranh tiện tay quơ lấy đồ vật bên người, ném về phía bên cạnh, nhưng chút âm thanh nhỏ này hoàn toàn bị tiếng súng bao phủ.



Sơ Tranh có chút phát điên, âm thanh này mãi không dứt, ồn ào quá!



Người bên ngoài đang làm gì thế! Tạo phản sao?!



Sơ Tranh đứng lên, ánh mắt đảo qua bốn phía, lúc này cô đang ở trong một căn phòng.



Lúc Sơ Tranh đứng dậy thì cảm thấy thân thể có chút mềm nhũn, cô phải chống vào bên cạnh mới đứng vững được.



Căn phòng không lớn.



Cũng không có thứ gì, chỉ là một mảng hỗn độn, bụi bẩn phủ kín. Cô đi đến bên cửa sổ, nhìn ra phía bên ngoài.



Ở xa xa có ánh lửa và màn khói dày đặc bốc lên, tiếng súng vang lên liên miên không dứt.



Sơ Tranh: "..."



Đang chiến tranh thật đấy à?



Có, có chút dọa người nha.



"A —— "



Sơ Tranh nhìn theo tiếng thét xuống phía dưới lầu, dưới đó có một đám người đen nghịt đang đuổi theo một người nào đó, người kia bị xô ngã, sau đó là tiếng kêu thảm thiết vang lên.



"Cứu mạng... Cứu mạng... Cứu... A..."



Sơ Tranh: "..."



Sơ Tranh mặt không đổi sắc kéo màn cửa lại.



Má ơi! Hù chết con rồi!



Cô thở ra một hơi, lại kéo màn ra.




Sơ Tranh đóng kỹ cửa sổ, nằm lại trên giường.



Nguyên chủ này cũng quá thảm rồi.



Chẳng những bị người ta cướp mất thân phận, mà cuối cùng còn bị nhốt trong phòng thí nghiệm, trở thành một vật thí nghiệm.



【 Tiểu tỷ tỷ, nếu không thảm thì không cần cô làm gì đâu. 】Thanh âm của Vương Giả đầy vui sướng.



Sơ Tranh: "..."



Nếu như cần phản công... thì xử lý không phải tốt hơn sao!



【 Tiểu tỷ tỷ, phương án tốt nhất là cô nên đi cướp ngọc bội về, vạch trần Ninh Ưu, và làm cho ngày tháng sau này của Ninh Ưu trôi qua vô cùng thảm nha. 】



Xử lý ông nội cô!!



Xử lý thì cô chết luôn đấy! Không phải, bị kéo ngược lại!



Bây giờ ngọc bội vừa bị cướp, đi cướp về còn kịp đấy!



Nhanh nhanh tiểu tỷ tỷ!!



Sơ Tranh mặt không biểu tình: "Bây giờ mi đã bắt đầu có phương án rồi à?"



【 Vì giúp đỡ tiểu tỷ tỷ hoàn thành nhiệm vụ tốt hơn, đây là chuyện ta phải làm nha. 】



Sơ Tranh giọng điệu băng lãnh uy hiếp: "Nói chuyện cho đàng hoàng."



【...】 Nó nói chuyện còn chưa đủ đàng hoàng à!?



Sơ Tranh nằm uỵch xuống giường: "Thế giới này tất cả đều là Zombie, tiền hoàn toàn vô dụng, làm sao mà phá sản được?"



Zombie nha!



Ăn thịt người đó!



Nghĩ lại thấy thật đáng sợ.



Tại sao phải đối xử với một nhóc đáng thương như ta thế này chứ.



【 Tiểu tỷ tỷ, đây là vấn đề ta cần cân nhắc đó. 】 Vương Giả học theo phương thức nói chuyện của Sơ Tranh, nhưng giọng nói kia đầy vẻ vui sướng, hoàn toàn không còn khí thế gì cả.



"Ồ."



【...】



Căn phòng yên tĩnh lại, tiếng súng bên ngoài tiếp tục vang lên không ngừng, di chuyển theo thời gian, càng ngày càng xa, sau đó biến mất dần.



【 Xin hỏi tiểu tỷ tỷ, cô nằm ở đây làm gì? 】 Chờ zombie đến chơi hả?



"Ngủ." Nằm trên giường ngoại trừ ngủ ra thì còn có thể làm gì?



【??? 】 Zombie đã muốn cắn tới mông rồi, cô còn đi ngủ? Bây giờ cô phải chạy trốn, biết chạy trốn là gì không hả?!



Sơ Tranh từ từ nhắm hai mắt: "Bảo tồn thể lực rất quan trọng."



【...】