Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 137 : Người giàu nhất mạt thế (2)

Ngày đăng: 01:28 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Sơ Tranh ngủ một giấc, sau khi thức dậy thì kiểm tra thân thể nguyên chủ thêm một lần nữa.



Vẫn không có dị năng.



Vết thương trên người cũng đã khép miệng.



Nửa năm trước, bầu trời bỗng xuất hiện dị tượng, làm tất cả mọi người đều cảm thấy choáng váng.



Những người có thể chống đỡ đến lúc tỉnh lại thì có thể sống sót, còn không thể chống đỡ nổi thì sẽ biến thành những con zombie ngoài kia.



Trong số những người sống sót, lại có một bộ phận đã thức tỉnh dị năng, loại người này được hoan nghênh nhất trong mạt thế.



Dị năng được phân chia theo ngũ hành, kim mộc thủy hỏa thổ, và cũng sẽ xuất hiện biến dị, ví dụ như hệ lôi, hệ băng...



Dị năng biến dị lợi hại hơn các dị năng khác rất nhiều.



Nhưng số lượng cũng cực ít.



Bị Zombie cắn hoặc cào bị thương đều sẽ lây nhiễm —— nhưng đương nhiên cũng sẽ có những tình huống đặc biệt, có người có thể chống đỡ được thì sẽ thức tỉnh dị năng.



Zombie hoạt động dựa vào thính giác và khứu giác, giai đoạn đầu, ban ngày zombie sẽ nhanh nhạy hơn ban đêm, có lẽ vì còn lưu lại một chút tập tính của con người.



Sau đó...



Ban ngày hay ban đêm đều mẹ nó giống y như nhau!



Không gian sinh tồn của con người càng ngày càng bị thu hẹp, vì đồ ăn, con người không thể không ra ngoài.



Nguyên chủ vốn di dời theo quân đội.



Khi dừng lại ở chỗ này để tìm kiếm vật tư, thì Ninh Ưu động thủ với cô.



Nguyên chủ vốn không phòng bị Ninh Ưu, nên Ninh Ưu không cần tốn nhiều sức là đã có thể đẩy cô vào trong bầy zombie.



Bây giờ có lẽ Ninh Ưu đã cầm ngọc bội đến tìm đám người kia, thành công thay thế cô...



Cái kịch bản này quả thật có chút não tàn!



Ninh Ưu là đút tiền đi cửa sau à?



"Khoan đã, mặc dù ở đây là mạt thế, nhưng chắc phải giữ lại một ít máy móc chứ, làm giám định ADN không khó mà?"



Ninh Ưu làm thế nào mà thành công thay thế được nguyên chủ?



Chuyện này tuyệt đối không khoa học!



【 Tiểu tỷ tỷ, Ninh Ưu lấy tóc của cô nha, hơn nữa còn giật rất nhiều đó, cô sờ sờ đầu thử xem có phải trọc rồi không. 】



Đến lúc trở lại căn cứ, chỉ cần đưa tóc của cô cho bọn họ, thì có thể giám định được quan hệ huyết thống rồi.



Sơ Tranh: "..."




"Đổi không?" Cô gái đối diện lên tiếng.



Thanh âm mát lạnh, phá vỡ không khí oi bức, như nước đá tưới vào đáy lòng ba người đàn ông, mang đến một cảm giác mát lạnh kỳ dị.



"Đó là tinh hạch sao?" Người đàn ông gầy yếu nhỏ giọng hỏi người đàn ông dũng mãnh.



Nam nhân hơi híp mắt, đánh giá cô gái đối diện, nhẹ gật đầu.



"Nhiều như thế..." Cậu nam sinh cũng lẩm bẩm một tiếng: "Có thể để cho Bảo ca thăng cấp rồi? Cô ta muốn đổi gì với chúng ta nhỉ?"



Nói đến phía sau, cậu nam sinh có chút kích động.



Chỉ thiếu chạy qua kéo tay Sơ Tranh mà đổi luôn thôi.



"Cô ta xuất hiện quá quỷ dị, lại còn cầm theo nhiều tinh hạch như thế, cẩn thận một chút." Người đàn ông dũng mãnh trầm giọng nhắc nhở.



Tinh hạch cũng không phải trong đầu mỗi con zombie đều có.



Phần lớn zombie không có tinh hạch.



Cô nhìn qua chỉ giống như một tiểu cô nương tay trói gà không chặt, tại sao có thể có nhiều tinh hạch như vậy?



Nhiều thế này thì phải giết bao nhiêu zombie mới được chứ?



Cậu nam sinh dường như kịp phản ứng lại, không dám lên tiếng nữa.



"Cô muốn đổi gì?" Người đàn ông dũng mãnh thăm dò.



Sơ Tranh giọng điệu lãnh đạm: "Mấy người có cái gì?" Bọn họ nhìn qua thật nghèo nàn, không thể đòi hỏi thứ gì cao xa được.



Người đàn ông dũng mãnh không lên tiếng, chỉ ra hiệu Sơ Tranh tự nhìn đi, đồ đạc của bọn họ đều ở chỗ này cả.



Sơ Tranh chỉ vào chiếc túi ở trên mặt đất: "Đổi cho tôi chút đồ ăn, những cái này đều cho mấy người."



Người đàn ông dũng mãnh: "..."



Ba người liếc nhìn nhau vài lần.



Có chút không thể tin vào những điều bọn họ nghe thấy.



Nhiều tinh hạch như vậy, phải đến mấy chục cái nhỉ?



Mà chỉ đổi một chút đồ ăn thôi?



Phải biết rằng, bây giờ lượng tinh hạch lưu thông vô cùng ít, cô có nhiều tinh hạch như vậy, thì có thể đổi được không ít thứ đó.



"Đổi không?" Sơ Tranh thấy bọn họ không có động tác gì thì thúc giục một tiếng.



Thời gian của cô rất gấp đó biết không!!



Cái này thì có gì mà phải cân nhắc nữa?



Đây không phải là miếng bánh từ trên trời rớt xuống à?!