Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1794 : Phong Vũ Mãn Lâu (31)

Ngày đăng: 01:44 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Trong rừng cây cách Vu Nguyệt tộc năm dặm.



Sơ Tranh ngồi trên một tảng đá, cầm trong tay một nhánh cây, như có như không chọc đống lửa.



Không biết qua bao lâu, có người đi từ trong bóng tối ra.



"Lâu chủ."



Khê Nam đặt mông ngồi xuống đối diện Sơ Tranh: "Chúng ta phí sức chạy tới nơi hoang sơn dã lĩnh này cướp người làm gì thế?"



Cướp người coi như xong, cuối cùng còn đưa về.



Rốt cuộc lâu chủ đang suy nghĩ gì thế.



"Làm người tốt."



"???"



Thứ đồ gì?



Khê Nam lơ ngơ, hoàn toàn nghe không hiểu lâu chủ nhà mình đang nói cái gì.



"Làm xong hết rồi chứ?"



"Đương nhiên, ta ra tay cơ mà, nhất định phải ổn thỏa rồi!" Khê Nam vỗ ngực: "Ta tận mắt nhìn thấy nữ nhân kia bị bọn họ bắt về rồi."



Mặc dù không hiểu rõ lâu chủ đang làm gì, nhưng chắc chắn là lâu chủ đúng!



"Nhưng mà... Ở đây vẫn còn có nhiều người như thế à." Khê Nam nghĩ đến những người trông thấy cuối cùng, còn có chút mới lạ.



Sơ Tranh ném nhánh cây trong tay đi, đứng dậy phủi phủi bụi đất vốn không tồn tại: "Đi thôi."



Ra ngoài lâu như vậy, không biết thẻ người tốt thế nào rồi.



Vẫn nên mau đi về thì tốt hơn.



-



Trên đường trở về, Sơ Tranh thuận tiện đi tìm cứ điểm mà mấy người Vu Nguyệt tộc trước nói đó, cứ điểm chỉ có một người.



Nhưng người này cũng biết không ít chuyện.



Bọn họ giết Mãn thị nhất tộc, là bởi vì tộc nhân của Mãn thị lừa đồ vật từ trong tay bọn họ, hơn nữa còn muốn xúi giục tộc nhân của bọn họ.



Căn cứ vào cách nói của người này, thì người của Mãn gia làm gì giống như bên ngoài đồn, đó căn bản chính là một đám tiểu nhân.



Bọn họ hảo tâm cứu được người Mãn gia bị trọng thương, kết quả lại quay đầu cắn ngược lại, người này không chỉ lừa đồ của bọn họ, mà còn tham lam muốn thánh vật của bọn họ.




Hô hấp càng ngày càng khó khăn, nam nhân gian nan lên tiếng: "Thả... Thả hắn ra."



Sơ Tranh nhìn chằm chằm người bên cạnh đi dẫn Mãn Nguyệt ra, Sơ Tranh ném nam nhân ra, đón lấy Mãn Nguyệt: "Không sao chứ?"



Mãn Nguyệt không bị thương tích gì, dây thừng được cởi ra, lập tức giơ tay ôm Sơ Tranh: "Ngươi không cứu bọn họ sao?"



"Bọn họ không sao." Người nha, chính là phải trải qua gió to mưa lớn.



Thiếu niên đột nhiên tiến đến bên sườn mặt Sơ Tranh, hôn cô một cái.



Sơ Tranh: "??"



Cho nên ta lại làm hắn vui lòng ở chỗ nào rồi?



Thẻ người tốt thật sự rất khó đoán.



Nam nhân sờ lấy cái cổ bị bóp, nhìn hai người bên kia, vẻ mặt cổ quái: "Phong lâu chủ, người đã thả ra, bây giờ đi cùng ta đến gặp tộc trưởng chúng ta đi."



-



Phòng tiếp khách của Phong Mãn Lâu, vị tộc trưởng của Vu Nguyệt tộc kia ngồi ngay ngắn ở ghế trên, đang uống trà.



Sơ Tranh mang theo Mãn Nguyệt đi vào, ánh mắt tộc trưởng lập tức nhìn qua, sắc bén lại uy nghiêm.



Sơ Tranh đụng vào ánh mắt ông ta, không kiêu ngạo không tự ti nhìn lại, cuối cùng không nhìn ông ta nữa, an trí cho Mãn Nguyệt ngồi xuống cái ghế bên cạnh.



Thái độ này của Sơ Tranh làm tộc trưởng hơi kinh ngạc.



Cô không tò mò, cũng không phẫn nộ, thậm chí đến một chút gợn sóng cũng không có...



"Ngươi và mẫu thân ngươi cũng không giống nhau." Tộc trưởng trầm lặng nói.



"Mẫu thân của ta?"



Dáng dấp của nguyên chủ càng giống Phong Hàn Nguyên hơn, mẫu thân của nàng có bộ dạng thế nào, kỳ thật xưa nay nguyên chủ đều không biết.



Xem ra là Thích Phái Nhi tố cáo với vị tộc trưởng này, cho nên bây giờ ông ta mới đến đây...



Trước đó Sơ Tranh đã đoán được điểm này, cho nên bây giờ cũng không bất ngờ lắm.



"Đúng vậy." Tộc trưởng giống như lâm vào trong hồi ức: "Nàng lớn lên cùng ta, lúc ấy, nàng là cô nương xinh đẹp nhất trong tộc ta, cũng ranh ma tinh quái nhất..."



"Nếu ngươi muốn nói với ta những chuyện này thì không cần." Sơ Tranh đứng ở bên người Mãn Nguyệt, ngữ điệu lạnh lẽo: "Có việc thì nói thẳng."



Tộc trưởng: "..."



Có ai ngay thẳng như ngươi không chứ?



Tộc trưởng dần dần trầm mặt xuống: "Mẫu thân ngươi là Tư Đào, nhưng mẫu thân ngươi đã chết, cho nên ngày hôm nay, ta tới để đón ngươi trở về."