Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1949 : Thế giới trong gương (26)

Ngày đăng: 01:46 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



"Ừ."



Giọng nói của cô gái lạnh lẽo vắng vẻ, có thể xua tan oi bức trong đêm hè.



"Cô thay xong chưa?" Trình Mộ cắn răng hỏi một tiếng, hắn nằm sấp thế này rất khó chịu.



"Xong rồi."



Trình Mộ cẩn thận nhìn một chút trước, xác định Sơ Tranh thật sự thay xong rồi, thở phào, chống vào bên giường ngồi dậy.



Hắn vuốt vuốt cái chân hơi đau: "Vừa rồi có phải cô cố ý không?"



Biết rõ hắn có thể trông thấy, mà còn không thèm che giấu như vậy!



"Cậu cảm thấy đúng thì là đúng."



"..." Cái gì gọi là hắn cảm thấy đúng thì là đúng? Càng nghĩ càng giận, Trình Mộ dữ dằn hỏi: "Đổi thành người khác cô cũng thế này!"



"Sẽ không."



Có lẽ là hai chữ này làm Trình Mộ hơi thoải mái hơn một chút: "Cô... Câu nói vừa rồi của cô là có ý gì?"



"Câu nào?"



"Chính là..." Trình Mộ có chút khẩn trương: "Cô nói về sau tôi..." Mấy chữ đằng sau vừa nhanh vừa mơ hồ.



Sơ Tranh nghe hiểu.



"Chúng ta sẽ ở bên nhau, có vấn đề gì?"



"Dựa vào cái gì!" Trình Mộ theo bản năng đề cao âm lượng.



"Trình Mộ hơn nửa đêm con không ngủ được, rống cái gì? Ra ăn cơm mau, kiểu gì cũng đói chết cho xem!"



Giọng nói của cha Trình vang lên ngay sau đó.



"Con không đói bụng, không muốn ăn." Trình Mộ ứng phó một câu, cha Trình ở bên ngoài nói hai câu, thấy Trình Mộ không mở cửa, cuối cùng chỉ có thể rời đi.



Trình Mộ chờ tiếng bước chân của cha Trình biến mất, nhìn về phía Sơ Tranh: "Cô dựa vào cái gì mà nói như vậy? Tôi đồng ý chưa?"



Sơ Tranh nghĩ nghĩ: "Vậy cậu đồng ý không?"



"Tôi không đồng ý!"



"Ồ." Sơ Tranh chậm rãi nói: "Không sao, tôi đồng ý là được." Dù sao ý kiến của mi ta cũng chỉ nghe một chút mà thôi.




Thẻ người tốt chính là thật đẹp nha.



Sơ Tranh lưu ảnh chụp lại, tiện tay cài đặt thành hình nền, tâm tình rất tốt rời phòng làm việc.



Đới Mật còn đứng ở bên ngoài, thấy Sơ Tranh ra, chân chó cọ tới: "Úc tổng, tác phẩm trước đó của ngài lọt vào vòng trong rồi, tiếp theo ngài phải chuẩn bị tác phẩm dự thi sau đó, ngài..."



"..." Đáy lòng Sơ Tranh trực tiếp thở dài.



Người lui tới xung quanh, tiếng văn kiện lật qua lật lại, trong không khí trôi nổi mùi thơm ngọt ngào lướt qua, sinh động nói cho Sơ Tranh biết, vẫn còn chưa xong đâu!



Sơ Tranh vô sự tự thông lôi bảng nhiệm vụ chủ tuyến của game ra.



[ Chủ tuyến: Người chơi trở thành nhà thiết kế nổi tiếng quốc tế, tiến độ 25%]



Sơ Tranh bất ngờ.



Sơ Tranh vừa định đóng lại, đột nhiên phát hiện phía dưới nhiều thêm một cái bản đồ nhỏ.



Trong bản đồ nhỏ có một điểm màu lục, phía trên rất rõ ràng ghi chú hai chữ to "đồng đội".



Sơ Tranh: "..."



Quên mất chuyện này.



Còn phải giúp bọn họ tìm tổng giám đốc.



Sao ta lại khổ như vậy chứ!!



Cứ không thể bỏ qua cho nhóc đáng thương yếu ớt bất lực như ta sao?!



Cái này... Hình như không ở trong nước?



Trước đó Sơ Tranh chưa từng kéo cái này ra xem, cho nên cũng không xác định bản đồ này xuất hiện từ lúc nào.



Dù sao lúc ban đầu khi cô trông thấy nhiệm vụ kia thì không có.



Bây giờ ngay cả đồng đội này là ai Sơ Tranh cũng không biết, cũng không hề để trong lòng, chuyện này cũng không phải chức trách của cô, có thể tìm được hay không thì phải xem vận khí.



Sơ Tranh đuổi Đới Mật đi, đi xử lý tốt chuyện tiếp theo của Du Thi, sau đó mới trở về nhà.



Sơ Tranh không cần làm gì với Du Thi, chỉ cần cô không trả lại điện thoại cho cô ta, lại ghi lại ít đồ, thì Du Thi cũng không dám nhảy nhót trước mặt cô nữa.



Đương nhiên để phòng ngừa vạn nhất, Sơ Tranh vẫn tìm người theo dõi Du Thi.



Dù sao có thể tiêu tiền, lại có thể giải quyết Du Thi, có gì không tốt đâu?



Không biết có phải Du Thi bị Sơ Tranh dọa cho sợ rồi không, căn bản không nghĩ tới chuyện làm gì, sau khi trở về liền tự giam mình ở trong nhà.