Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 431 : Vô thượng tiên đồ (34)

Ngày đăng: 01:31 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Khi trong đầu Tuyết Uyên đầy phong hoa tuyết nguyệt, Sơ Tranh lạnh như băng uy hiếp: "Còn dám không mang giày chạy khắp nơi, đánh gãy chân của ngươi."



Cái này bẩn đến bao nhiêu chứ!



Trên mặt tiểu cô nương không có nhiều biểu cảm.



Nhưng Tuyết Uyên cảm giác được một cỗ khí thế hung sát.



Tuyết Uyên lập tức có chút sợ, ánh mắt đảo qua bốn phía, nhìn đến một cái lối nhỏ, quay người liền vọt về phía lối nhỏ đó.



Chờ chạy được một khoảng cách, Tuyết Uyên chống lên cái cây bên cạnh thở dốc.



"Tại sao bản tôn phải chạy?"



Tuyết Uyên ảo não.



Hắn chính là hung thú, chủng loại siêu hung ấy ấy.



Chạy cái gì mà chạy chứ!



Tuyết Uyên chỉnh lý tốt tâm tình, kiên định lần sau gặp mặt tuyệt đối không chạy, phải tìm về khí thế của hung thú.



...



Yêu tộc không ngừng có yêu mất tích, rốt cuộc chỗ mất tích này cũng đến phiên Thập Lý Bát Sơn.



Mấy yêu tinh tuần tra dưới núi, đột nhiên không thấy tăm hơi.



Nếu như là bình thường, thì có thể là bọn họ tự chạy, thế nhưng kết hợp với tình báo trước đó, rõ ràng không phải.



Sơ Tranh làm Đại Vương trên danh nghĩa của Thập Lý Bát Sơn, xảy ra chuyện như vậy, nếu như còn không quản, vậy thì thật có lỗi với thân phận của cô.



"Có phát hiện điều gì dị thường không?"



Sơ Tranh đứng ở địa điểm được cho là nơi mất tích, đánh giá bốn phía.



"Không có, phía trên đều không nghe thấy âm thanh, nhưng khi xuống dưới xem xét, thì nơi này không còn bóng dáng ai nữa."



Tin tức mà khách điếm Vạn Vật bên kia truyền tới, Sơ Tranh không để trong lòng, nhưng Hổ Vương không thể không quản, bởi vậy trên Thập Lý Bát Sơn tuần tra rất dày đặc.



Theo tin tức khác, khi mất tích, chính là lặng yên không một tiếng động như vậy.



Sơ Tranh bực bội.



Bối cảnh xung quanh cũng bắt đầu phát ra hai chữ "phiền phức".



"Mới sáng sớm mà các ngươi đã ở đây ồn ào, không có chuyện gì làm sao?"



Giọng nói đầy ngạo khí lại mang theo mấy phần mềm mại của thiếu niên, vang lên từ đỉnh đầu.



Sơ Tranh ngửa đầu nhìn lên, chẳng biết Tuyết Uyên nằm trên tàng cây từ lúc nào, đầu gối lên cánh tay, bắt chéo hai chân, dưới vạt áo màu đen, lộ ra một đôi chân trần.



Sơ Tranh: "..."
"..." Yêu tinh trên Thập Lý Bát Sơn đâu chỉ là nhiều, nhìn đến mức hắn rất muốn ăn.



Vừa nghĩ tới nhiều yêu tinh như vậy nhảy nhót tưng bừng ở trước mặt mình, mà không thể ăn, Tuyết Uyên liền bực đến không chịu được.



"Vậy hắn cũng không nhất định sẽ xuất hiện ở đây." Tuyết Uyên nói: "Chờ ngươi đi qua, người đã sớm chạy."



"Ừ."



"Ngươi không lo lắng?"



Sơ Tranh lắc đầu.



"Ta phát hiện..." Tuyết Uyên ngừng một chút: "Ngươi thật sự máu lạnh, vô tình!"



"Ừ." Sơ Tranh rất hào phóng thừa nhận.



Cô chính là loại người máu lạnh vô tình, thì sao?



Thế giới lớn như vậy, những người khác nhau sẽ có cách sống khác biệt, cô chỉ thích như vậy.



Sơ Tranh nhớ có người từng nói: Cô chỉ thích mình, chỉ để ý đến chính mình...



Khóe miệng Tuyết Uyên co giật một cái: "Ngươi không phải người Thần tộc sao? Thần tộc các ngươi không phải là loại người lòng mang đại nghĩa, quan tâm chúng sinh à?"



Tuyết Uyên nói xong, phát hiện Sơ Tranh đang nhìn hắn.



"Ta chỉ quan tâm ngươi." Người khác cũng không phải thẻ người tốt, quan tâm thì được ích lợi gì?



Tim Tuyết Uyên đập loạn.



Nửa ngày mới khô cứng nói: "Có phải ngươi coi trọng bản tôn không!"



Sơ Tranh suy nghĩ một chút: "Ừ."



Thẻ người tốt chính là của ta mà!



Không có bệnh!



Tuyết Uyên: "!!!"



Tuyết Uyên không thể không thừa nhận, lúc này trái tim mình có chút hoảng loạn, còn trộn lẫn thêm một tia động tâm bí ẩn.



"Ta, bản tôn chính là hung thú!" Thiếu niên xuất ra khí thế của hung thú: "Ngươi là Thần tộc, ngươi thế mà lại coi trọng bản tôn, ngươi điên rồi sao?"



Ánh mắt lạnh căm căm của Sơ Tranh quét hắn một chút, đột nhiên đi qua phía bên hắn, nắm lấy cằm hắn, đè người lên trên thân cây: "Ngươi có ý kiến?"



Tuyết Uyên: "..."



Ta mẹ nó là hung thú aaa!



Siêu hung!



***



Chương này dành tặng cho vuongky1999 chúc nàng năm mới an khang hạnh phúc 😘