Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 462 : Kim bài sát thủ (27)

Ngày đăng: 01:31 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



#Truyện được đăng chính thức trên WATTPAD của Hạ Lan Tâm Nhiên!



Sơ Tranh suy nghĩ không ra.



Cho nên sau khi cô trở về, chạy đến phòng Tấn Ninh, quay xe lăn của Tấn Ninh đang mải mê xem máy tính tới.



Trong tay Tấn Ninh còn cầm con chuột, ngốc nghếch há miệng ra: "Cô..."



"Trong tay anh có một phần danh sách?" Cô nói thẳng, rất là dứt khoát.



Tấn Ninh nhíu mày, thuận tay buông con chuột xuống.



Hắn dùng giọng điệu lạnh nhạt hỏi: "Danh sách gì?"



"Đây là vấn đề của anh." Cô cũng muốn biết là danh sách gì, mà làm cho lão đại của một tổ chức phải chú ý đến.



Tấn Ninh lắc đầu: "Tôi không biết danh sách cô nói là gì."



"Tấn Ninh, anh không nói cũng không sao." Sơ Tranh đè thấp thân thể: "Dù sao tôi chỉ tùy tiện hỏi một chút."



Tấn Ninh: "..."



Sơ Tranh buông xe lăn ra, Tấn Ninh bỗng nhiên kéo cổ tay cô.



Sơ Tranh rũ mắt nhìn hắn.



Hồi lâu, Tấn Ninh không lên tiếng, hắn hơi nới lỏng ngón tay: "Tôi đói."



"Ừ."



Sơ Tranh rời phòng.



Tấn Ninh quay lại đối mặt với máy tính.



Đây chính là mục đích cô đến bên cạnh mình sao?



Hắn cảm thấy có chút khó chịu.



So với khi hắn biết hai chân mình bị phế đi, còn khó chịu hơn.



...



Sơ Tranh chỉ hỏi qua hắn một lần, sau đó không đề cập đến chuyện danh sách nữa.



Ngày hôm sau, cô đem mấy phần tư liệu, bày ra trước mặt hắn.



"Chọn một cái."



"Đây là gì?"



"Bác sĩ." Sơ Tranh nói: "Xem chân của anh."



Tư liệu là của các bác sĩ chuyên nghiệp nổi danh, tư liệu tường tận đến mức sắp điều tra luôn mười tám đời tổ tông nhà người ta.



Tấn Ninh cảm thấy mình giống như Hoàng đế đang tuyển phi...



—— Cho dù cháu không suy nghĩ cho mình, thì cũng nên nghĩ cho bạn gái mình đúng không?



Tấn Ninh siết chặt nắm đấm, buông ra, nắm chặt.




"..." Nhịp tim Tấn Ninh đập chậm nửa nhịp, nói chuyện cũng có chút vướng víu: "Bà ấy nói lung tung thôi, cô không cần để trong lòng, tôi sẽ nói rõ ràng với bà ấy, sẽ không để bà ấy hiểu lầm."



Sơ Tranh ngữ điệu băng lãnh: "Anh không vui?"



"..."



Tấn Ninh không quá hiểu câu nói này.



Hắn quay đầu nhìn Sơ Tranh.



Người sau dùng ánh mắt băng lãnh nhìn hắn.



"Em... em muốn làm bạn gái của tôi?" Tấn Ninh thăm dò hỏi.



"Em đồng ý." Sơ Tranh nghiêm túc lại nghiêm túc gật đầu.



Gì?!



Tấn Ninh ở cửa bệnh viện, không hiểu thấu có thêm một người bạn gái.



Về đến nhà, hắn vẫn còn có chút đần độn.



Tấn Ninh nhìn Sơ Tranh ra ra vào vào ở căn phòng của mình, hắn đẩy xe lăn qua: "Em... em đang làm gì thế?"



"Dọn đồ."



Sơ Tranh bỏ quần áo vào trong ngăn tủ.



"Em... Muốn ở phòng anh?"



"Đúng thế." Như thế thì ngày nào cũng có thể quang minh chính đại sờ tóc anh!



"..."



Mức độ tiến triển này có phải có gì đó không đúng không!!



"Anh không đồng ý?" Sơ Tranh thấy thần sắc Tấn Ninh không đúng lắm, hỏi một câu: "Vậy anh có thể dọn vào phòng em."



Tấn Ninh cảm thấy có cô chỉ muốn đổi phòng, là mình cả nghĩ quá rồi.



Ai biết phía sau cô lại chêm thêm một câu: "Vừa vặn, em đỡ phải dọn đồ tới."



"..."



Tấn Ninh hít sâu: "Sơ Tranh tiểu thư, em là con gái."



Sơ Tranh kéo căng khuôn mặt nhỏ: "Em đương nhiên là con gái."



Chuyện này còn cần anh nhắc nhở chắc.



Tấn Ninh tận lực duy trì phong độ như cũ: "Em dọn đến phòng anh, có phải là có chút không hợp quy củ không."



Sơ Tranh đúng lý hợp tình nói: "Chúng ta bây giờ là tình nhân, ở cùng nhau thì có vấn đề gì? Anh không muốn ngủ cùng em?"



Tấn Ninh: "..."



Bên tai Tấn Ninh đỏ lên một mảng, nóng bỏng đến lợi hại.



#Truyện được đăng chính thức trên WATTPAD của Hạ Lan Tâm Nhiên!