Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 748 : Ác nữ làm ruộng (4)

Ngày đăng: 01:34 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Giang Ngọc Ngọc nghĩ mãi mà vẫn không rõ.



Rõ ràng ả đã nhìn thấy, sao đến một chút vết tích cũng không có, mình còn bị Dương Thúy Thúy chửi mắng một trận.



Giang Ngọc Ngọc càng nghĩ càng thấy quỷ dị.



Vốn định chuồn êm đi tìm Sơ Tranh, lại bị Dương Thúy Thúy gọi lại, xuống ruộng làm việc.



Hiện tại chính là lúc công việc nhà nông nặng nề nhất, cô nương trong thôn, cũng không phải loại tiểu thư đại môn không ra nhị môn không bước, đều phải xuống ruộng làm việc.



Giang Ngọc Ngọc phiền nhất là làm việc: "Để nha đầu chết tiệt kia đi không được sao?"



"Thả nàng ra nàng chạy thì làm sao bây giờ?" Dương Thúy Thúy đâm trán Giang Ngọc Ngọc: "Ngươi gả đi à? Chúng ta đã nhận tiền của Trương viên ngoại rồi, con nha đầu chết tiệt kia không thể chạy được."



Giang Ngọc Ngọc nghĩ tới chuyện đó, lúc này mới không tình nguyện đi theo ra ngoài.



Lúc chạng vạng tối, Sơ Tranh nghe thấy trong viện có âm thanh.



Cô nhìn qua khe hở một chút, là một nam nhân tráng niên.



Trong tay cầm không ít thứ, một mạch ném xuống đất: "Cha, nương?"



Nam nhân kêu hai tiếng, không ai đáp lại gã, gã cũng không kêu nữa, tự mình xuống phòng bếp tìm đồ ăn, rồi ngồi ở trong sân nghỉ xả hơi.



Đây là con trai của Giang Đại Sinh, Giang Lương Nghiệp.



Giang Lương Nghiệp là con trai độc đinh của nhà bọn họ, có cái gì tốt của đưa cho gã, vì thế nên mới dưỡng thành tính cách hết ăn lại nằm của Giang Lương Nghiệp.



Trước đó vài ngày cùng mấy người trong làng, nói là lên núi đi săn.



Thời gian này, tất cả mọi người vội vàng làm việc nhà nông, gã chạy lên núi đi săn, đây không phải là biến tướng phương thức lười biếng à.



Giang Ngọc Ngọc vì thế mà rất không hài lòng.



Nhưng Dương Thúy Thúy che chở, Giang Đại Sinh cũng đau lòng cho đứa con trai độc nhất của mình, bởi vậy Giang Lương Nghiệp ra ngoài chơi bời lâu như vậy mới trở về.



Sơ Tranh nhìn đồ gã ném trong sân, cũng không có thịt rừng gì.



Bình thường Giang Lương Nghiệp khi dễ nguyên chủ, còn buồn nôn hơn nhiều so với Giang Ngọc Ngọc.



Dẫn theo mấy tên lưu manh trong làng, thường xuyên vén váy nguyên chủ, trộm y phục của nàng, tóm lại là các loại chuyện hạ lưu gì, cũng đều làm được.



Sơ Tranh lắc đầu.



Cuộc sống này của nguyên chủ trôi qua quả thật là... Tinh thần và thể xác đều lao lực quá độ.



Sắc trời dần tối, ba người Giang Đại Sinh lục tục trở về.



"Nương."
Ánh mắt nhìn Giang Lương Nghiệp trên đất và mấy người Dương Thúy Thúy, đều trở nên khác biệt.



Giang Sơ Tranh thế nhưng là muội muội của Giang Lương Nghiệp...



Sao Giang Lương Nghiệp có thể làm ra loại chuyện khốn kiếp này?



"Ngươi nói bậy bạ gì đó!"



Dương Thúy Thúy the thé giọng rống.



"Nếu thật sự có loại chuyện này, ngươi con dám lấy ra mà nói? Ngươi bớt ở chỗ này vu khống cho con trai của ta đi, ngươi phát rồ hại con trai ta..."



"Ta lại không bị hắn làm gì, có gì mà không thể nói." Sơ Tranh giọng điệu bình tĩnh.



Y phục trên người Sơ Tranh rất sạch sẽ.



Thật đúng là không giống như bị người làm gì...



Đám người yên lặng nhìn Giang Lương Nghiệp trên đất, cũng nhịn không được phát lạnh dưới đáy lòng.



Trực tiếp cắt mất mệnh căn tử, thế này có gì khác với muốn mạng người ta đâu.



"Đại sinh, Giang Đại Sinh, ngươi xem xem nàng nói mê sảng cái gì đó?" Dương Thúy Thúy gào thét với Giang Đại Sinh, cực kỳ hận Sơ Tranh.



Chỉ cần vừa nghĩ tới bộ dáng bây giờ của con trai mụ ta.



Đáy lòng Dương Thúy Thúy liền nhỏ máu.



Hận không thể lập tức đánh chết Sơ Tranh.



Không!



Đánh chết cũng không thể giải hận.



Về sau con trai của mụ còn sống thế nào đây!



"Ta có nói bậy hay không, chờ con trai nhà ngươi tỉnh lại, rồi hỏi hắn một chút."



Thanh âm của nữ tử lạnh như bông tuyết giữa mùa đông khắc nghiệt, đám người chỉ cảm thấy trong viện có một luồng hàn khí, vọt thẳng lên trên trán.



Dương Thúy Thúy to mồm chửi mắng rồi kêu khóc.



"Còn có thiên lý hay không!!"



"Sau khi cha mẹ ngươi chết, chúng ta cho ngươi ăn cho ngươi mặc, ngươi lại hồi báo chúng ta như thế, bây giờ còn làm ra loại chuyện ác độc này."



"Con trai của ta biến thành thế này, ta cũng không sống được, ngươi muốn bức tử cả nhà chúng ta..."



Dương Thúy Thúy bắt đầu khóc lóc om sòm.



Điệu bộ này, rất giống với Giang Ngọc Ngọc.