Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 749 : Ác nữ làm ruộng (5)

Ngày đăng: 01:34 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Náo ra động tĩnh lớn như vậy.



Tam gia gia có bối phận tối cao trong thôn Giang gia cũng bị kinh động.



Giang Lương Nghiệp được người khiêng vào trong nhà, Tam gia gia bảo những người còn lại đều đợi ở ngoài phòng, chỉ cho Sơ Tranh và một nhà Giang Đại Sinh vào cửa, còn lại chính là mấy trưởng bối tương đối có uy tín trong thôn Giang gia.



"Hơn nửa đêm, các ngươi náo cái gì?" Tam gia gia gõ gậy, ngồi trên ghế đơn sơ, nghiêm mặt, nhìn qua rất không vui.



Giang Đại Sinh vừa muốn nói chuyện, Dương Thúy Thúy đã khóc lóc nói.



"Giang Sơ Tranh vu oan cho con ta, còn tâm ngoan thủ lạt đoạn mất mệnh căn của Lương Nghiệp, tuổi còn nhỏ đã ác độc như thế, không biết xấu hổ. Tam Gia, ngài phải làm chủ cho chúng ta."



Sơ Tranh không kiêu ngạo không siểm nịnh đứng trong phòng.



"Nha đầu Sơ Tranh, chuyện đại nương ngươi nói là sự thật?"



Sơ Tranh bằng phẳng bình tĩnh trần thuật: "Giang Lương Nghiệp rắp tâm không tốt, nửa đêm xông vào phòng ta, ý đồ bất chính, ta tự vệ thì có vấn đề gì?"



Dương Thúy Thúy khóc càng lớn tiếng hơn.



"Tam Gia, ngài đừng nghe nàng nói hươu nói vượn, con trai của ta mặc dù hơi quậy phá, nhưng cũng biết lễ nghĩa liêm sỉ, sao lại xông phòng nàng, nàng vu oan cho con ta!!"



Tam gia gia giơ tay, áp lời Dương Thúy Thúy xuống.



Tam gia gia rất có uy vọng trong thôn, nghe nói lúc còn trẻ, từng đi lên chiến trường. Dương Thúy Thúy ở trước mặt lão ta, cũng có chút rụt rè.



Tam gia gia hỏi Sơ Tranh: "Ngươi nói Lương Nghiệp xông vào phòng ngươi, có bằng chứng gì?"



"Phòng ta khóa lại từ bên ngoài, chỉ có chìa khoá mới có thể mở ra, chìa khoá hẳn là còn đang ở trên người Giang Lương Nghiệp." Chìa khoá lúc ấy treo trên cửa, nhưng đã bị Sơ Tranh nhét về trên người Giang Lương Nghiệp.



Dương Thúy Thúy tìm cho Sơ Tranh một cửa hôn sự, việc này không ít người trong thôn đều biết.



Cũng biết Sơ Tranh không đồng ý, bị Dương Thúy Thúy nhốt lại.



Nhưng chuyện này ở nông thôn là chuyện rất bình thường, bởi vậy không có ai cảm thấy kỳ quái.



Sơ Tranh đang bị nhốt, phòng chắc chắn đã khóa lại.



Trước đó Dương Thúy Thúy tức điên lên, lúc này nghe thấy Sơ Tranh nói, đáy lòng lập tức hơi lộp bộp một chút.



Một trưởng bối bên cạnh, lập tức đi đến tìm kiếm trên người Giang Lương Nghiệp, quả nhiên lấy ra được một cái chìa khóa.



Chìa khoá vừa vặn là chìa khóa của phòng Sơ Tranh.



Giang Lương Nghiệp thế nhưng là ca ca của Giang Sơ Tranh!
Cô thật sự sẽ giết chết gã.



"Là ngươi chui vào phòng của nha đầu Sơ Tranh, ý đồ bất chính?" Tam gia gia trầm mặt.



Khuôn mặt Giang Lương Nghiệp trắng bệch, ngầm thừa nhận.



Người trong cuộc đều đã thừa nhận, là gã xông vào phòng Sơ Tranh trước.



Trong lòng mọi người thổn thức một trận.



Muốn nữ nhân đến điên rồi, cũng không thể xuống tay với muội muội mình chứ!



Mặc dù mọi người khiển trách, nhưng Giang Lương Nghiệp đã nhận được giáo huấn, cũng không ai nhắc lại chuyện trừng phạt.



Dương Thúy Thúy muốn biện giải, nhưng không chịu nổi Giang Lương Nghiệp đã tự mình thừa nhận.



"Lương Nghiệp đã như thế, nha đầu Sơ Tranh, ngươi cũng xả giận được rồi, việc này chấm dứt ở đây đi." Tam gia gia lên tiếng kết luận.



Sơ Tranh lãnh đạm quét mắt nhìn người ở đây một vòng.



Nếu không phải cô có dự kiến trước, thì phỏng chừng ngày hôm nay đến một chút chuyện Giang Lương Nghiệp cũng không có.



Nếu không phải Vương bát đản ngăn cản, thì hôm nay xử lý gã, cũng không ai biết gã đi đâu.



Đáng tiếc.



"Nha đầu Sơ Tranh, ngươi không có ý kiến gì chứ?"



"Ta có ý kiến thì làm được gì." Sơ Tranh không khách khí chút nào cả, dù sao những người này, cũng không tính đến chủ trì công đạo cho cô.



Nữ tử ở thời đại này, là vật hi sinh, là không được coi trọng.



Cho dù bị người cường bạo, cũng bị cho là rơi vào kết cục xứng đáng.



Nếu như hôm nay đổi thành, chuyện này của Giang Lương Nghiệp thành, thì không biết có bao nhiêu người muốn đem cô đi dìm lồng heo.



Nói không chừng còn phải gánh trên lưng cái bêu danh câu dẫn ca ca nhà mình.



Tam gia gia này nói là công bằng, nhưng lão ta có trừng phạt Giang Lương Nghiệp sao?



Không có.



Ngay từ đầu Sơ Tranh vốn đã không có hi vọng gì, tự nhiên không có thất vọng.



Cô quay người rời khỏi phòng.



"Ôi, nha đầu này, đến một chút quy củ cũng không có..."