Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 74 : Đỉnh cao Ma giới (9)

Ngày đăng: 01:28 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Trong lúc Ly Đường dưỡng thương, Tống gia chưa từng xuất hiện, tựa hồ giống như lời cô nói, Tống gia không dám động thủ với cô.



Mà Ly Đường trừ bỏ ngày đó nói chuyện cùng Sơ Tranh, sau đó không nói thêm lời nào cả, cả ngày nghiêm mặt, ánh mắt từ trống rỗng chết lặng đến u ám tĩnh mịch.



Nhưng mà những lúc Sơ Tranh xuất hiện, hắn sẽ thu liễm ánh mắt như vậy đi một chút.



Sơ Tranh cảm thấy đây là hắn đã hắc hóa, còn muốn cô ngăn cản gì nữa?



Không bằng xử lý rồi tính sau.



Vương Giả gầm thét dữ dội mới ngăn cản được cô.



Vương Giả cảm thấy thật mệt tim, đây là nó đang phải ngăn cản hai người hắc hóa a!!



Trên người Ly Đường có diệt ma đinh, Sơ Tranh không phản ứng gì cả.



Chính hắn cũng không nói gì, có lẽ đã nhận định diệt ma đinh sẽ không lấy ra được, nói ra cũng vô dụng, còn phải xé mở vết thương cho người ta nhìn, không bằng giữ lại cho hắn chút tự tôn.



Tĩnh dưỡng rất nhiều ngày, Ly Đường mới có thể xuống giường đi lại.



Hắn đi tới cửa, chuẩn bị ra ngoài hít thở không khí, nhưng kéo cửa một cái mà nó chẳng có động tĩnh gì.



Ly Đường: "..."



Ly Đường dùng sức, cửa không nhúc nhích tí nào.



Hắn quay người đi đến bên cửa sổ, mở cửa sổ ra, gió từ cửa sổ tiến vào, phất qua mặt hắn.



Nhưng khi hắn đưa tay qua, thì lại cảm giác được một trận nóng rực.



Cả căn phòng đều được thiết lập một loại kết giới nào đó.



Ly Đường thu tay lại, trầm mặc ngồi trở lại trên giường -- cô nhốt hắn ở chỗ này.



Những ngày qua hắn không thể xuống giường, không chú ý tới điểm này, tiểu nhị hằng ngày vẫn ra vào bình thường, nên hắn cũng không nghĩ tới chỗ này...



Bàn tay nắm lấy mép giường của Ly Đường hơi dùng sức.



Nếu hắn đã ra được, thì nhất định không thể chết!



Hắn phải mạnh lên!



Ai cũng không thể khi dễ hắn được nữa.



Ly Đường giơ tay che bả vai mình, thế nhưng diệt ma đinh trong cơ thể hắn phải làm sao bây giờ, nếu không lấy ra được, thì hắn không có khả năng tu luyện...




Ly Đường đứng bên cạnh Sơ Tranh: "..."



Dọc theo con đường này, hắn đã thấy qua cách cô tiêu xài linh thạch, người khác hận không thể tách linh thạch ra thành mấy khối để tiêu, còn cô thì hận không thể hợp mấy khối linh thạch lại làm một khối mà tiêu.



Một lúc sau tiểu đồng mới ra ngoài, làm thủ thế mời: "Cô nương, công tử mời vào bên trong."



Sơ Tranh lại ném ra mấy khối linh thạch, khóe miệng tiểu đồng hơi co rút, đưa cho mấy tiểu đồng khác, để bọn họ mang linh thạch vào.



Bách Ứng cốc, nghe đồn Cốc chủ y thuật cao minh, nhưng Cốc chủ mỗi năm chỉ chẩn trị mười hai người bệnh.



Mỗi tháng một người.



Đủ mười hai người, sẽ không tiếp nhận thêm bất cứ người bệnh nào nữa.



Ly Đường không cảm thấy người này có thể lấy được diệt ma đinh trong cơ thể mình ra, bởi vì Sơ Tranh dẫn hắn đi một đường vừa rồi, mỗi lần cô đều nói, có người có thể.



Nhưng lúc đến tìm, đối phương hoặc là không làm được, hoặc là căn bản chưa từng nghe qua.



Hết lần này đến lần khác, mỗi lần cô đều nghiêm túc nói, lần sau nhất định có thể.



Ly Đường cũng cảm thấy mình điên rồi, nếu không thì làm sao lại chạy theo cô lãng phí thời gian như thế, cô đã nói bao nhiêu lần lần sau rồi?



Trong Bách Ứng cốc có đủ các loại thảo dược, toàn bộ cốc đều tản ra mùi thuốc nhàn nhạt.



Tiểu đồng dẫn bọn họ đi qua một con đường nhỏ, lúc tiến vào một mảnh rừng trúc, tiểu đồng quay đầu dặn dò: "Mời hai vị theo sát ta."



Tiểu đồng đi vào rừng trúc, rõ ràng đang dùng một loại bộ pháp nào đó, Sơ Tranh bước vào rừng trúc, liền cảm giác có chút khó chịu, cơ thể cô hơi hơi nhoáng lên, được Ly Đường đi phía sau đỡ lấy.



Ly Đường đỡ cô đuổi theo tiểu đồng, ra khỏi rừng trúc liền buông cô ra.



Sơ Tranh như có điều suy nghĩ quay đầu nhìn rừng trúc, vừa rồi rừng trúc kia đang bài xích lực lượng trong cơ thể cô sao?



Bởi vì cô là Ma tộc?



Nhưng tại sao Ly Đường lại không có việc gì?



Hắn cũng là nửa Ma tộc, dựa vào cái gì mà kỳ thị cô!



Rác rưởi!



"Tiểu Trúc, ngươi đi xuống đi."



Tiểu đồng vừa mang bọn họ tới cửa, bên trong liền truyền ra một đạo thanh âm tang thương.



Tiểu đồng hướng về phía Sơ Tranh và Ly Đường khom lưng, rồi lui xuống.



Sơ Tranh không chút luống cuống, mặt không đổi sắc đi vào, Ly Đường cũng chỉ có thể đuổi theo cô.