Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 75 : Đỉnh cao Ma giới (10)

Ngày đăng: 01:28 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Một lão nhân đang ngồi trong đại sảnh, mặc chiếc áo bào màu xanh, tay áo rộng phiêu phiêu, lúc này khuôn mặt căng cứng tràn đầy nếp nhăn, cho người ta cảm giác rất không dễ nói chuyện.



Ánh mắt sắc bén của Cốc chủ đảo qua người Sơ Tranh, sau đó dừng lại trên người Ly Đường.



"Ai xem?"



Sơ Tranh chỉ vào Ly Đường.



Cốc chủ đứng dậy, khoanh tay đi vào gian trong: "Cùng ta vào đây."



Ly Đường liếc mắt nhìn Sơ Tranh, đi theo Cốc chủ vào phòng trong, tiểu đồng nhanh chóng tới châm trà cho Sơ Tranh, còn dâng lên một chút điểm tâm.



Ước chừng sau một khắc, tiểu đồng tên gọi Tiểu Trúc kia ra mời cô vào.



Ly Đường để trần thân trên, nằm trên giường êm, đôi mắt nhắm chặt, không có ý thức.



"Ngươi ngược lại rất bình tĩnh." Cốc chủ đang rửa tay, thấy Sơ Tranh tiến vào mà không phát ra bất kỳ âm thanh gì, lão đâm một câu.



"Có thể trị không?"



Cốc chủ nhận lấy khăn trong tay tiểu đồng, lau tay, rồi ném lên trên bàn: "Diệt ma đinh đã ở trong thân thể hắn nhiều năm, nhanh nhất nửa năm, chậm nhất một năm, hắn sẽ phải chết."



Sơ Tranh vẫn câu nói kia: "Có thể trị không?"



"Ha ha, ngươi tiểu cô nương này!" Cốc chủ dựng râu trừng mắt: "Có hiểu lễ phép không!"



"Lấy tiền làm việc, giao dịch công bằng."



"..."



Cốc chủ cách không chỉ vào Sơ Tranh hai lần, tức giận đến nói không nên lời, nửa ngày mới giống như giận dỗi nói: "Trên đời này không có bệnh gì ta không trị được."



"Nghèo ngươi cũng có thể trị?" Sơ Tranh vẻ mặt thành thật hỏi.



Cốc chủ: "..."



Cút!



Cút ra khỏi Bách Ứng cốc của ta!



Lão tử không trị nữa!



"Cốc chủ, tỉnh táo, linh thạch chúng ta đã thu rồi." Tiểu Trúc giữ chặt Cốc chủ.



Cốc chủ trong nháy mắt tỉnh táo lại.



Lão ra vẻ cực kì tức giận vỗ vạt áo: "Hắn là Ma tộc."



"Diệt ma đinh vốn cho Ma tộc dùng." Nói toàn lời vô nghĩa!




"A, tỉnh?"



Thiếu niên có chút khó khăn bước ra khỏi phòng: "Diệt ma đinh trong cơ thể ta đã được lấy ra hết rồi sao?"



"Ngươi đang nghi ngờ bản lĩnh của lão phu?" Cốc chủ không vui.



"Không dám." Thiếu niên hơi cúi đầu: "Đa tạ Cốc chủ."



"Hừ." Cốc chủ đi sang một bên khác, bất đắc dĩ nói: "Lần này nếu không có tiểu nha đầu kia, ngươi cũng không sống được."



"Nàng đâu?"



Cốc chủ âm dương quái khí nói: "Đi đào hố cho ngươi rồi."



Ly Đường: "???"



Ly Đường theo sự chỉ dẫn của Tiểu Trúc, tìm được Sơ Tranh, không phải cô đang đào hố, mà là cô đang nhìn hai tiểu đồng đào hố.



"Cuối cùng cũng đào được!" Hai tiểu đồng ôm đồ vật trắng xóa bò lên trên hố: "Quá khó đào, lại còn sâu như thế."



Hai tiểu đồng muốn lấp hố, lại bị Sơ Tranh ngăn lại, Sơ Tranh cho họ linh thạch, hai tiểu đồng liếc nhìn nhau, ôm thứ màu trắng kia chạy đi, để lại một mình Sơ Tranh.



Cô đứng trên miệng hố, không biết muốn làm gì.



"Khụ..." Ly Đường ho nhẹ một tiếng.



Sơ Tranh quay đầu lại xem: "Sao ngươi lại tỉnh?"



"..." Tại sao hắn lại không thể tỉnh? Nghe ý tứ kia của cô, hình như còn rất thất vọng?



"Ta cũng đã đào xong hố cho ngươi." Sơ Tranh chỉ vào cái hố kia: "Lãng phí thời gian của ta."



"..." Đừng tưởng hắn không nhìn thấy, rõ ràng là hai tiểu đồng kia đào mà.



Ly Đường đi qua, nhìn vào trong hố một chút: "Ngươi muốn chôn ta?"



"Cốc chủ nói nếu ba ngày ngươi vẫn chưa tỉnh lại thì có thể chôn, ta đã đợi lâu hơn một ngày."



Đã rất xứng đáng với ngươi rồi!



Ly Đường nghẹn một hơi, hai người kia kết phường hố hắn à?



Nếu hắn thật sự bất tỉnh, cô dự định đem hắn đi chôn thật luôn à?



Ly Đường hút khí, lại phun ra một ngụm trọc khí, nói: "Diệt ma đinh đã được lấy ra, ngươi muốn ta làm gì, bây giờ có thể nói đi?"



"Làm cái gì?" Sơ Tranh hỏi.



Ly Đường: "..."



Vấn đề này là hỏi ngươi, ngươi muốn ta làm cái gì cơ mà.