Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 774 : Ác nữ làm ruộng (Xong)

Ngày đăng: 01:34 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Giang Đại Sinh chết rồi, dù sao cũng phải có người nhặt xác cho lão.



Các thôn dân tìm tới Giang Lương Nghiệp.



Nhưng Giang Lương Nghiệp trực tiếp để thôn dân ném Giang Đại Sinh tới bãi tha ma, căn bản mặc kệ.



Các thôn dân lắc đầu thở dài.



Có con trai cũng như không có con trai.



Dương Thúy Thúy cũng không biết tung tích.



Thôn dân không còn cách nào, muốn mời Sơ Tranh ra mặt.



Tốt xấu gì cũng là đại bá của Sơ Tranh.



Sơ Tranh mặt không cảm xúc cự tuyệt.



Mình có con trai, dựa vào cái gì mà muốn cô đến nhặt xác.



Cô rất bận!



Các thôn dân hiện tại cũng không dám bức Sơ Tranh, chỉ có thể nghĩ biện pháp chôn cất Giang Đại Sinh.



Nghe nói về sau có người từng thấy Dương Thúy Thúy, ở trên một trấn nào đó, cũng bị mất một chân, trôi qua vô cùng thê thảm.



Giang Lương Nghiệp đối với Sơ Tranh có bóng ma tâm lý, căn bản không dám tìm cô trả thù.



Cả ngày ở bên ngoài lăn lộn, có thể ăn một miếng cơm liền ăn một miếng cơm.



Lúc đầu còn có người trong thôn nhìn thấy gã, về sau liền không ai trông thấy nữa.



...



Thu Nhai ôm nho ướp lạnh không biết lấy từ đâu ra, để xuống trước mặt Sơ Tranh: "Vợ, ta muốn ăn."



Sơ Tranh quét mắt nhìn một vòng: "Ăn đi."



Không phải đang ở trong tay chàng rồi sao.



Còn nói với ta làm gì.



Ta có ngăn cản đâu.



Còn muốn ta đút chàng ăn hay gì!



"Nhưng mà phải lột vỏ." Thu Nhai vặn vặn ngón tay: "Ta không lột được."



Lời ngầm chính là: Nàng lột cho ta đi.



Sơ Tranh: "!!"



Nghĩ hay lắm!



Ăn nho còn đòi lột vỏ, làm ra vẻ quá mức rồi nha!



Sơ Tranh thật lòng hỏi: "Ai nói với chàng phải lột vỏ?"



Thu Nhai không hiểu, Sơ Tranh hỏi cái này làm gì, nhưng hắn vẫn ngoan ngoãn trả lời: "Lương Hán."



Lương Hán...



Toàn dạy hắn những thứ vớ vẩn gì không vậy!
"Thế nhưng..." Thu Nhai chần chờ.



"Làm sao?"



"Ta..."



Sơ Tranh cho là hắn có chỗ không thoải mái: "Thế nào?"



"Ta..." Thu Nhai dường như hơi xấu hổ: "Trên người ta ra thật nhiều mồ hôi."



Sơ Tranh: "..."



Nói chuyện có thể không thở mạnh sao?



"Ta muốn tắm..." Thu Nhai nhỏ giọng đưa ra yêu cầu, trên người hắn thật nhiều mồ hôi, có chút dơ dơ, cô ôm sẽ ghét bỏ, Thu Nhai không muốn bị cô ôm như vậy.



Tắm cái gì mà tắm, sáng mai rồi tắm.



Sơ Tranh không muốn động, nhắm mắt lại, không để ý tới hắn.



"Vợ..."



Thu Nhai đẩy đẩy Sơ Tranh.



Người vừa rồi còn nói chuyện với mình, đột nhiên ngủ mất.



Thu Nhai quệt mồm không vui, hắn ở bên trong giày vò một lát.



Sơ Tranh cảm giác được hắn bò dậy.



Sau đó trên mặt nhiều thêm cảm giác bức bách.



Tiểu gia hỏa này trước tiên là hôn cô một cái, thấy cô không có phản ứng, lại thận trọng hôn một chút.



Lúc đầu Sơ Tranh còn có thể nhịn được.



Nhưng mà tiểu gia hỏa càng ngày càng quá phận.



Sơ Tranh bắt lấy cánh tay đang làm loạn của hắn: "Ta đi múc nước cho chàng, không được phép náo."



Sơ Tranh như ăn trộm, ra ngoài múc nước, nhưng nước ấm chắc chắn không có, cho nên Sơ Tranh chỉ có thể lau lau cho hắn một chút.



May mà bây giờ thời tiết nóng, dùng nước lạnh lau lau cũng không có việc gì.



Thu Nhai cảm thấy trên người dễ chịu, nằm xuống liền ngủ.



Sơ Tranh: "..."



Ta có thể làm sao.



Chỉ có thể cưng chiều chứ sao.



Sơ Tranh thu thập lại đồ vật, nằm lên giường, Thu Nhai theo bản năng dựa đi tới, ôm cô giống như bạch tuộc.



Sơ Tranh thở dài, ôm lấy hắn, hôn lên trán hắn một cái: "Ngủ ngon."



*



VỊ DIỆN THỨ 21 HOÀN TẤT!



*



Các ngươi đại khái đều cho là Thu Nhai sẽ khôi phục ký ức đúng không?



Ha ha ha! Ta liền không!