Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 920 : Ký sự trêu chọc quỷ (23)

Ngày đăng: 01:36 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



"Tiểu nha đầu, mở nó ra."



"Sao anh không đích thân đến?" Cái gì cũng sai sử ta, ta là người hầu của ngươi chắc!



"Ta là quỷ." Trì Kính nâng hai tay lên, xoay chuyển hai lần, mặt mày mỉm cười: "Chỉ có thể do cô làm thay, tiểu nha đầu, xin nhờ cô."



Sơ Tranh: "..."



Quỷ không tầm thường nha!



Khi ngươi sờ ta, không phải rất dễ dàng sao?



Sơ Tranh thử mở rương ra, nhưng cái rương không nhúc nhích tí nào, cũng không thấy chỗ nào có khóa.



Đầu ngón tay Sơ Tranh phất qua đường vân trên cái rương, ẩn ẩn có một cỗ âm khí lưu chuyển ở đầu ngón tay cô, giống như rất quen thuộc với cô.



Thần sắc Sơ Tranh không thay đổi thu tay lại, tìm một cái rìu chữa cháy tới bổ cái rương.



Trì Kính không ngăn cản cô, rõ ràng là có thể.



Rìu chữa cháy bổ vào trên rương, Sơ Tranh trông thấy phù văn giống như lấp lóe lên hai lần, nhưng rất nhanh liền tắt lịm xuống, bao gồm cả đường vân cũng đều mơ hồ.



Phù văn mất đi hiệu quả.



Sơ Tranh lần nữa bổ xuống, cái rương theo tiếng mà nứt.



Trong rương không có thi cốt.



Chỉ có một đám sương mù dày đặc.



Trong nháy mắt khi cái rương bị bổ ra, đám sương mù kia tràn ra, hoàn toàn tiến vào thân thể Trì Kính.



"Anh lừa tôi." Sơ Tranh quay đầu nhìn hắn.



Bên ngoài Trì Kính không có gì thay đổi, nhưng Sơ Tranh cảm giác được, hắn đang trở nên cường đại.



Trì Kính giơ tay lên nhìn, đầu ngón tay thon dài trắng nõn, chậm rãi siết chặt.



"Quả nhiên là cô."



Giọng nói của Trì Kính vẫn trong sáng như cũ, nhưng giữa hai đầu lông mày ngưng tụ u ám, ánh mắt cũng trở nên âm u.



Sơ Tranh: "..."



Ta thế nào!!



Vương bát đản lại thêm kịch bản lộn xộn gì cho ta rồi!!



Trì Kính thả tay xuống, đột nhiên trả lời vấn đề của Sơ Tranh: "Ta không tính là lừa cô, đây là thi cốt luyện hóa. Cho nên, nó cũng được coi là hài cốt của ta."



Chỉ là hình dạng khác biệt mà thôi.



Sơ Tranh cầm rìu chữa cháy: "Tôi là ai?"
Sau đó dùng bí thuật trộm chuyển mệnh cách.



Lúc ấy Trì Kính cũng không biết bọn họ có quyết định này.



"Anh sống ngàn năm, mà còn bị tính kế?"



Trên gương mặt trắng đến quá phận của Trì Kính, lộ ra mấy phần trào phúng: "Em cho rằng triệu hoán lệ quỷ, chỉ là gọi tôi ra sao? Giữa chúng tôi có khế ước, Thiên Sư động tay động chân trên khế ước."



Cũng là hắn khinh địch.



Chỉ bằng vài nhân loại, không làm gì được hắn.



Nhưng nhân loại giảo hoạt và ngoan độc, mới là trí mạng nhất.



Nghịch chuyển mệnh cách của người khác, cướp đoạt khí vận, loại chuyện này đặt ở trong mắt người bình thường căn bản chính là thiên phương dạ đàm*.



(*Thiên phương dạ đàm (天方夜谭) nghĩa là chuyện nghìn lẻ một đêm.)



Nhưng Thiên Sư kia thật sự có biện pháp.



Trì Kính cho rằng mình là át chủ bài của bọn họ, kết quả đến cuối cùng mới phát hiện, mình cũng là một con cờ.



Trì Kính có chút gian nan quay đầu, nhìn cái rương vừa rồi bị Sơ Tranh bổ ra.



"Phía dưới kia còn một cỗ thi thể, em đào đi."



Sơ Tranh: "!!"



Còn muốn đào!!



【...】 Điểm chú ý của tiểu tỷ tỷ vẫn luôn quái dị như thế.



Sơ Tranh đạp cái rương một cước, tiếp tục đào xuống dưới.



Quả nhiên ở phía dưới tìm được một cái rương giống vậy.



Trên rương có phù văn cùng loại, nhưng không giống với cái rương đầu tiên.



Sơ Tranh bổ cái rương ra, quả nhiên bên trong có một bộ xương trắng.



Bảo tồn phi thường hoàn chỉnh.



Quần áo cũng không hề hư hỏng.



Sơ Tranh cảm thấy lật đồ vật của người ta là không tốt lắm, nhưng Sơ Tranh liếc đến đồ vật bị đè dưới thi cốt kia.



Sơ Tranh hơi chần chờ, vẫn khom người cầm lên.



Tận lực không đụng tới thi cốt, lấy đồ vật ra.



Đó là một tấm bùa, phía trên không phải phù văn.



Nhưng cũng viết loạn thất bát tao, Sơ Tranh không biết.



Tuy nhiên cô biết cái tên trên đó —— Sư Âm.