Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 921 : Ký sự trêu chọc quỷ (24)

Ngày đăng: 01:36 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Người có được khí vận cực đại lúc ấy, là Sư Âm.



Sơ Tranh nhìn chằm chằm xương trắng trong rương, nhìn khung xương, đúng là nữ tử.



Cho nên tình huống hiện tại chính là, Đới gia táng tận lương tâm, đánh cắp khí vận của Sư Âm, bởi vì thẻ người tốt cũng là nhân vật quan trọng trong vụ đánh cắp khí vận này, cho nên hắn không thể bị tiêu diệt, chỉ có thể bị trấn áp ở đây.



"Hiện tại có thể thả tôi ra không?" Trì Kính hỏi Sơ Tranh.



"Anh nói tôi là đời sau của Thiên Sư kia?"



Trì Kính cười cười, ngầm thừa nhận.



"Có chứng cứ gì?"



"Em có thể bổ hai cái rương này ra, chính là chứng cứ." Trì Kính giọng điệu chắc chắn.



Bày ra bàn cờ lớn như thế, sao có thể để một người bình thường tùy tiện hủy đi được.



Đương nhiên cũng không phải chỉ là điểm này.



"Em có thể thả tôi ra trước được không?" Trì Kính nói: "Tôi như vậy nói chuyện với em rất kỳ quái."



Sơ Tranh liếc hắn một cái, thấy hắn quả thực có chút khó chịu... Đánh rắm! Quỷ khó chịu cái gì!



Cuối cùng Sơ Tranh vẫn thả hắn ra.



Ai bảo hắn là thẻ người tốt của mình chứ.



Ai.



Trì Kính dựa vào tường, bóp cổ tay, chuyển động trái phải.



"Đới gia xảy ra chuyện lớn như vậy, mà cũng không ai tới cửa giúp hắn, em không cảm thấy kỳ quái sao?"



"Anh nói Thiên Sư kia? Thời gian dài như vậy, đã sớm chết."



Trì Kính nhíu mày: "Không chỉ là Thiên Sư kia, còn có những Thiên Sư khác, không ai ra mặt, em nói đó là vì sao?"



Đới gia này có gia nghiệp lớn như vậy.



Nếu thật sự có thể giải quyết chuyện này, vậy chắc chắn không phải một số lượng nhỏ.



Vì sao những Thiên Sư kia không chịu giúp đỡ?



"Không biết." Sơ Tranh không suy nghĩ ra được, ngay thẳng lắc đầu.



Trì Kính nở nụ cười: "Sau khi chuyện này hoàn thành không bao lâu, Đới gia liền bắt đầu một ngày thu đấu vàng, Thiên Sư và Đới gia phân chia số tiền tài này, quan hệ như vậy duy trì một đoạn thời gian rất dài."




Sư Âm chỉ có thể đồng ý cùng bọn họ trở về.



Bọn họ lấy mạng sống của Nhị thiếu gia uy hiếp cô ấy.



"Ngôi mộ kia là anh ấy lập cho tôi, sau khi tôi chết không bao lâu, anh ấy được chữa khỏi, nhưng không qua mấy ngày liền tự sát, trước khi tự sát lưu lại di chúc, để người ta chôn anh ấy vào trong ngôi mộ đó. Có lẽ là người Đới gia cảm thấy nợ tôi, nên thật sự chôn anh ấy vào đó, như anh ấy nói, ngay cả tên cũng không viết lên."



Cô ấy không phải đi bái tế mình.



Mà là người cô ấy yêu.



"Vì sao cô không đầu thai?" Mặc dù bị cướp đoạt khí vận, nhưng cô ấy vẫn có thể đầu thai, chỉ là tương đối xui xẻo thôi.



"Không buông được." Sư Âm bi thương cười một tiếng: "Hài cốt của tôi bị bọn họ đè ép, không thể đầu thai được, nếu như không phải cuối cùng anh ấy nghĩ biệp pháp giúp tôi, thì có lẽ hồn phách của tôi đã sớm bị họ bắt lấy, quỷ cũng không làm nổi."



Sơ Tranh nghĩ đến bộ dạng thảm hề hề lần trước của cô ấy khi ở Đới gia...



Nhưng mà lúc ấy, cô ấy không biểu hiện ra bất cứ tâm tình gì.



Cũng là người tàn nhẫn.



Sơ Tranh nhảy xuống khỏi thiên đài: "Đồ của cô đã đưa đến, đi đây."



"Này này này..." Sư Âm chỉ vào cái rương kia: "Cái này, tôi làm sao làm!!"



"Thi thể của mình tự mình chôn."



Sơ Tranh vung tay, bưng khí thế của đại lão xã hội đen đi xuống lầu.



Sư Âm nhìn chằm chằm xương cốt của mình phát sầu.



Cô ấy là một con quỷ!



Làm sao chôn!



-



Sơ Tranh trở lại ký túc xá, Trì Kính đang tựa vào giường cô.



Giường ký túc xá không lớn, Trì Kính tay dài chân dài, tựa ở bên giường, luôn có cảm giác giường kia nhỏ đi một vòng, tính cả Trì Kính đẹp trai dựa ở đó, đều biến thành vô cùng đáng thương.



Sơ Tranh quét mắt nhìn Văn Lan đang làm bài một vòng.



Mấy bước đi qua, đẩy Trì Kính vào bên trong, người cũng ngồi lên theo, xoạt một tiếng kéo rèm lại.



Giường vốn đã nhỏ, hai người làm sao mà đủ.



Trì Kính ôm Sơ Tranh lên người, hôn cô một cái: "Không kịp chờ đợi như thế?"



Sơ Tranh cũng không kiêng dè gì, ngồi trên người hắn, tay chống lên lồng ngực hắn: "Đây là ký túc xá nữ sinh."