Xuyên Việt Dị Thế Úy Lam Thiên Không Hạ

Chương 13 : Gặp mặt

Ngày đăng: 00:28 22/04/20


Ở thư viện, Fei trả lại số sách đã mượn rồi lật xem những quyển chưa đọc qua. Xem ra hắn đọc xong những bộ sách này sớm hơn dự tính, bởi lẽ trong thư viện khá đồ sộ này có rất nhiều bộ sách cùng loại, cũng sẽ lặp lại một số nội dung. Đóng sách lại, Fei biết việc tiếp tục ngồi ở thư viện đối với mình đã là vô dụng, sở dĩ mỗi ngày hắn tiêu phí nhiều thời gian ở đây là do nơi này có hoàn cảnh thích hợp để đọc sách, dễ dàng cho hắn suy ngẫm cùng kiểm chứng những tri thức của bản thân. Hiện tại, những thứ cần biết đều đã biết, hắn sẽ không đến nơi đây nữa.



Nhân viên quản lý của thư viện vô cùng bất ngờ khi thấy Fei rời đi sớm như vậy, nhưng lúc đó hắn không biết, về sau Fei không còn bước vào nơi này. Khi nhân viên quản lý kia đã già, hắn thường kể cho con cháu mình nghe về những ngày Truyền Kỳ Fei. Red Creek miện hạ ở thư viện. Hắn không ngờ rằng, những chuyện từng không thèm để ý sẽ biến thành những ký ức trân quý, trở thành đề tài có thể khoe khoang.



Bởi vì có hẹn với Iallophil, Fei cũng không trở về tiểu viện ở Red Creek gia mà chậm rãi hành tẩu trên đường phố Denton. Trong những ngày tại thư viện, Fei đã ghi nhớ toàn bộ bố cục của Denton, tên đường cùng vị trí các cửa hàng, hắn đều biết nhất thanh nhị sở (rõ ràng), cho nên không cần hỏi người khác cũng tìm được chỗ hẹn của Iallophil.



Tòa biệt thự độc một màu trắng ngà, sau song sắt có thể nhìn thấy cả một vườn tường vi trắng tỏa hương thơm ngát, suối phun tinh mỹ dưới ánh mặt trời tản ra bảy sắc cầu vồng, mặt hồ trong suốt phản chiếu không trung xanh thẳm, gió nhẹ thổi qua, những cánh hoa tường vi nhảy múa theo làn gió, cành lá cũng theo đó mà lay động, đối với những thiếu nữ bình dân, cảnh sắc như thế quả giống như mộng ảo.



Fei cũng hơi hơi ngây người, thế giới này luôn có những cảnh sắc tuyệt vời hấp dẫn hắn, đây cũng không phải chuyện tốt a, nhưng không phải kiếp này hắn muốn sống để ngắm hết phong cảnh mỹ lệ trên thế giới này sao? Hắn phải trở nên cực mạnh mới được, mạnh đến mức không gì có thể gây nguy hiểm cho hắn. Trong mắt Fei hiện lên giác ngộ cùng kiên định.



Biệt thự rất lớn, xuyên qua lớp cửa thủy tinh từ lầu hai có thể nhìn đến hoa viên bên trong hàng song sắt, cũng có thể nhìn thấy nam tử tóc đen đang hành tẩu bên ngoài lan can.



“Thiết.” Thanh âm phi thường khó chịu, Garvin quay đầu, không thèm nhìn nam tử tóc đen bên ngoài biệt thự nữa.



“Garvin, không cần như vậy, dù sao hắn cũng là ca ca ngươi.” Rõ ràng là ngữ khí khuyên nhủ, nhưng ba kẻ quen thuộc với tính cách của Brent làm sao không biết trong lòng hắn không hề có hảo ý. “Nhìn từ đằng xa cũng không tệ lắm.”



“Hắn không xứng làm ca ca ta.” Garvin không đếm xỉa đến câu đằng sau, chỉ phản bác câu nói phía trước của Brent.



“Mặc kệ xứng hay không xứng, trò chơi này, ngươi phải bồi Iallophil tiếp tục.” Brent nhắc nhở, trò chơi thú vị như vậy, không thể phá hỏng.



“Ta biết.” Garvin nhìn Brent, hắn chán ghét Fei, căn bản không quan tâm đến huyết thống của hai người, hắn chán ghét Fei nên mong chờ nhìn thấy thần sắc thống khổ của Fei.



Donald không nói gì, chỉ là nhìn Fei ở bên ngoài đầy thương hại.
Fei tiếp nhận sách, không thèm nhìn những người kia, đứng tại chỗ lật xem thật nhanh, hắn không đọc, mà là làm cho trí não quét qua nội dung một lần, lưu trữ lại, sau đó trả cho Iallophil, “Tốt lắm.”



“Làm sao vậy.” Iallophil không nhận lại sách, hắn thật sự không hiểu được hành động của Fei.



“Nhớ kỹ.”



“Ngươi xem xong rồi?” Làm sao có thể, Iallophil không tin.



“Không có.” Hắn căn bản không hề xem, chỉ là làm cho trí não ghi nhớ, sau đó về nghiên cứu mà thôi, loại này bút ký không giống với tư liệu nền tảng ở thư viện, bởi vì trình độ cao hơn nên hắn cần tự mình thử nghiệm.



Nhớ kỹ, còn không xem xong, đây là ý gì, câu trước câu sau mâu thuẫn nhau làm cho Iallophil quyết định không cần đi tìm hiểu, “Fei, ngươi có thể ngồi xuống, từ từ xem.”



“Không cần.” Fei cự tuyệt.



“Hừ.” Garvin hừ mạnh một tiếng, phế vật chính là phế vật, ngay cả việc nói cũng không được rõ ràng.



—————————————————-



“Ở thời đại kia, nhân loại có vô số nhân tài kiệt xuất, Donald. Odluo, Brent. Lukes, Garvin. Red Creek,… đều là những người được ghi vào sử sách, bất luận là so sánh với các nhân vật lịch sử trước hay sau đó đều không hề thua kém, chính là, khi đó – thời đại có hai vị Truyền Kỳ tồn tại, hết thảy huy hoàng của bọn họ đều ảm đạm thất sắc.”



———- Trích từ bộ sách lịch sử Uy Á đại lục [Thiểm Diệu truyền kỳ]