Yêu Ma Đạo

Chương 190 :

Ngày đăng: 00:33 22/04/20


Mà lúc này y phục Mạt Đồng cầm trên tay rơi xuống, nam nhân lập tức giơ tay đón được, rơi trên mặt đất dơ thì đáng tiếc, nam nhân cầm y phục nhìn nhìn, phát hiện y phục này thực trắng thực trắng, nam nhân cúi đầu không biết đang nghĩ gì, Mạt Đồng sáp qua, hôn nhẹ lên hai má nam nhân, Mạt Đồng ôm cả thắt lưng nam nhân, hai người thân mật vô cùng.



Mạt Đồng chỉ là đơn thuần hôn nam nhân một chút, đôi môi y liền rời khỏi 2 má của nam nhân, đầu của y nhẹ nhàng dựa vào đầu nam nhân, tuy là môi y rời khỏi nam nhân nhưng 2 tay y vẫn dính chặt lấy nam nhân như cũ.



Nam nhân chậm chạp giương mắt nhìn về phía Mạt Đồng, ngữ khí của hắn phi thường ôn hòa: “Rốt cuộc ngươi có nghe ta nói gì không? Ta muốn mượn 1 chút ngân lượng của ngươi, ngươi cho mượn hay không?”. Hắn cảm giác được tay của Mạt Đồng từ lưng hắn chạm rãi trượt xuống, từ từ chạm vào chỗ mẫn cảm trên thân thể hắn…….



“Cho, đương nhiên cho mượn”. Mạt Đồng suy nghĩ một chút, cảm thấy được dùng từ có chút không ổn y lập tức sửa miệng nói, “Không cần nói mượn khó nghe như vậy, ngươi muốn bạc thì ta cho ngươi là được, ngươi muốn bao nhiêu ta đều có thể cho ngươi”. Tay y trượt tới bên hông nam nhân, nhẹ nhàng nhéo nhéo phần eo mềm dẻo của nam nhân, giữa hai người lộ ra một cỗ ái muội nồng đậm.



” Đa tạ”. Nam nhân cao hứng trả lời, nghĩ tới có thể mua hạ lễ rồi thì hắn cầm 1 bộ nội sam mới lên.



Nam nhân chỉ mặc 1 kiện áo đơn, ngay cả quần đều còn không nhớ mặc vào, hắn phát hiện Mạt Đồng đứng ở dùng ánh mắt kỳ quái nhìn mình, hắn ngẩng đầu liếc mắt nhìn Mạt Đồng 1 cái, hất tay Mạt Đồng để bên hông hắn ra.



“Đưa quần cho ta”. Tay nam nhân hướng Mạt Đồng đòi quần, vạt áo nội sam của hắn thật dài khép hờ, địa phương ẩn ẩn hiện hiện làm cho Mạt Đồng có chút miệng khô lưỡi khô.



“Không mặc thì đẹp hơn”. Mạt Đồng để y phục ở cạnh cửa trúc, nam nhân định đi lấy y phục thì bị Mạt Đồng chặn lại, hai tay của Mạt Đồng chậm rãi trượt trên thắt lưng của nam nhân………



” Là ngươi để ta tới thử y phục, thật ra cũng không cần tốn kém như vậy, y phục của bố trang này rất mắc, tùy tiện mua 1 kiện vừa người là được, không cần làm theo yêu cầu……..”. Nam nhân muốn chuyển đề tài, hắn nói 1 câu thì Mạt Đồng lại dựa sát vào hắn 1 chút, khiến cho thanh âm của hắn dần dần nhỏ lại, cuối cùng lời nói của hắn bị Mạt Đồng chặn ở trên môi.



Nam nhân không hề động, Mạt Đồng chủ động tới gần hắn, thân thể của hai người dán cùng một chỗ, y phục đơn bạc của hắn khép hờ, hắn giơ tay nhẹ nhàng chống ngực của Mạt Đồng, 1 tay Mạt Đồng túm lấy tay hắn còn tay kia thì xoa xoa lưng hắn, để hắn thả lỏng, để hắn đừng khẩn trương…….



Có lẽ là lâu rồi không làm cùng nam nhân nên Mạt Đồng trở nên có chút khó nhịn, y cường thế hôn môi nam nhân, rất nhanh khiến cho nam nhân thả lỏng thân thể, môi y dây dưa với môi nam nhân, thân thể cả 2 dán chặt lấy nhau, hơi của cả 2, hương vị, nhiệt độ cơ thể, tất cả đều cảm ứng rõ ràng được, cảm giác sự tồn tại chân thật của cả 2.



Nam nhân vốn muốn nói không nên ở trong này, dù sao nơi này là thương phô, nếu bị người phát hiện thì sẽ rất khó coi. Nhưng khi tình nùng ý mật rồi thì luôn sẽ coi nhẹ hết thảy bên người, hiện giờ trong mắt Mạt Đồng chỉ có nam nhân, tâm tình muốn ôm nam nhân mãnh liệt đã chiếm cứ hết thảy.



Mạt Đồng từ hôn thử rồi lớn mật hơn, lại đến cường thế như cắn nuốt mãnh liệt, đôi môi xúc cảm mềm mại rõ ràng cùng đầu lưỡi nóng ướt linh hoạt không ngừng kích thích cảm quan (cơ quan cảm giác) của nam nhân.



Cực nóng……



Trơn ướt……..



Nụ hôn cường thế bá đạo, Mạt Đồng hút chặt đôi môi của nam nhân, hôn rất sâu, trống ngực của 2 người cùng hơi thở đều đang biến hóa liên tục, hơi thở cực nóng của y phun phun trên mặt nam nhân, hơi thở nóng ngứa kia bao phủ nam nhân, bởi vì trước đó nam nhân khát nước nên uống 1 chén ô mai ở ven đường cho nên miệng ngọt……..



Hai tay của Mạt Đồng vuốt ve thân thể rắn chắc của nam nhân, mái tóc đen mềm mượt của y rơi ở trên người nam nhân, y hôn vừa sâu lại vừa vội, tim nam nhân đập càng lúc càng nhanh.



Mạt Đồng buông lỏng môi nam nhân ra, đôi môi y dán tại bên môi ướt át của nam nhân, vân vê ma xát 2 cái: “Một thời gian dài ta không ôm ngươi, hôm nay giải quyết ngay ở đây cũng tốt lắm, ta chờ không nổi nữa rồi”. Y hơi hơi nghiêng đầu ngậm đôi môi của nam nhân, liếm lộng khẽ khuấy đảo, 1 tay y ôm thắt lưng của nam nhân còn 1 tay đùa bỡn nhũ tiêm mê người trước ngực của nam nhân.



Nhũ tiêm của nam nhân thực mềm mại, hắn cảm giác được ngón tay của Mạt Đồng ma xát điểm mẫn cảm của hắn, khi thì nhẹ niết, khi thì gảy, hắn tóm lấy tay của Mạt Đồng.




Làm cũng làm rồi.



Không có gì cần kiêng kị nữa.



Trước đó Mạt Đồng cùng nam nhân coi như hài hòa, tuy rằng thân phận bất đồng(khác nhau), địa vị bất đồng, tình cảnh bất đồng, tính cách bất đồng nhưng hai người coi như là không có mâu thuẫn gì. Tuy rằng Mạt Đồng có chút bá đạo nhưng tính cách của nam nhân ôn hòa nên nam nhân liền nhường nhịn y.



Mạt Đồng biết nam nhân muốn đi uống rượu mừng nên y cũng không có đi theo, nam nhân mang theo hạ lễ cùng Mộc Phàm Phương đi hỉ yến, dọc đường Mộc Phàm Phương đều dính lấy nam nhân.



Nam nhân trò chuyện với nàng rất nhiều: “Mộc cô nương, ta không thích hợp với nàng”. Hắn thực trực tiếp



“Vì sao?”.



“Bởi vì ta có gia sự (việc nhà, gia cảnh)“. Nam nhân uyển chuyển cự tuyệt nàng.



“Lần trước nghe ngươi nói không phải thê tử của ngươi đã ly thế (chết) sao?”. Mộc Phàm Phương không từ bỏ.



Nam nhân bị nghẹn tới không nói được nhưng thái độ của hắn thực kiên quyết, Mộc Phàm Phương cũng không để ý, hắn lo lắng nhất chính là loại thái độ này bởi vì Mạt Đồng cũng là dùng loại thái độ này đối hắn.



Gia nghiệp của Trang phủ rất lớn, kết thân tự nhiên vô cùng phô trương, nam nhân đứng ở trong đám người dự lễ, sau khi vào đêm thì mọi người đều uống rượu ở trong sân.



Trang gia viện tử (sân) bày mấy chục cái bàn, bên ngoài Trang phủ còn đang phát lương thực cho người nghèo khổ ở trấn trên, nhất phái cảnh tượng náo nhiệt, Mộc Phàm Phương uống nhiều ngã vào trên người nam nhân ngủ.



Nam nhân để nàng gối đầu lên chân mình, lấy áo đắp cho nàng, hắn tiếp tục ngồi uống rượu, còn chưa nháo động phòng nên chưa thể rời đi được, nếu đi thì thất lễ với chủ nhân. Hắn bỏ qua màn bái đường. Hắn vẫn không có nhìn thấy chú rể cùng tân nương tử, tâm tình hắn rất tốt nên uống khá nhiều. Cho tới đêm khuya hắn mới mang Mộc Phàm Phương về Mộc phủ an toàn.



Nam nhân vì chấm dứt tư tâm của Mộc Phàm Phương mà hắn cố ý đi bái kiến phụ thân của Mộc Phàm Phương, nói rõ sự tình. May mắn đối phương thông tình đạt lý hiểu được khó xử của hắn, đồng ý về sau hảo hảo quản giáo nữ nhân nhà mình, cử chỉ này của hắn cũng là bất đắc dĩ, đây cũng coi như giải quyết xong tâm sự của hắn.



Thời điểm nam nhân trở lại khách *** thì phát hiện khách *** rất âm trầm, âm khí rất nặng lại tối đen, hắn bình tĩnh đứng 1 hồi, nhìn du hồn đứng ở chỗ quẹo cầu thang……..



Hắn bước nhanh đi trở về phòng, phát hiện Mạt Đồng đang dùng vạn linh lô luyện công, luc này không thể bị quấy nhiễu, tạm thời nam nhân ra khỏi phòng trước, tới viện tử dưới lầu nhìn 1 chút.



Không đúng. Có âm khí……..



Lập tức nam nhân chợt nghe thấy tiếng cười quỷ dị, một cỗ tà khí từ chân trời cấp tốc truyền đến, tà đế ám dạ như mị (u ám nhưng mị hoặc) xuất hiện ở trước mặt hắn…….



“Lại là ngươi”. Nam nhân nhíu mày.