Yêu Ma Đạo
Chương 237 :
Ngày đăng: 00:33 22/04/20
Nam nhân dựa vào gối đầu, chăn đắp lên đùi của hắn.
Phật Hàng ngồi trong chốc lát liền đứng lên, quỳ tại đầu giường, y kéo hai tay của nam nhân qua, để nam nhân cởi đai lưng cho y……..
Nam nhân không thể nhịn được nữa nên mở miệng: “Ngươi rốt cuộc muốn làm cái gì, ngươi đều ngồi ở trong này thời gian nửa chén trà nhỏ rồi, ta muốn nghỉ ngơi, ngươi rốt cuộc khi nào mới đi ra ngoài?”. Lần này hắn có chút tức giận……
Đối mặt chất vấn của nam nhân thì Phật Hàng căn bản là không có trả lời.
Chỉ nghe trong màn phát ra thanh âm cởi y sam loạt xoạt, Phật Hàng giữ tay của nam nhân, làm cho nam nhân cởi đai lưng cho y, vật kia của Phật Hàng sớm tinh thần dựng đứng lập tức liền vọt ra, đánh vào trên mặt nóng lên của nam nhân…….
Nam nhân lập tức liền ngừng nói.
Phật Hàng cúi đầu thưởng thức vẻ mặt bất an trên mặt của nam nhân, y buông lỏng ra hai tay vô lực của nam nhân ra, hai tay của y xuyên qua dưới nách của nam nhân, nhấc nam nhân lên trên, kéo gối đầu qua, lót ở phía sau của nam nhân.
Để nam nhân vô lực tựa vào đầu giường.
Phật Hàng khóa ngồi ở thắt lưng của nam nhân, ưỡn người, đem vật cực nóng đứng thẳng chậm rãi tiến đến bên môi của nam nhân…….
Phật Hàng cúi đầu, nhìn nam nhân, cũng ra lệnh: “Hé miệng, ngậm nó”. Một tay y giữ tay của nam nhân vịn lên thành giường, 1 tay cố định đầu của nam nhân.
Ngón tay thon dài của y nâng cằm của nam nhân, làm cho ánh mắt của nam nhân nhìn thẳng y, nam nhân nhìn sang chỗ khác, không có ý tứ nhìn y, bởi vì lúc này y phục của Phật hàng rộng mở, thân hình hoàn mỹ kia không chút nào keo kiệt hiện ra ở trước mắt của nam nhân, hơn nữa vật lửa nóng đứng thẳng kia đang khiêu khích quanh quẩn ở hai má cùng cần cổ của nam nhân……..
Xúc cảm cảm giác cực nóng kia, cùng hơi thở ám muội khiến cho thân thể nam nhân cũng bắt đầu dần dần nóng lên, hai má của hắn bị Phật Hàng ma sát tới nóng bỏng, liền ngay cả cổ đều phiếm *** ửng hồng………
“Ngươi chính là vẫn đang trách ta?”. Phật Hàng một bên dùng ngón cái tỉ mỉ cọ xát cằm của nam nhân, ánh mắt tìm tòi của y dừng ở trên mặt của nam nhân, y cúi đầu nhìn nam nhân, bóng của lông mi bao phủ con ngươi của y, làm cho nam nhân nhìn không thấu ý tưởng của y.
Phật Hàng đang hỏi nam nhân. Nhưng nam nhân lại lựa chọn trầm mặc nhìn Phật Hàng.
“Ngươi đi xuống……..”. Yết hầucủa nam nhân hơi rục rịch, hắn nghiêng mặt, muốn tránh khỏi khiêu khích của Phật Hàng, nhưng lửa nóng kia lại từ cổ của hắn trượt hướng về phía xương quai xanh của hắn…….
Phật Hàng hoàn toàn không có ý tứ dừng lại.
Dưới ánh nến u ám, cổ áo của nam nhân hơi mở ra, da thịt mềm dẻo màu mật ong kia rơi vào trong mắt của Phật Hàng, vật dựng đứng của Phật Hàng từ xương quai xanh của nam nhân trượt xuống……..
Huống chi nam nhân cũng không phải chuyên chúc của Mạt Đồng.
Lại nói tiếp………
Giữa y cùng với nam nhân cũng khá thân mật, người bên ngoài căn bản là không thể hiểu được, Phật Hàng rõ ràng cảm giác được nam nhân là có cảm giác đối y, hơn nữa sau đó bọn họ cũng có cảm tình…….
“Phật Hàng, ngươi không cần như vậy, trước kia ngươi chưa bao giờ sẽ dùng loại thủ đoạn này”. Nam nhân dựa vào giường, nhìn Phật Hàng.
“Là các ngươi bức ngô”. Phật Hàng vừa hôn nam nhân vừa ôm nam nhân tới trên thắt lưng, làm cho hai tay vô lực của nam nhân vịn cổ của y, cái trán của nam nhân kề lên trán của y, y hơi nghiêng đầu, mút hôn đôi môi no đủ đang phun nhiệt tức của nam nhân…..
“Ta khi nào lại bức bách ngươi?”.
“Ngươi vừa rồi liền tại bức ngô rời đi”. Hai tay của Phật Hàng trượt xuống từ thắt lưng của nam nhân, ánh mắt của nam nhân hơi run rẩy.
Nam nhân bị Phật Hàng hôn tới nỗi chỉ có thể thanh âm hàm hồ nói: “Ngụy biện…….”.
Đôi môi của Phật Hàng vân vê nhanh môi của nam nhân, hơi thở của hai người theo đầu lưỡi thiêu đốt, nóng cháy tới giống như phải làm phỏng làn da lẫn nhau, ánh mắt hư hỏng bao hàm ám muội của y dừng ở sườn mặt của nam nhân, ánh mắt phức tạp của nam nhân dần dần bị mềm hoá, từ tức giận tới bất đắc dĩ tới vô lực tới thỏa hiệp tới lại mềm nhũn cho tới mê ly hiện tại……….
Nếu bị Mạt Đồng nhìn tới hình ảnh hài hòa tốt đẹp này thì đêm nay Trương phủ cũng đừng nghĩ muốn an bình, mặc cho ai xông vào đều sẽ cho rằng hai người đang ân ái triền miên gắn bó keo sơn.
Phật Hàng cũng không để ý tới kháng nghị vô lực của nam nhân, ôm nam nhân làm tới thỏa mãn mới thôi, tuy rằng động tác của y không thể nói là thô lỗ, nhưng cũng là cường thế vô pháp chống cự.
Mỗi lần nam nhân nghĩ muốn động thì Phật hàng đều sẽ một bước chế trụ nam nhân trước, làm cho nam nhân toàn thân vô lực nằm ở trên giường, tùy ý y bài bố, thấy thân thể của nam nhân ẩm ướt nhỏ mồ hôi thì y càng thêm dùng sức ôm nam nhân, làm cho nam nhân căn bản là không thể lại kháng cự y, nhìn tới nam nhân lộ ra vẻ mặt mỏi mệt thì y sẽ cúi đầu hôn đôi môi khẽ run của nam nhân……..
Nam nhân mang đến cảm giác vô cùng vui vẻ cho Phật Hàng, đồng thời y mang tới cho nam nhân an ủi cực nóng, cái loại cảm giác thủy nhũ giao dung (nước sữa hòa nhau, hòa hợp gắn bó) liên hệ chặt chẽ cùng một chỗ, là chân thiết (chân thành tha thiết) như vậy, làm cho người ta không thể nào tránh né, chỉ có thể toàn thân toàn tâm cảm thụ, tiếp thụ, dung nạp, hàm chứa đối phương…….
Lúc này ——
Cửa phòng phát ra một tiếng vang nhỏ………
Phật Hàng cảnh giác ngẩng đầu, cả người nam nhân đều cứng đờ……..