JFang
Tác giả
2 truyện
Đề cử

Nhân Sinh Hữu Nhất Niệm

JFang | Ngôn Tình |Hoàn thành| 22 chương

--Mở đầu:
- Ngày hôm nay không phải là một ngày thời tiết đẹp.


- Trên bầu trời của thành phố B bao phủ một tầng mây dày, đen sẫm.


Có vẻ như trời sắp sửa mưa to, không khí dâng lên mùi ẩm thấp của đất, trong gió mang theo hơi nóng khan chịu, len lỏi qua từng ngõ ngách. Trong hàng lang cấp cứu của bệnh viện Quân y số Sáu, người ra vào tấp nập.


Tiếng xe cấp cứu thắng khẩn cấp bên ngoài, tiếng cửa khoa cấp cứu mở toang đập ầm về phía hai bên tường.


Bánh xe băng ca kêu cót két hoà lẫn cùng tiếng khóc than của người nhà bệnh nhân, xen vào đó là tiếng nói chuyện bình ổn của những vị bác sĩ lão làng: “Nhịp tim bất ổn, huyết áp giảm, mất máu nhiều cần tiếp máu...”


Đến khi băng ca được đẩy vào phòng Cấp cứu, cánh cửa phòng Cấp cứu đóng lại, mới trả lại cho bên ngoài một không gian tĩnh lặng chết chóc, đồng thời cũng ngăn cách người nhà bệnh nhân bên ngoài mặc họ khóc lóc than van, đau đớn tột cùng.


Thế giới bên trong và bên ngoài phòng Hồi sức cấp cứu, trước giờ luôn là hai ranh giới sống chết rõ ràng.


Cũng như năm đó... Đồng Giai Kỳ đút hai tay vào túi áo blouse trắng, chớp đôi mắt xinh đẹp hai lần để lưu trữ cảm xúc đột ngột trào dâng khi thấy vị bác sĩ đang cố hết sức cứu lấy tính mạng bệnh nhân trên băng ca rồi mạnh mẽ xoay người, đôi chân thon dài ẩn dưới lớp quần skinny jean xanh đậm, đôi boots cổ cao màu xám lông chuột dưới chân từng bước đi ra khỏi cổng khoa cấp cứu. Ra đến bên ngoài cả người Đồng Giai Kỳ như nhẹ nhõm hẳn đi, nhưng chưa được bao lâu lại bị khí trời hầm hầm phả một ngọn gió khan vào mặt, đau rát.


Không hiểu vì sao Đồng Giai Kỳ đột nhiên cảm thấy bản thân thật sự có chút mệt mỏi. Đã tám năm rồi. Đã tám năm trôi qua kể từ cái ngày đó- ngày mà cả thế giới dường như quay lưng với cô. Có lẽ ông trời như không muốn để cô một mình mà suy nghĩ vẩn vơ, điện thoại trong túi áo blouse trắng vang lên một cách bất thình lình.


Đồng Giai Kỳ hoảng hốt hồi hồn, đại não đình trệ một nhịp mới vội lôi điện thoại ra nghe máy. Ngón tay vừa ấn nút nghe, loa còn chưa kịp để đàng hoàng vào bên tai thì phía bên kia đầu dây đã vang lên tiếng gào thét của một người con gái: “[Đồng Gia Ý, nếu năm phút nữa mà cậu còn chưa có mặt ở tiệm đồ cưới để thử đồ, tớ nhất định sẽ dẫn người đến san bằng bệnh viện của cậu]”

sstruyen mời các bạn xem tiếp...

Phượng Nghiên Trấn Quốc

JFang | Ngôn Tình |Hoàn thành| 71 chương

Thể loại: Ngôn tình, cổ đại, trọng sinh, Trung văn, sạch-sủng, 1-1, HE.
Nhân vật chính: Trầm Thư Kính - Trác Thiếu Hằng.
Phối hợp diễn: Trầm Ngôn, Tô Tịch, Trác Thiếu Khanh, Hỷ Tình,...

Văn án:

_ Kiếp trước, người đời truyền nhau Trầm quốc công phủ Tam tiểu thư Trầm Thư Kính là sửu nữ*, không những vậy tính tình lại độc ác xảo quyệt. So với Tứ tiểu thư Trầm Ánh Nguyệt mỹ mạo thoát tục, tính tình nhã nhặn quả là hai cực đối lập.

*Sửu nữ: nữ nhân xấu.

Kiếp này, người đời lại ca ngợi Trầm quốc công phủ có Tam tiểu thư Trầm Thư Kính chính là tiên tử hạ phàm, so với ai trong phủ cũng đều hơn nhiều, không hổ danh “Tứ đại mỹ nhân” Bình Tây quốc.

_Kiếp trước, Trầm Thư Kính yêu Trác Thiếu Kình đến chết đi sống lại, đến sẵn sàng vì y mà hứng chịu thiên đao vạn quả.

Kiếp này, Trầm Thư Kính chính là tự tay đẩy Trác Thiếu Kình vào chảo lửa, cười đẹp đến vô tâm vô phế nhìn y lăn lộn bên trong vì mình mà không chút động lòng.

_Kiếp trước, đại nha hoàn Hỷ Tình bên cạnh Trầm Thư Kính vì đòi công đạo cho nàng mà táng thân dưới mũi kiếm Trác Thiếu Kình, chết không nhắm mắt.

Kiếp này, Trầm Thư Kính không những bảo hộ nàng thật tốt mà còn giúp nàng mộ đặc ân lớn.

_Kiếp trước, Trác Thiếu Hằng ôm Trầm Thư Kính khi chỉ còn là một cái xác, đau đớn vì nàng mà mạo phạm Trác Thiếu Kình, bị y thừa cơ tước đoạt tước vị vương gia, biếm làm thứ dân rồi lại chết dưới cơn mưa ám sát của y.

Kiếp này, Trác Thiếu Hằng ôm mỹ nhân Trầm Thư Kính trong ngực lúc nàng còn sống rất tốt, cùng nàng dựng lên cơ đồ, phò tá huynh trưởng kế thừa hoàng vị, trả thù Trác Thiếu Kình. 

Nói chung, “Phượng Nghiên Trấn Quốc” chính là câu chuyện một lần nữa có được hạnh phúc của Trầm Thư Kính, là câu chuyện một lần nữa có được mọi thứ vốn thuộc về nàng mà nàng đã không nhận được ở đời trước. Từ ân sủng, quyền lực, gia đình cho đến tình yêu, Trầm Thư Kính đời này chính là được ông trời ưu ái.