Lâm Gia Thành
Tác giả
4 truyện
Đề cử

[Dịch]Ngọc Thị Xuân Thu

Lâm Gia Thành | Huyền Huyễn |Đang ra| 142 chương

Truyện Ngọc Thị Xuân Thu là một truyện khá thú vị và hấp dẫn được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện online, đây là truyện mới nằm trong chuỗi truyện xuyên không gửi đến bạn đọc với chủ đề tưởng như khá quen thuộc vượt qua không gian và thời gian như những truyện: Bán Kiếp Tiểu Tiên, Cổ Thi Diễm Hậu,... thì đây cũng là một tác phẩm nhận được sự ủng hộ của đông đảo độc giả.
Đọc truyện bạn sẽ nhận ra những điều mới mẻ, một hành trình tự không mà
có nhưng lại thu được không ít bài học.Vùng hoang vu này cũng không phải vô biên vô hạn, khi Ngọc Tử đi đến
giữa trưa, trong tầm nhìn của nàng rốt cục cũng xuất hiện một con đường
đất vàng rộng khoảng chừng bảy mét. Trên con đường này, nơi nơi đều có
vết bánh xe. Nhìn những vết bánh xe đó, xem ra nó vẫn là một con đường
chính được đông đảo mọi người qua lại. Trong lòng Ngọc Tử cuối cùng cũng có thêm chút ổn định.Con
đường đất này vừa rộng lại vừa dài, đưa mắt nhìn lại không thấy điểm
cuối, nhưng mà Ngọc Tử chỉ cần nhìn thấy trên con đường này có vết bánh
xe, có vết chân ngựa, trong lòng đã cảm thấy an ủi, bước chân cũng có
khí lực hơn. Trên đầu là mặt trời sáng chói, nhiệt độ rất cao, đi không
được bao nhiêu lâu, Ngọc Tử đã mồ hôi mồ kê nhễ nhại, thở hồng hộc.Ngọc
Tử nhìn bốn phía xung quanh, nàng âm thầm suy nghĩ, những cây cối cỏ
dại này đều xanh um tươi tốt, cũng không biết là mùa nào trong các mùa
Xuân, Hạ, Thu? Đây là địa phương quỷ quái nào, mà lại có nước Tề, lại có
nước Lỗ, lại còn thành trì gì đó, chả lẽ nàng đã đi tới thời đại Xuân
Thu Chiến Quốc sao? Đi được một canh giờ, hai bên vẫn là rừng cây rậm rạp. Đây là nơi nào, chắc chắn nàng đã xuyên không nhưng liệu mọi chuyến sẽ diễn tiến thế nào, mời bạn đón đọc truyện xuyên không đặc sắc này.

Mị Công Khanh

Lâm Gia Thành | Ngôn Tình |Hoàn thành| 246 chương

Thể loại: Trọng sinh, cổ đại, HE

Nàng cố ý phải gả cho hắn, cuối cùng tự thiêu mà chết.Sau khi trọng sinh, trong thời đại Ngụy Tấn luôn quan tâm đến dòng dõi khí khái, nàng dần thay đổi, trở thành một người cơ trí……

Cảnh Xuân Nam Triều

Lâm Gia Thành | Ngôn Tình |Hoàn thành| 250 chương

Thể loại: Cổ đại, trọng sinh, HE


Sau khi trải qua mấy chục năm náo động, Văn đế kế vị ở nước Trần, Nam Bắc hai vùng xuất hiện phồn hoa yên bình hiếm thấy.

Nữ chính có dung nhan cực đẹp, còn có trí nhớ hỗn loạn vô cùng ở thời trước, lại trên thế gian phồn hoa. Nàng nghĩ, đời này, nàng không phải là yêu nghiệt, nàng nhất định phải ở cái nơi có vẻ bề ngoài đẹp đẽ, nhưng thực chất lại đầy gai góc này, cầu xin một điều mà những người cao quý nhất, ưu tú nhất không dám cầu: kiếp này an ổn, năm tháng bình yên.

Vô Diệm Xinh Đẹp

Lâm Gia Thành | Xuyên Không |Hoàn thành| 230 chương

Truyện Vô Diệm Xinh Đẹp là một truyện khá hấp dẫn và thú vị của tác giả Lâm Gia Thành, đây là truyện lấy bối cảnh xuyên qua tuy không còn gì lạ lẫm những vẫn đầy sức thu hút thông qua ngòi bút của tác giả. Nàng xuyên qua đến quốc gia giống như thời xuân thu chiến quốc cổ đại, trở nên tầm thường xấu xí!Nàng bình tĩnh, kiên cường, ẩn nhẫn, nhưng có lẽ những điều đó cũng không đủ để khiến hắn ngoái lại nhìn nàng, nhưng mà, nếu như nàng có tài trí thần bí thì sao? Hơn nữa thân xác nàng ở nơi này một lần lại thêm một lần thoát thai hoán cốt, từng bước từng bước trở nên xinh đẹp? Truyện xuyên không của nàng bắt đầu thực sự đầy bất ngờ và những điều lạ lẫm.Tôn Nhạc tỉnh lại trong cảm giác lay động choáng váng.Nàng chậm rãi mở mắt ra, cảnh tượng đầu tiên đập vào mắt nàng là một không gian rất nhỏ. Bốn phía tính cả trên đỉnh đầu đều làm từ vải bố, chỉ có chỗ nàng đang nằm là một tấm ván gỗ nho nhỏ.Tấm ván gỗ đang dao động rất kịch liệt. Tôn Nhạc trừng mắt nhìn mãi cũng thấy chỉ một tia sáng từ lỗ nhỏ trên lớp vải bố xuyên vào.
Mình đang ở đâu đây? Nàng thầm nghĩ, chậm rãi vươn tay về hướng lỗ nhỏ kia. Tay nàng vừa mới duỗi ra liền giật nảy mình. Đây không phải tay nàng! Xuất hiện trong tầm mắt của nàng là một bàn tay nho nhỏ, khô gầy như que củi với làn da xanh mét. Một bàn tay như vậy tuyệt đối không thể là tay nàng!Ý nghĩ này vừa vọt lên đầu Tôn Nhạc, nàng dường như bừng tỉnh khỏi cơn mê, xoay người ngồi dậy đưa hai tay xoa hai má, tiện đà liếc mắt nhìn khắp thân thể.Vừa khẽ vỗ, nàng liền nhắm hai mắt lại thật chặt: nhất định là ảo giác, chắc chắn là vậy! Làm sao mình có thể đột nhiên biến thành một người khác? Đúng, nhất định là mình đang nằm mơ!Tuy rằng đã nhắm mắt, tấm ván gỗ vẫn lắc lư như cũ. Bên ngoài vẫn vang lên tiếng bánh xe gỗ lăn “Két két”,nàng biết mình đang bị chở đi với một tốc độ không nhanh không chậm.Giấc mộng này kỳ lạ quá, đến tiếng động cũng chân thật đến vậy!Một hồi lâu sau Tôn Nhạc mới mở mắt ra lần nữa. Lần này mở mắt trợn mắt mấy lượt vẫn như vừa rồi, chỉ thấy thân thể của một cô gái nhỏ khoảng mười một mười hai tuổi mà không phải là chính bản thân nàng!Đầu nàng ong ong. Đột nhiên, một ý tưởng nảy ra: chẳng lẽ mình xuyên không rồi? Đọc truyện để theo dõi những điều thú vị hơn sẽ diễn ra nhé!!!