Nguyễn Phương Linh
4 truyện
Đề cử

Trước Ngày Gặp Em

Nguyễn Phương Linh | Ngôn Tình |Hoàn thành| 24 chương


Cuộc sống mà! Có ai lường trước được điều gì...

Hùng đã ba mươi tuổi rồi, cũng đã có vợ có con, nhưng ai mà ngờ hạnh phúc dường nhu chẳng tới với anh. Ba tháng rồi, vợ anh để lại tờ đơn ly hôn rồi biệt tích, đứa con gái bé cũng hoang mang lo sợ. Anh giờ đây gà trống nuôi con...

Anh nghĩ rằng trải qua cuộc hôn nhân đổ vỡ này, lại còn bị vợ cắm sừng, anh chắc hẳn cũng mất luoon niềm tin vào phụ nữ.

Nhưng rồi anh lại gặp một cô gái có tâm hồn đẹp, và cũng phải gánh chịu nỗi đau trong quá khứ...

Hai người gặp nhau như một sự tình cờ của số phận. Chỉ là, liệu Lan có thể chữa khỏi cho con tim tổn thương của anh, và Hùng liệu có thể chăm sóc cho Lan, giúp cô xoa dịu những vế thương cũ???

TRÍCH ĐOẠN: 

Bé Na con anh khẽ dí sát vào tai ba, thủ thỉ vài điều

“Sao ba không lấy cô Lan”

“Con thích cô Lan sao”

“Vâng, thích lắm”

“Nói cho ba nghe lí do được không, con gái”

“Cô ấy thương con, thương ba...và cô ấy không giống mẹ”

[......]

Hùng đứng trên tầng thượng cao nhất của toà chung cư, đôi mắt nhìn xa xăm

Lan cứ thế lặng nhìn anh dưới trời đông lạnh buốt

“Em có thể làm tổn thương anh, nhưnng tuyệt đối không được làm tổn thương con anh”

“Em có thể nói dối anh, nhưng tuyệt đối không được phản bội anh”

“Và em có thể thương con gái anh không?”

Yêu Một Người Đã Có Vợ

Nguyễn Phương Linh | Ngôn Tình |Hoàn thành| 22 chương

--giới thiệu truyện :

--Hà Nội đang vào đầu thu,cái làn gió man mác thoang thoảng khẽ bay làm tôi thoáng dễ chịu mà hít hà vài cái.Tôi mỉm cười,nhìn xuống dòng người đang chạy xe tấp nập ngoài kia.

Không biết từ lúc nào, Hà Nội lại trở nên bộn bề quá.Chỉ giữa cái thành phố lớn như vậy,đông người như vậy,bản thân lại cảm thấy cô đơn đến lạ thường.Tôi như chìm dần vào cảm xúc của quá khứ,hạnh phúc có,đau khổ có,nhưng đến hiện tại bản thân tôi có buông bỏ được hay không vẫn là câu hỏi mà tôi không thể trả lời được.



Thế nào là "Yêu một người đã có Vợ.."



Câu hỏi tưởng chừng như dễ để ai đó có thể trả lời,nhưng với tôi đó là điều không thể.Thực chất nhiều người khi nghe thấy tôi nói đến những dòng này sẽ nghĩ tôi là một kẻ thứ ba,một kẻ đi dành chồng người khác,một kẻ yêu một người đã có vợ.Nhưng cái kẻ xấu xa đó không phải tôi mà là một người khác.

sstruyen mời bạn đọc tiếp..

Yêu Nhầm Bạn Thân

Nguyễn Phương Linh | Ngôn Tình |Hoàn thành| 17 chương

--giới thiệu truyện :

Là nhân duyên,là số kiếp,tôi mang theo tình cảm sâu đậm từ năm 17 tuổi đến tận những năm tháng sau đó.

Người con trai ấy, tôi cứ nghĩ chỉ là thoáng quA,nhưng khi gặp lại hoá ra cậu ấy lại là cuộc đời.Chỉ tiếc rằng,thanh xuân của tôi cậu,nhưng hiện tại người bên cạnh cậu ấy lại là một cô gái khác.



Cuộc đời là một chuỗi những tháng ngày dài với bộn bề công việc.Nhưng khi cậu ấy lại một lần nữa xuất hiện,tôi lại chẳng dám đối diện mà đón nhận tình yêu này.



Người con trai mà tôi yêu đơn phương không ai khác chính là Anh Quân.Còn nhớ năm ấy,khi ba mẹ li hôn,tôi chuyển từ Đà Nẵng về quê ngoại ngoài Hà Nội.

Tôi quay đi, bước lên máy bay trở về Đà Nẵng mang theo mối tình đơn phương đau lòng ấy. Cứ ngỡ cậu ấy chỉ là thoáng qua, nhưng khi gặp lại hoá ra cậu ấy là cả cuộc đời tôi đi tìm..

5 năm sau....!

Anh xuất hiện khiến những tăm tối dần tan đi, những tình cảm kí ức lại chợt ùa về cũng trong một mùa hạ...Em cứ ngỡ hoa Quỳnh trong em chẳng nở thêm lần nữa, nhưng năm ấy, em đã thấy Hoa Quỳnh nở lần Hai

sstruyen mời các bạn đọc tiếp,...

Mối Tình Đầu - Nguyễn Phương Linh

Nguyễn Phương Linh | Ngôn Tình |Hoàn thành| 41 chương

-- Trích đoạn :

Năm ấy,ba mẹ tôi li hôn,tôi theo ba về Hà Nội sống.Mẹ tôi ở lại dưới quê lo cho em gái tôi.

Ngày tôi đi,mẹ khóc,tôi khóc,em gái tôi khóc.Cuộc đời tôi cứ nghĩ đây sẽ là một cuộc chia li buồn nhất,nhưng không,hoá ra càng lớn lên,tôi mới ra, càng lớn chúng ta phải đối mặt với những cuộc chia li còn đau lòng hơn như vậy.


Hôm tôi đi,em gái tôi cứ mải miết chạy theo mặc kệ sự ngăn cản từ mẹ.Nó cố hét to giọng như sợ tôi không nghe thấy.


—Chị Sam,Chị Sam,chị đi Hà Nội rồi nhớ về mua quà cho Xương nhé.



Tôi không quay lại nhìn nó.Cũng chẳng buồn khóc.Hai vai tôi trĩu xuống vì phải xách đống đồ.Giọng cái Xương càng ngày càng lớn dần,nó hét lên như lần cuối nó được hét vậy,vang vọng cả quốc lộ.Tai tôi như ù đi,chưa bao giờ tôi nghĩ mình lại có thể yếu đuối như ngày hôm nay.


Tiếng xe cô cứ thế đi lẫn dần tạp âm làm giọng cái Xương nghe không còn rõ nữa.Lúc này tôi mới cất giọng lên hỏi ba Hải.


—Ba...

—Ba


Phải đợi tôi gọi đến lần thứ hai,ba tôi với quay lại để trả lời.

sstruyen mời bạn đoc tiếp..