Bản Ghi Chép Cuộc Sống Hạnh Phúc Ở Triều Thanh

Chương 53 : Tuyển tú thiên hạ (1)

Ngày đăng: 16:35 30/04/20


Nếu như nói ân khoa ba năm một lần là ván cờ đánh cuộc để các nam nhân thi thố với nhau, thì

cũng tương tự, kỳ tuyển tú ba năm sàng lọc một lần chính là màn tranh

đấu của đám nữ nhân.



Trời đã vào giữa mùa hạ, sau khi kinh thành

được gột rửa sau một trận mưa to như trút nước, lại là một năm hoàng

thất Mãn Thanh bắt đầu oanh oanh liệt liệt mở màn cho kỳ tuyển tú thiên

hạ.



Một thiếu nữ trên người là bộ kỳ phục liền thân màu lam nhạt, tay áo bó hẹp, trên mái tóc đen bóng mượt như tơ chải đuôi sam, cài

trang sức trâm cài bằng trân châu khéo léo tinh xảo, chân mang hài đế

cao một tấc, trước ngực mang một dải lụa trắng viết chữ: “Hán quân -

Tương hoàng kỳ* - nữ nhi của Niên Hà Linh – Niên Tiểu Điệp”, nàng chậm

rãi xoay người, trên khuôn mặt xinh đẹp thoáng có nét u buồn, lên tiếng

hỏi: “Ca ca, chỗ Tứ gia không có tin tức gì sao?”



(*Tương hoàng

kỳ: một trong Bát Kỳ. Bát Kỳ phân thành 4 màu: trắng, lam, vàng, đỏ. Mỗi màu phân ra “Chính” và “Tương”, ví dụ màu vàng có: Chính Hoàng Kỳ,

Tương Hoàng Kỳ. Tổng cộng có tám Kỳ, nên được gọi là Bát Kỳ.



-

Hán quân: ý chỉ tộc người Hán. Bát Kỳ cũng được phân theo chủng tộc. Tộc người Mông Cổ được gọi là Mông Cổ Bát Kỳ, tộc người Hán được gọi là Hán tộc Bát Kỳ, tộc người Mãn được gọi là Mãn Châu Bát Kỳ, hoặc cũng được

gọi là Bát Kỳ)



Niên Canh Nghiêu mấy lần toan mở miệng muốn nói

lại thôi, khẽ thở dài nói: “Từ sau kỳ Điện thí*, ca có vài lần tới cửa

bái phỏng, Vương gia đều không tiếp kiến.”



(*Điện thí: kỳ thi cuối cùng ở cung điện, được nhà vua trực tiếp chủ trì)



Niên Tiểu Điệp nghe vậy trên mặt càng thêm đậm nét u sầu.



Niên Canh Nghiêu thấy vậy, không đành lòng bèn khuyên bảo: “Nếu theo như lời muội nói, Tứ gia thật có hảo cảm với muội, như vậy đợt tuyển tú này,

muội có thể thuận thuận lợi lợi gả vào phủ Ung thân vương. Còn nếu

không...” Hắn hơi do dự nói: “Kỳ thật Thập Tứ a ca cũng rất tốt, đã

nhiều năm như vậy mà hắn vẫn còn nhớ thương muội, cũng không phải dễ.”



Niên Tiểu Điệp nghe vậy dĩ nhiên là không vui, tên Dận Trinh đó thích nàng thì sao, nàng mới không thèm gả cho một kẻ thất bại.



“Được rồi, cũng gần đến giờ rồi, nên lên xe thôi.” Niên Canh Nghiêu nhìn ánh mắt cố chấp của muội muội, nhẹ giọng thở dài.



Vốn dĩ, loại chuyện tuyển tú này đa phần phải tùy thuộc vào vận khí, chưa

đến cuối cùng, sẽ không ai biết được đến tột cùng mình sẽ được ban cho

ai. Niên Tiểu Điệp biết cũng không thể làm gì, liền tạm thời kiềm chế

tâm tư, leo lên xe ngựa.
“Nhưng không phải lần trước Tứ gia có nói không định nạp người vào phủ sao ạ?”



“Hừ... nhất định là Nữu Hỗ Lộc thị kia ỷ sủng sinh kiêu, nhảy vào ngăn trở.”

Đức phi lạnh lùng nói: “Thân là con dâu nhà Ái Tân Giác La, điểm đầu

tiên phải là hiền huệ rộng lượng, nhưng ngươi thấy đó, nàng ta hoàn toàn ngược lại, chẳng những suốt ngày bá chiếm Dận Chân, không cho hắn gần

nữ nhân khác, còn châm ngòi chia rẽ quan hệ hai huynh đệ chúng, nếu cứ

tiếp tục như vậy, nhất định trong lòng Dận Chân sẽ nảy sinh vướng mắc

với lão Thập Tứ.”



Tần ma ma vừa nghe liền biết bà ta đang nhắc

đến chuyện Dận Chân đánh Thập Tứ gia tại ngày Điềm Nhi sinh nở. Trong

lòng bà ta trách con trai lớn lại không dám nói, vì thế liền giận chó

đánh mèo, trút giận lên người con dâu.



“Vậy ý của nương nương là... ?”



Đức phi liền nói: “Đợi sau khi kết thúc vòng tuyển tú này, bổn cung sẽ

tuyên nàng tiến cung, ngay tại chỗ liền nói thẳng cho nó biết, nếu nó

thức thời chủ động về khuyên bảo Dận Chân, còn nếu không...” Đức phi

lạnh lùng cười: “Bất kể nói thế nào, Dận Chân cũng chui ra từ bụng bổn

cung.”



Tần ma ma nghe vậy cung thuận cúi đầu, trong ánh mắt ở chỗ không người nhìn thấy, lóe ra tia u quang nhàn nhạt.



Rất nhanh đã có kết quả tuyển chọn, gần 200 người lúc ban đầu, nhưng hiện

giờ chỉ còn lại 51 người, Niên Tiểu Điệp rõ ràng cũng có tên trong danh

sách.



Vòng thứ hai khác hẳn vòng đầu, những người lần này được

lưu lại, mới chân chính là tú nữ trên danh nghĩa, mà thái độ của đám

cung nhân hầu hạ các nàng rõ ràng cũng chuyển tốt, người người đều mở

miệng gọi: “Tiểu chủ.”



Niên Tiểu Điệp cùng những tú nữ khác được

chuyển đến Trữ Tú cung, nhưng không đợi họ thở lấy hơi, đám ma ma dạy

quy củ liền sát gót tới, trong lúc đó, thỉnh thoảng còn có vài tú nữ

được những vị nương nương trong hậu cung gọi đến hỏi chuyện.





hôm nay, một ngày trời xanh gió mát, không một gợn mây, sau bao ngày vừa thấp thỏm vừa hy vọng chờ đợi, Niên Tiểu Điệp cuối cùng cũng đã được

cho gọi.



Là Đức phi nương nương của Vĩnh Hòa cung cho truyền.