Bản Ghi Chép Cuộc Sống Hạnh Phúc Ở Triều Thanh
Chương 55 : Tuyển tú thiên hạ (3)
Ngày đăng: 16:35 30/04/20
Niên Tiểu Điệp quỳ trên đất, mãi một lúc lâu vẫn không nghe thấy tiếng cho đứng dậy, trong lòng cảm thấy bất an. Nàng không ngốc, bầu không khí lúc này dị thường
như thế làm sao lại không cảm giác được.
“Ngạch nương?” Sau một hồi khá lâu, một thanh âm yêu kiều nhẹ nhàng vang lên.
Phảng phất như bừng tỉnh từ trong mộng, Đức phi chợt hồi thần, sắc mặt bà tái nhợt, trông như chưa tỉnh hồn.
Điềm Nhi nhíu nhíu mày, lại nhẹ giọng hỏi: “Ngài không sao chứ?”
Đức phi hít một hơi thật sâu, không trả lời, đôi mắt chỉ gắt gao nhìn chăm
chăm Niên Tiểu Điệp, giọng nói có chút run rẩy: “Ngẩng đầu lên, cho Bổn
cung nhìn xem.”
Niên Tiểu Điệp theo lời đứng dậy, nàng nửa cúi
đầu, nhưng vẫn không kiềm được tò mò mà lén lút phóng mắt về trước. Lập
tức, liền bắt gặp một vị nữ tử mặc kỳ phục màu tím thêu hoa văn ‘Bát bảo kim điệp’ đẹp đẽ quý phái, đang gắt gao nhìn lại nàng, trong lòng Niên
Tiểu Điệp càng thêm hoảng loạn, nàng hoàn toàn không hiểu cớ sao Đức phi lại dùng loại ánh mắt như nhìn thấy thứ gì đó không thể tưởng tượng
được mà nhìn mình.
Hơn nữa lại không chỉ mỗi bà ta...
“Giống! Thật sự rất giống!” Nghi phi kinh ngạc kêu lên, đoạn bất chợt thở dài
nói: “Bổn cung thật sự không ngờ, sau nhiều năm như vậy, còn có thể lại
nhìn thấy gương mặt này.” Nói tới đây, bà hơi nghiêng đầu liếc nhìn hai
người Đức phi Lương phi bên cạnh, đột nhiên khóe môi nhếch lên lộ ra nụ
cười trào phúng, xem ra, là hai người này càng chấn kinh hơn mới đúng.
Đã nhiều năm lăn lộn trong chốn thâm cung, tất nhiên cũng không phải trống rỗng chỉ được cái mẽ ngoài. Qua lúc ban đầu vì chấn kinh mà dẫn tới bối rối, lúc này Đức phi đã có chút trấn định lại, bà cố sức mở khóe môi đã cứng ngắc ra, sau một hồi khá lâu mới hỏi: “Ngươi chính là Niên Tiểu
Điệp?”
“Hồi bẩm nương nương, đúng là ti nữ.” Niên Tiểu Điệp hơi ngẩng đầu lên, dè dặt cẩn thận nói.
Không phải người đó! Cho dù mặt mũi có rất giống, nhưng rốt cuộc cũng không
phải!!! Đức phi đóng chặt hai mắt thật sâu, đợi lúc mở ra lại, cả người
đã khôi phục lại tư thế chủ vị của một cung.
Chỉ thấy bà hơi ngả
người dựa ra sau, rất hiền hoà ôn nhu nói: “Hài tử ngoan, đừng sợ, chỉ
là bởi vì trông ngươi rất giống một vị cố nhân, cho nên vừa rồi nhìn
thấy, khó tránh khỏi có chút chấn kinh mà thôi, Tần ma ma, dọn chỗ cho
Niên tiểu chủ.”
“Dạ!”
Niên Tiểu Điệp thấy một lão ma ma ăn mặc rất thể diện dời cái ghế tú đôn lại đây, vội hành lễ một cái, cẩn
trúng.
Một lát sau, chỉ nghe một thanh âm đầy uy nghi vang lên: “Miễn lễ!!”
Niên Tiểu Điệp cúi đầu, cùng với những tú nữ khác khấu tạ hoàng ân, rồi chậm rãi đứng dậy.
Lúc này sâu trong nội tâm nàng đầy căng thẳng và kích động. Căng thẳng dĩ
nhiên là vì tiền đồ của mình sau này, còn phần kích động này có vài tia
là cảm xúc sinh ra khi mình được diện kiến hoàng đế Khang Hy.
Đây không phải là diễn viên mặc hoàng bào mà đi lại trên ti vi a, mà là
Chân Long Thiên Tử chân chính, là Thiên cổ nhất đế chân chính, Hoàng đế
Khang Hy a!
Cho dù trong lòng không ngừng tự nhủ, mình phải bình
tĩnh, phải thành thật. Nhưng một luồng xúc động muốn ngẩng đầu nhìn lên
không ngừng đánh vỡ lý trí của nàng.
Chỉ nhìn một cái thật nhanh, chắc sẽ không bị phát hiện đâu! Trong lòng ôm loại cầu may này, cách
chỏm tóc ‘Lưu hải nhi’* cố ý chải thật dày, Niên Tiểu Điệp thật nhanh
nhìn lướt về phía trước, mà một cái liếc mắt này, lại khiến nàng phát
hiện, Khang Hy đang ngự trên cao kia, kỳ thật cũng đang nhìn lại nàng.
(*Lưu Hải Nhi: tiên đồng trong truyền thuyết Trung Quốc, trước trán để một
chỏm tóc ngắn, cưỡi cóc, tay múa chuỗi tiền. Ở đây là chỉ chỏm tóc mái
trước trán, cố ý che mặt)
Ý niệm này vừa sinh ra, Niên Tiểu Điệp
liền cảm thấy hai chân mềm nhũn, toàn thân bắt đầu khẽ run rẩy, một loại dự cảm xấu nổi lên trong lòng.
“Người thứ ba bên phải là nhà ai?” Khang Hy đế mặt không chút biểu tình hỏi.
Niên Tiểu Điệp siết chặt lòng bàn tay, tiến lên một bước đáp: “Nữ nhi của
Hán quân kỳ Niên Hà Linh, Niên Tiểu Điệp bái kiến Ngô hoàng vạn tuế.”
“Hoàng thượng nhìn xem, thiếp thân nói có đúng không?” Liền nghe lúc này có
một giọng nữ vang lên, chính là Nghi phi ngồi bên dưới cùng tham gia
duyệt tuyển, chỉ thấy bà ta đảo đôi mắt đẹp, đoạn cười nói: “Lúc thần
thiếp nhìn thấy, cũng bị dọa giật thót nữa là, quả thật là không thể ngờ được, diện mạo cô nương này lại trông giống Đồng Hoàng hậu đến thế!”
Cái gì!!!!
Niên Tiểu Điệp trợn to hai mắt, bà, bà ta nói mình giống ai cơ chứ?