Bản Ghi Chép Cuộc Sống Hạnh Phúc Ở Triều Thanh

Chương 88 : Phong hậu

Ngày đăng: 16:35 30/04/20


“Hai người chúng ta là chân ái?” Nam nhân ngồi trên giường hẹp, thân người thẳng tắp, lông mày khẽ nhướn, trong giọng nói đều mang ý trêu chọc.



“Chẳng lẽ hai người chúng ta không phải là chân ái sao?” Nữ nhân hai tay bưng lấy gò má, mắt sáng tròn xoe, vẻ mặt kinh ngạc.



Dận Chân nhịn không được “xùy ——” một tiếng, khẽ bật cười.



Điềm Nhi lập tức như nhận được tín hiệu, lập tức xông đến, ngồi vào trong

lòng trượng phu, hai tay ôm cổ hắn, như con mèo đắc thắng kiêu ngạo trực tiếp nói: “Hai chúng ta đương nhiên là chân ái!” Nói xong còn dùng lực

cọ cọ cổ trượng phu.



Dận Chân mài mài răng, nghĩ bụng: Nha đầu

này sao lúc nào cũng thích làm nũng như vậy. Qua ngần ấy năm cũng coi

như công toi, vẫn y chang như lúc mới gả về, động một chút là thích dính sát lên người hắn. Vươn tay vỗ mạnh lên cái mông yêu kiều kia, Dận Chân vờ giận trách: “Đều đã làm mẹ của mấy đứa bé rồi, vẫn còn không ổn

trọng.”



Điềm Nhi thè lưỡi, nhẹ nhàng vỗ một cái lên mông ngựa: “Còn không phải gia nuông chìu sao!”



Dận Chân khóe miệng khẽ nhếch, rất có vài phần ý tứ ‘coi như nàng biết tốt xấu’.



Việc triều chính bề bộn, từ sau khi đăng cơ, Dận Chân rất ít đặt chân vào

hậu cung, cho dù thi thoảng đến Khôn Ninh cung, cũng phải vội vội vàng

vàng, vì thế hai vợ chồng họ cũng đã rất lâu không cùng nói chuyện tâm

tình. Tất nhiên Điềm Nhi rất tưởng niệm, cho nên mới thấy, nàng ngay lập tức bắt đầu không kịp chờ mà huyên thuyên đủ chuyện vặt vãnh. Đương

nhiên, nàng đều nói phần lớn về chuyện bọn nhỏ, đặc biệt là Hoằng Bình

và An An, cũng đều chọn những tình tiết ấm áp chọc người, trong chốc

lát, khóe miệng Dận Chân liền càng câu lên cao hơn. Trong một thoáng

nhàn rỗi lúc quốc sự nặng nề, có thể được nghe vài chuyện nhà ấm áp,

cũng khiến cho Dận Chân cảm nhận được một chút thoải mái đã lâu không

có.



Thời gian vui vẻ luôn rất ngắn, sau khi Dận Chân dùng bữa tối cùng Điềm Nhi xong liền quay lại Dưỡng Tâm điện xử lý chính sự.



Như thế, lại qua sáu ngày sau, đại điển phong hậu của Điềm Nhi được cử hành.



Ung Chính nguyên niên, ngày 18/3, cả Tử Cấm thành to lớn hoàn toàn bị vây

quanh bởi một bầu không khí long trọng, khắp nơi đều được trang hoàng,

lụa đỏ và hoa đăng đỏ đổi mới hoàn toàn, nơi nơi tràn ngập không khí vui mừng tôn quý, vì một ngày này, tất cả đám cung nữ cùng thái giám đều cố gắng quét dọn tất cả các chủ điện trong Tử Cấm thành không nhiễm một

hạt bụi nào. (...)



“Chưa từng nghĩ tới khuê nữ ngây ngây ngốc

ngốc, nhõng nhẽo ưỡn ẹo của ta, cũng sẽ có ngày trở thành Hoàng hậu.”

Nhìn nữ nhi ngồi ở trước bàn trang điểm bị bốn năm ma ma vây quanh trang điểm, mẹ Điềm Nhi trong lòng khá phức tạp thở dài một tiếng, chẳng lẽ

đây là ‘người ngốc có ngốc phúc’ trong truyền thuyết?



Đối với
không còn nữa ý cười yêu kiều ngày thường, không còn nữa thần tình như

trẻ con mọi ngày. Thay vào đó lại là một loại trầm tĩnh dịu dàng, quý

khí vô song của người con gái. Nàng từng bước một tiến về phía trước,

(...) dưới mọi ánh nhìn soi mói mãnh liệt mà ngừng lại.



Dừng lại

trước tấm nệm hương bồ, phảng phất như tâm linh tương thông, tầm mắt của hai vợ chồng giao hội giữa không trung, trên làn má phấn của Điềm Nhi

ửng hồng, vội chớp hai mắt mình.



Nha đầu này, trong lòng Dận Chân run lên một cái, âm thầm hừ một tiếng, nhưng ánh lửa trong đôi con ngươi nổi lên càng đậm.



Hai đế - hậu cứ “Tình ý miên man” mà nhìn nhau từ xa như vậy, chúng nhân

bên dưới tất nhiên là không thể không phát giác được. Đều nói Tứ a ca

Dận Chân là một người cực kỳ lạnh lùng nghiêm nghị, nhưng hôm nay xem ra lại hoàn toàn không phải như vậy. Cái khác thì không dám nói, nhưng chỉ riêng phần tình cảm giành cho thê tử thì tuyệt đối là không giả rồi.



Vừa nghĩ đến đây, ánh mắt của mọi người không khỏi lại một lần nữa đặt lên bóng dáng mỹ lệ trong bộ phượng bào kia.



Nhớ lại ngày trước, không khỏi cũng có chút thổn thức, lúc bấy giờ Nữu Hỗ

Lộc thị này gả cho Tứ a ca, phần lớn bọn họ ở trong lòng cũng có ác ý mà phỏng đoán, vị tân phúc tấn này khi nào thì mới bị Tứ a ca khắc chết.

Nhưng nay, nhìn lại mà xem, người ta chẳng những không chết, còn được

trượng phu sủng ái, con trai con gái quấn quít đầy chân, hôm nay còn

được đăng lên ngôi Hậu, mẫu nghi thiên hạ.



Đều là mệnh a...



Mọi người thổn thức, một màn này quả thật không tin không được a.



***



- quét dọn tất cả các chủ điện trong Tử Cấm thành không nhiễm một hạt bụi nào, (...):



Bản convert: khang xem b bác năm thương quái trường học thảm phái dây cung

hoàng khát 15 nam chạy ad huyên truân cấu xao khụ sóc chỉ 17 chiến

thuyền hoảng sợ tử loạn lũng minh thân chép miệng nhàn phòng xuy kỷ vạc

pằng trả hết thảm toan.



Bản tiếng Trung: 闶瞧 b 驳年戈怪校惨派弦黄渴 15 南驶 ad 谖窀垢敲咳朔址 17 艘惶仔乱拢盟亲咂鹇防炊纪缸乓还上惨狻.



- Nàng từng bước một tiến về phía trước, (...):



Bản convert: uống xi tiêu ko Liêu thước kê thổi hàng cang tỉnh mạo trích phạm g



Bản tiếng Trung: 呷 ィ 椒 コ 廖鹊乩吹降钪醒耄谪范 g