Bản Ghi Chép Cuộc Sống Hạnh Phúc Ở Triều Thanh

Chương 97 : Sảy thai

Ngày đăng: 16:35 30/04/20


“Thì ca, làm sao vậy?” Dận Trinh rất quan tâm hỏi: “Nhìn sắc mặt con có chút không được tốt,

không phải là có chuyện gì phiền lòng chứ?”



Hoằng Thì cười khổ

một cái, trên mặt lộ ra thần sắc lo lắng: “Không gạt Thập Tứ thúc, Hoàng ngạch nương trước đó vài ngày nhiễm cảm phong hàn, đến giờ vẫn còn chưa khỏe, trong lòng chất nhi thật sự là rất lo lắng.”



“Thì ca thật

hiếu thuận” Dận Trinh khẽ cười khen một câu, đoạn nói: “Từ trước đến nay Hoàng thượng cùng Hoàng hậu nương nương phu thê tình thâm, nói vậy hiện tại cũng đang rất sốt ruột đúng không!”



“Đúng vậy a, đúng vậy

ạ!!” lúc này, Hoằng Quân bên cạnh mở miệng nói: “Hoàng a mã hiện tại trở nên rất nóng tính, bắt bớ quát nạt đủ người, Thập Tứ thúc ngàn vạn lần

nhớ phải trốn đi nha.” Đoạn thằng bé bày ra dáng vẻ trông như ‘nghĩ lại

mà phát run’.



“Hì hì, ai bảo Quân ca ngươi ồn ào không cho Hoàng

ngạch nương nghỉ ngơi...” bé nhất trong ba đứa, Hoằng Lịch lộ ra vẻ mặt

nhìn có chút đắc ý, không chút lưu tình vạch trần nói: “Bị phạt cũng

phải.”



“Ngươi...”



Đương lúc mấy đứa nhóc bắt đầu náo loạn

cãi cọ, tâm tình của Dận Trinh lại dồn dập trầm xuống, nghe ý của chúng, Hoàng thượng hiện tại hẳn là rất tốt.



Dù sao “Kế hoạch” kia thật sự là có quá nhiều biến cố, cho nên ngay cả chính hắn cũng không xác

định rốt cuộc có thành công hay không.



Hiện tại trong Viên Minh

viên gió êm sóng lặng, Tử Cấm thành bên kia cũng không có chút gì khác

thường, thật sự không giống như tình huống hoàng đế băng hà.



Nhưng hắn vẫn chưa từ bỏ ý định, không được tận mắt thấy hoàng đế, hắn không cam lòng.



Đám anh em Hoằng Thì thấy Dận Trinh đang còn thất thần đứng đó, lén lút

liếc nhìn nhau một cái, Hoằng Lịch bé nhất lập tức nói: “Thập Tứ thúc,

hiếm khi có một chuyền đến Viên Minh viên, không bằng chúng con dẫn ngài đi dạo một vòng, cũng coi như chúng con làm chủ tiếp đãi thúc.”



Dận Trinh nghĩ cũng được, đợi qua vài canh giờ Thái hậu ngủ trưa dậy, mình

gặp được ngạch nương, ắt sẽ có thể biết được tin tức chuẩn xác nhất,

liền gật đầu nói: “Được!”


Dận Chân không muốn nói nhiều mỏi miệng, lập tức gọi người tuyên Hứa thái y vào.



“Trong hà bao này chứa một loại bột phấn từ một loại kỳ hoa Tây Vực mài chế mà thành, nó có một cái tên rất dễ nghe, tên là Miên miên.” Hứa thái y

cung kính chỉ vào một chiếc hà bao màu đỏ trên khay nói: “Loại bột phấn

này, bình thường đeo trên người, đối với người cũng không có bất kỳ ảnh

hưởng nào, nhưng nếu là gặp phải rượu xương bồ, dù là chỉ một có một

chút, cũng sẽ chuyển thành một loại xuân dược có tính đậm đặc, nếu là

lại tăng thêm vị bạch nha nhi (mầm cây non), sẽ biến thành... một loại

kịch độc” Hứa thái y nói: “Trong nước trà vạn tuế gia uống từ trước, đã

bị người hạ nhựa của bạch nha nhi, vì thế hôm đó vừa ngửi được mùi phấn

Miên miên kia mới có thể đột phát độc tính.”



“Thái hậu nương nương, túi thơm này chính là lấy được từ trên người Niên thái quý phi.” Tô Bồi Thịnh bên cạnh bẩm báo.



Thái hậu nghe xong, trong lòng đánh thót một cái. Cơ hồ trong một khắc sau,

liền làm ra vẻ phẫn nộ đến cực điểm, chỉ thấy bà vội nhào tới người Niên Tiểu Điệp, giơ tay liền đánh: “Ngươi nữ nhân này, to gan lớn mật, ai

gia đối đãi với ngươi không tệ, ngươi lại làm ra loại chuyện hành thích

vua này.”



“Không không không... Ta không có, ta không có...” Bị

nhốt rất nhiều ngày, lúc này trạng thái tinh thần của Niên Tiểu Điệp

hiển nhiên rất cuồng loạn, chỉ thấy nàng lớn tiếng nói với Dận Chân: “Ta không muốn hại Hoàng thượng, ta yêu Hoàng thượng, ta, ta chỉ là muốn

trở thành nữ nhân của hắn mà thôi... Dận Chân chàng hãy tin ta, hãy tin

ta a!”



Nhìn Niên Tiểu Điệp quỳ bên chân mình, trên mặt Dận Chân

một mảnh xanh mét, nhấc chân lên, một cước liền đá Niên Tiểu Điệp ngã

xuống đất, tức giận nói: “Vô liêm sỉ.”



“Á ——” Niên Tiểu Điệp kêu

thảm một tiếng, đột nhiên ôm lấy bụng mình, thống khổ co rúm lại trên

mặt đất. Chỉ thấy, lũ lũ vết máu từ hạ thân ra chảy ra, hai mắt Dận Chân chợt ngưng tụ.



“Hứa thái y.” Điềm Nhi kêu một tiếng.



“Dạ!”



“Khởi bẩm Hoàng hậu nương nương, Niên thái quý phi, nàng đây là sảy thai.”



Lời này vừa nói ra, cả phòng đều lặng ngắt như tờ.