Lâu Chủ Vô Tình
Đây là bộ truyện nên đọc chung với Phế Hậu Tướng Quân đồng tác giả.
Ai, nắm lấy tay ta, níu giữ ta nửa đời cuồng dại;
Ai, hôn lên mắt ta, chở che ta nửa kiếp lênh đênh.
Một vị đại hiệp người người trong bạch đạo kính ngưỡng,
Một nữ ma đầu người trong hắc đạo sợ run,
Là người không nên gặp, không nên đến gần,
Trò chơi này, liệu cuối cùng ai là người động lòng trước?
Trần duyên phải dứt, dứt không nổi nhung nhớ.
Phàm tâm phải tuyệt, tuyệt không hết chân tình.
Trước cửa núi nghiêm trang, là ai nhẹ khép?
Phật pháp cao thâm, muôn đời khó thấu, liệu chàng thấu được bao nhiêu?
Ai, nắm lấy tay ta, níu giữ ta nửa đời cuồng dại;
Ai, hôn lên mắt ta, chở che ta nửa kiếp lênh đênh.
Một vị đại hiệp người người trong bạch đạo kính ngưỡng,
Một nữ ma đầu người trong hắc đạo sợ run,
Là người không nên gặp, không nên đến gần,
Trò chơi này, liệu cuối cùng ai là người động lòng trước?
Trần duyên phải dứt, dứt không nổi nhung nhớ.
Phàm tâm phải tuyệt, tuyệt không hết chân tình.
Trước cửa núi nghiêm trang, là ai nhẹ khép?
Phật pháp cao thâm, muôn đời khó thấu, liệu chàng thấu được bao nhiêu?
0 Lượt xem| 0 Yêu thích| 0 Theo dõi| 0 Đề cử| 15 Chương
4.0
1 đánh giá
Đây là bộ truyện nên đọc chung với Phế Hậu Tướng Quân đồng tác giả.
Ai, nắm lấy tay ta, níu giữ ta nửa đời cuồng dại;
Ai, hôn lên mắt ta, chở che ta nửa kiếp lênh đênh.
Một vị đại hiệp người người trong bạch đạo kính ngưỡng,
Một nữ ma đầu người trong hắc đạo sợ run,
Là người không nên gặp, không nên đến gần,
Trò chơi này, liệu cuối cùng ai là người động lòng trước?
Trần duyên phải dứt, dứt không nổi nhung nhớ.
Phàm tâm phải tuyệt, tuyệt không hết chân tình.
Trước cửa núi nghiêm trang, là ai nhẹ khép?
Phật pháp cao thâm, muôn đời khó thấu, liệu chàng thấu được bao nhiêu?
Ai, nắm lấy tay ta, níu giữ ta nửa đời cuồng dại;
Ai, hôn lên mắt ta, chở che ta nửa kiếp lênh đênh.
Một vị đại hiệp người người trong bạch đạo kính ngưỡng,
Một nữ ma đầu người trong hắc đạo sợ run,
Là người không nên gặp, không nên đến gần,
Trò chơi này, liệu cuối cùng ai là người động lòng trước?
Trần duyên phải dứt, dứt không nổi nhung nhớ.
Phàm tâm phải tuyệt, tuyệt không hết chân tình.
Trước cửa núi nghiêm trang, là ai nhẹ khép?
Phật pháp cao thâm, muôn đời khó thấu, liệu chàng thấu được bao nhiêu?
Chương mới nhất
Danh sách chương
- 1