Tình trạng
Thể loại
Xếp hạng
Số chương
Sắp xếp theo
Tìm kiếm truyện
Ta Chính Là Một Cô Nương Như Thế
Tên khác: Con gái là thế đó
Thể loại: Cổ đại, hài, cung đấu nhẹ, sủng, HE.
Editor: Đào Sindy, Bé Củ Hành
Tình trạng: 142 chương + n ngoại truyện
Ngốc manh thật may mắn khi có phụ thân vô cùng cường hãn và một người mẫu thân chuyên bao che khuyết điểm. Đệ quần là áo lụa luôn muốn lấy chính phòng.
Dù bị người từ hôn ba lần nhưng vẫn bình tĩnh.
Y phục hoa lệ, thắt lưng nạm vàng.
Là người có tiền có quyền sao có thể ế phu?
Thể loại: Cổ đại, hài, cung đấu nhẹ, sủng, HE.
Editor: Đào Sindy, Bé Củ Hành
Tình trạng: 142 chương + n ngoại truyện
Ngốc manh thật may mắn khi có phụ thân vô cùng cường hãn và một người mẫu thân chuyên bao che khuyết điểm. Đệ quần là áo lụa luôn muốn lấy chính phòng.
Dù bị người từ hôn ba lần nhưng vẫn bình tĩnh.
Y phục hoa lệ, thắt lưng nạm vàng.
Là người có tiền có quyền sao có thể ế phu?
Đích Nữ Tàn Phi
Thể loại: Cổ đại, cung đấu, trạch đấu, nữ cường
Thượng thư phủ nổi tiếng có hai vị tiểu thư song sinh. Tỷ tỷ xinh đẹp, yêu kiều diễm lệ, cao quý như mẫu đơn, tài hoa xuất chúng. Muội muội thanh lệ, tinh tế, cao ngạo như mai, tài hoa chẳng kém tỷ đáng tiếc là bị tànphế hai chân.
Trớ trêu thay, hai tỷ muội yêu cùng một người.
Tranh giành, đấu đá vì ngôi vị Hoàng hậu - mẫu nghi thiên hạ! Chỉ vì một nam nhân mà tỷ muội thân sinh lại trở mặt thành thù.
Cuối cùng Hoàng thượng ban hôn, tỷ tỷ gả cho Uy Vũ Đại Tướng quân tiếng tâm lừng lẫy, muội muội gả cho Thái tử đương triều làm Thái tử phi.
Vốn nghĩ cuộc đời nàng như vậy là đã đủ, đã như mong muốn của bản thân. Được gả cho người mình yêu, chỉ mong cuộc sống sau này hạnh phúc...
Nhưng…
Ngày đại hôn, phu quân của nàng lại gọi tên tỷ tỷ nàng…
Tiết Phong Lan chưa bao giờ nghĩ rằng, tỷ tỷ mà mình tin tưởng nhất cùng phu quân mình yêu nhất, hai người họ lại phản bội mình!
Nuôi một con chó bên người, đối đãi với nó như tỷ muội trong nhà lại bị nó cắn ngược!
Người luôn đối xử tốt với mình lại bị chính mình cho là có âm mưu, không trừ thủ đoạn hãm hại!
Thì ra tất cả chỉ là do nàng ngu ngốc, tỷ tỷ trước mặt dịu dàng với nàng thế nào, sau lưng lại hung hăng đâm nàng như thế đấy!
Đời người đúng là có nhiều chuyện khiến người khác hối hận, nhưng lại không thể làm lại từ đầu.
Bị người khác hãm hại khiến nàng không cam tâm! Tại sao cùng một gương mặt mà nàng bị đối xử như thế, còn tỷ tỷ thì có được những thứ nàng ta có?! Nàng không cam tâm!! Nàng chết cũng không minh bạch!!!
Phượng hoàng niết bàn, dục hoả trùng sinh.
Trùng sinh, nàng vẫn là tứ tiểu thư được sủng ái của Tiết phủ.
Để không giẫm lên vết xe đổ, nàng bắt đầu từng bước tính kế, vì bản thân an nguy, nàng bắt đầu tâm địa ngoan tuyệt.
Ai dám cản đường nàng, thì phải trả giá đại giới, cho dù là phu quân từng ân ái triền miên, cho dù là tỷ tỷ song sinh, nàng cũng sẽ không có nửa điểm đắn đo!
Đời này, Tiết Phong Lan quyết định… Chỉ sống vì bản thân!
Thượng thư phủ nổi tiếng có hai vị tiểu thư song sinh. Tỷ tỷ xinh đẹp, yêu kiều diễm lệ, cao quý như mẫu đơn, tài hoa xuất chúng. Muội muội thanh lệ, tinh tế, cao ngạo như mai, tài hoa chẳng kém tỷ đáng tiếc là bị tànphế hai chân.
Trớ trêu thay, hai tỷ muội yêu cùng một người.
Tranh giành, đấu đá vì ngôi vị Hoàng hậu - mẫu nghi thiên hạ! Chỉ vì một nam nhân mà tỷ muội thân sinh lại trở mặt thành thù.
Cuối cùng Hoàng thượng ban hôn, tỷ tỷ gả cho Uy Vũ Đại Tướng quân tiếng tâm lừng lẫy, muội muội gả cho Thái tử đương triều làm Thái tử phi.
Vốn nghĩ cuộc đời nàng như vậy là đã đủ, đã như mong muốn của bản thân. Được gả cho người mình yêu, chỉ mong cuộc sống sau này hạnh phúc...
Nhưng…
Ngày đại hôn, phu quân của nàng lại gọi tên tỷ tỷ nàng…
Tiết Phong Lan chưa bao giờ nghĩ rằng, tỷ tỷ mà mình tin tưởng nhất cùng phu quân mình yêu nhất, hai người họ lại phản bội mình!
Nuôi một con chó bên người, đối đãi với nó như tỷ muội trong nhà lại bị nó cắn ngược!
Người luôn đối xử tốt với mình lại bị chính mình cho là có âm mưu, không trừ thủ đoạn hãm hại!
Thì ra tất cả chỉ là do nàng ngu ngốc, tỷ tỷ trước mặt dịu dàng với nàng thế nào, sau lưng lại hung hăng đâm nàng như thế đấy!
Đời người đúng là có nhiều chuyện khiến người khác hối hận, nhưng lại không thể làm lại từ đầu.
Bị người khác hãm hại khiến nàng không cam tâm! Tại sao cùng một gương mặt mà nàng bị đối xử như thế, còn tỷ tỷ thì có được những thứ nàng ta có?! Nàng không cam tâm!! Nàng chết cũng không minh bạch!!!
Phượng hoàng niết bàn, dục hoả trùng sinh.
Trùng sinh, nàng vẫn là tứ tiểu thư được sủng ái của Tiết phủ.
Để không giẫm lên vết xe đổ, nàng bắt đầu từng bước tính kế, vì bản thân an nguy, nàng bắt đầu tâm địa ngoan tuyệt.
Ai dám cản đường nàng, thì phải trả giá đại giới, cho dù là phu quân từng ân ái triền miên, cho dù là tỷ tỷ song sinh, nàng cũng sẽ không có nửa điểm đắn đo!
Đời này, Tiết Phong Lan quyết định… Chỉ sống vì bản thân!
Thệ Tử Tương Tuỳ
Thể loại vô cùng quen thuộc với độc giả khi nam chính lại có được nhân duyên xuyên không về một thế giới kỳ lạ. Quỷ dị xuyên không tới một thế giới kỳ lạ, lại có thêm một hộ vệ tận tâm. Hơn thế không chỉ tính cách mà cả tướng mạo của người này đều hợp khẩu vị của hắn, nếu cứ thế buông tha thì thật đáng tiếc.
Cứ thế, chuyện xưa về chủ tử xấu xa đem trung khuyển hậu vệ đẩy ngã rồi ăn, ăn rồi lại ăn bắt đầu.
Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Thệ Tử Tương Tuỳ!
Nhiệm Vụ Của Vật Hy Sinh
Editor + Beta: Ngạn Tịnh
Converter: Củ Lạc
Bìa: Phòng tranh Tử Lan
Bạch Vi là một nhiệm vụ giả. Cô phải xuyên qua hàng ngàn tiểu thế giới làm nhiệm vụ.
Cô vốn nghĩ rằng bản thân mình ở đây chính là vì ngược tra nam, tra nữ. Không ngờ, lại có nhiệm vụ giấu dành cho cô...
- --
Có một bạn trai là kẻ si tình cũng biến thành vật hy sinh.
Bị tráo đổi cũng thành vật hy sinh.
Một lòng tôn sùng Lương- Chúc cũng thành vật hy sinh.
Gặp một nam chính trường sinh bất tử cũng trở thành vật hy sinh...
Converter: Củ Lạc
Bìa: Phòng tranh Tử Lan
Bạch Vi là một nhiệm vụ giả. Cô phải xuyên qua hàng ngàn tiểu thế giới làm nhiệm vụ.
Cô vốn nghĩ rằng bản thân mình ở đây chính là vì ngược tra nam, tra nữ. Không ngờ, lại có nhiệm vụ giấu dành cho cô...
- --
Có một bạn trai là kẻ si tình cũng biến thành vật hy sinh.
Bị tráo đổi cũng thành vật hy sinh.
Một lòng tôn sùng Lương- Chúc cũng thành vật hy sinh.
Gặp một nam chính trường sinh bất tử cũng trở thành vật hy sinh...
Hoàng Gia Sủng Tức
Editor: Bifeng
Thể loại: Trùng sinh – Cộng sinh – Sủng ngọt – Cung đấu
Sau một lần gặp gỡ, Tiểu Thiên Giác thật sự buồn bực, vì sao bản thân lại không thể không quan tâm cái tiểu nữ oa kia?
Nàng đau hắn cũng đau, nàng bệnh hắn cũng không tránh khỏi.
Một tổ tông sống như vậy, dám không sủng trong lòng bàn tay dốc lòng che chở sao?
Thiên hạ đều nói rằng, Khánh Vương điện hạ phúc hắc nham hiểm, sát phạt quyết đoán, huống hồ kiếp trước hắn tạo phản thất bại phải chết sớm.
Lục Thanh Lam vốn nghĩ rằng phải triệt để cách xa hắn, nhưng càng phân rõ thì quay tới quay lui chui vào tận trong chăn người ta.
Mà Khánh Vương điện hạ đây có cầu tất ứng, nghìn thuận trăm theo, trừng mắt bao che khuyết điểm rốt cuộc là cái qúai gì vậy...
Tà mị lãnh khốc đâu?
Đây là một chuyện kể về nữ chủ đoạt cơ hội sống lại của nam chủ, vì để trả nợ không thể làm gì khác hơn là lấy thân báo đáp đồng thời ân ái sinh tiểu bánh bao, từ nay về sau một đời dốc lòng cưng chiều.
____________________
Đêm tân hôn.
Tiêu Thiểu Giác: Đau không?
Lục Thanh Lam: Đau!
Tiêu Thiểu Giác: Mẹ nó, ta còn đau hơn nàng!
____________________
PS:
1. 1V1, HE. Nam chủ âm ngoan đau nữ nhân.
2. Nam nữ chủ là quan hệ cộng sinh.
3. Xin miễn bái bảng.
Thể loại: Trùng sinh – Cộng sinh – Sủng ngọt – Cung đấu
Sau một lần gặp gỡ, Tiểu Thiên Giác thật sự buồn bực, vì sao bản thân lại không thể không quan tâm cái tiểu nữ oa kia?
Nàng đau hắn cũng đau, nàng bệnh hắn cũng không tránh khỏi.
Một tổ tông sống như vậy, dám không sủng trong lòng bàn tay dốc lòng che chở sao?
Thiên hạ đều nói rằng, Khánh Vương điện hạ phúc hắc nham hiểm, sát phạt quyết đoán, huống hồ kiếp trước hắn tạo phản thất bại phải chết sớm.
Lục Thanh Lam vốn nghĩ rằng phải triệt để cách xa hắn, nhưng càng phân rõ thì quay tới quay lui chui vào tận trong chăn người ta.
Mà Khánh Vương điện hạ đây có cầu tất ứng, nghìn thuận trăm theo, trừng mắt bao che khuyết điểm rốt cuộc là cái qúai gì vậy...
Tà mị lãnh khốc đâu?
Đây là một chuyện kể về nữ chủ đoạt cơ hội sống lại của nam chủ, vì để trả nợ không thể làm gì khác hơn là lấy thân báo đáp đồng thời ân ái sinh tiểu bánh bao, từ nay về sau một đời dốc lòng cưng chiều.
____________________
Đêm tân hôn.
Tiêu Thiểu Giác: Đau không?
Lục Thanh Lam: Đau!
Tiêu Thiểu Giác: Mẹ nó, ta còn đau hơn nàng!
____________________
PS:
1. 1V1, HE. Nam chủ âm ngoan đau nữ nhân.
2. Nam nữ chủ là quan hệ cộng sinh.
3. Xin miễn bái bảng.
Cẩm Lý Tiểu Hoàng Hậu
Thể loại: Ngôn tình, cổ đại, He, ngọt sủng, cung đấu, nhẹ nhàng, sảng văn
Số chương: 123
Editor: Bổn cô Nương
Nàng sinh ra không rành thế sự, dù đã lớn nhưng tâm trí vẫn còn ngây thơ, Dương gia cũng vì thế mà bị cười nhạo. Nàng dần lớn lên nhưng vẫn non nớt như vậy, thành gái lỡ thì gả không ra, khiến làng trên xóm dưới đều trào phúng châm biếm.
Mãi đến một ngày nọ, có quý nhân từ kinh thành tới, nói muốn đem nàng cho nhà giàu có làm thiếp xung hỉ.
Năm nay, hoàng tử duy nhất của tiên đế đã đăng cơ, nhưng lại chuẩn ra căn bệnh lạ, Khâm Thiên Giám bói toán, phán rằng huyện Dân Trạch của một nữ tử kì lạ, nếu lập nàng làm hậu, tân đế có thể kéo dài tuổi thọ, quốc mệnh hưng thịnh.
Về sau, người dân của Dân Trạch huyện, mới biết được rằng gái lỡ thì Dương gia, là đem đi cho tân hoàng xung hỉ.
【 hung ác nham hiểm hung ác chiếm hữu dục cường đến bạo lều nam chủ X tiểu ngốc tử lớn lên cùng thiên tiên dường như nữ chủ 】
Số chương: 123
Editor: Bổn cô Nương
Nàng sinh ra không rành thế sự, dù đã lớn nhưng tâm trí vẫn còn ngây thơ, Dương gia cũng vì thế mà bị cười nhạo. Nàng dần lớn lên nhưng vẫn non nớt như vậy, thành gái lỡ thì gả không ra, khiến làng trên xóm dưới đều trào phúng châm biếm.
Mãi đến một ngày nọ, có quý nhân từ kinh thành tới, nói muốn đem nàng cho nhà giàu có làm thiếp xung hỉ.
Năm nay, hoàng tử duy nhất của tiên đế đã đăng cơ, nhưng lại chuẩn ra căn bệnh lạ, Khâm Thiên Giám bói toán, phán rằng huyện Dân Trạch của một nữ tử kì lạ, nếu lập nàng làm hậu, tân đế có thể kéo dài tuổi thọ, quốc mệnh hưng thịnh.
Về sau, người dân của Dân Trạch huyện, mới biết được rằng gái lỡ thì Dương gia, là đem đi cho tân hoàng xung hỉ.
【 hung ác nham hiểm hung ác chiếm hữu dục cường đến bạo lều nam chủ X tiểu ngốc tử lớn lên cùng thiên tiên dường như nữ chủ 】
Ta Làm Kế Mẫu Của Chồng Trước
Thể loại: Trọng sinh, cung đình hầu tước
Số chương: 105 chương
Editor: Lừa Tình
Beta: HangLe
Thế tử Yến vương phủ có gia thế hiển hách, thân phận mê người, là quý công tử, tương lai trượng phu trong mắt các thiếu nữ. Lâm Vị Hi chính là thê tử của hắn. Nhưng nữ không phải là nàng.
Nàng chết một lần mới biết mình chỉ là nữ phụ, tác dụng của nàng chính là đá kê chân cho nữ chính đường hoàng bước lên. Nhiệm vụ của nàng là làm nổi bật sự ôn nhu quan tâm của nữ chính.
Nữ chính là thứ muội của nàng, là người mà thế tử cầu không được, nên là ánh trăng sáng trong lòg hắn. Tất cả mọi người đều đem nàng và thứ muội ra so sánh, dùng sự thành công thượng vị của thứ muội để chê cười sự thất bại của nguyên thê là nàng.
Lâm Vị Hi cười lạnh, tốt. Tình yêu của các ngươi cảm động trời đất, vậy người tỷ tỷ như ta trở về làm mẹ kế của các ngươi đi!
Thế là, nàng vì tức giận gả cho phụ thân của chồng trước, cha chồng chưa từng gặp mặt ở kiếp trước - chiến thần bảo vệ Đại Tề, sau tang vợ một mực không có tục cưới, nắm giữ binh quyền một vùng trời, uy danh hiển hách - Yến vương.
Về sau, đang bước vào tuổi trung niên, sát phạt quả quyết như Yến vương, nhìn xem kiều thê nhỏ hơn mình cả một con giáp, có chút đau đầu nghĩ.
Thôi, nàng còn nhỏ, hắn sủng ái nàng, dung túng nàng, sau này hãy dạy nàng.
Những tên gọi khác
# Ta làm mẹ chồng của nữ chính #
# Sau khi quay về, ta gả cho phụ thân của chồng trước #
2. Thành hôn lúc Lâm Vị Hi mười bảy, Yến vương ba mươi bốn, nam nữ chủ tuổi tác chênh lệch khá lớn, để ý người cẩn thận khi đi vào
3. Nữ chính kiếp trước đã chết mất tiêu rồi nhé, nên sau khi cưới, quan hệ luân lý gì đó cũng không thể thành lập, giữa nàng và Yến Vương hoàn toàn không tồn tại cái gọi là luân thường đạo lý, ta chỉ tính thân phận mới của nữ chính thôi.
Thể loại: Cung đình hầu tước xuyên qua thời không nữ phụ ngọt văn
Nhân vật chính: Lâm Vị Hi, Cố Huy Ngạn ┃ vai phụ: Cao Nhiên, Cố Trình Diệu ┃
Số chương: 105 chương
Editor: Lừa Tình
Beta: HangLe
Thế tử Yến vương phủ có gia thế hiển hách, thân phận mê người, là quý công tử, tương lai trượng phu trong mắt các thiếu nữ. Lâm Vị Hi chính là thê tử của hắn. Nhưng nữ không phải là nàng.
Nàng chết một lần mới biết mình chỉ là nữ phụ, tác dụng của nàng chính là đá kê chân cho nữ chính đường hoàng bước lên. Nhiệm vụ của nàng là làm nổi bật sự ôn nhu quan tâm của nữ chính.
Nữ chính là thứ muội của nàng, là người mà thế tử cầu không được, nên là ánh trăng sáng trong lòg hắn. Tất cả mọi người đều đem nàng và thứ muội ra so sánh, dùng sự thành công thượng vị của thứ muội để chê cười sự thất bại của nguyên thê là nàng.
Lâm Vị Hi cười lạnh, tốt. Tình yêu của các ngươi cảm động trời đất, vậy người tỷ tỷ như ta trở về làm mẹ kế của các ngươi đi!
Thế là, nàng vì tức giận gả cho phụ thân của chồng trước, cha chồng chưa từng gặp mặt ở kiếp trước - chiến thần bảo vệ Đại Tề, sau tang vợ một mực không có tục cưới, nắm giữ binh quyền một vùng trời, uy danh hiển hách - Yến vương.
Về sau, đang bước vào tuổi trung niên, sát phạt quả quyết như Yến vương, nhìn xem kiều thê nhỏ hơn mình cả một con giáp, có chút đau đầu nghĩ.
Thôi, nàng còn nhỏ, hắn sủng ái nàng, dung túng nàng, sau này hãy dạy nàng.
Những tên gọi khác
# Ta làm mẹ chồng của nữ chính #
# Sau khi quay về, ta gả cho phụ thân của chồng trước #
2. Thành hôn lúc Lâm Vị Hi mười bảy, Yến vương ba mươi bốn, nam nữ chủ tuổi tác chênh lệch khá lớn, để ý người cẩn thận khi đi vào
3. Nữ chính kiếp trước đã chết mất tiêu rồi nhé, nên sau khi cưới, quan hệ luân lý gì đó cũng không thể thành lập, giữa nàng và Yến Vương hoàn toàn không tồn tại cái gọi là luân thường đạo lý, ta chỉ tính thân phận mới của nữ chính thôi.
Thể loại: Cung đình hầu tước xuyên qua thời không nữ phụ ngọt văn
Nhân vật chính: Lâm Vị Hi, Cố Huy Ngạn ┃ vai phụ: Cao Nhiên, Cố Trình Diệu ┃
Quốc Sắc Sinh Hương
Nội dung nhãn hiệu: cung đình hầu tước cung đấu ưa thích không rời
Nhân vật chính: Tống Gia Ninh, Triệu Hằng
Edit: Quýt Đường
Tống Gia Ninh cùng theo mẫu thân tái giá vào Quốc Công phủ, nàng càng lớn càng xinh đẹp, luôn cố gắng đoan trang nhưng mà kế huynh bá đạo luôn để tới nàng.
Tống Gia Ninh tim gan rối bời rung động, trộm đút cho Triệu Hằng một viên kẹo: Ta đối với chàng tốt, tương lai chính là phải làm chỗ dựa cho ta.
Triệu Hằng thích thú giữ chặt eo nàng, cùng nàng hưởng một đời vinh hoa, quốc sắc thiên hương.
P/s: Đây là câu chuyện trải dài từ lúc nữ 9 còn nhỏ, mẹ ruột nữ 9 gả vào QCP làm kế thê. Quốc công gia cũng chỉ là nam nhân ba mươi mấy tuổi, mà mẹ nữ 9 cũng chỉ khoảng hai mươi mấy tuổi nên xưng hô ông - bà thì thật sự làm cụt cả hứng.
Nên 2 mẹ con nữ 9 mình vẫn sẽ edit là nàng, tùy ngữ cảnh mà thay đổi cho phù hợp, khi nào nữ 9 trưởng thành, thì 2 vc quốc công sẽ là ông-bà.
Nhân vật chính: Tống Gia Ninh, Triệu Hằng
Edit: Quýt Đường
Tống Gia Ninh cùng theo mẫu thân tái giá vào Quốc Công phủ, nàng càng lớn càng xinh đẹp, luôn cố gắng đoan trang nhưng mà kế huynh bá đạo luôn để tới nàng.
Tống Gia Ninh tim gan rối bời rung động, trộm đút cho Triệu Hằng một viên kẹo: Ta đối với chàng tốt, tương lai chính là phải làm chỗ dựa cho ta.
Triệu Hằng thích thú giữ chặt eo nàng, cùng nàng hưởng một đời vinh hoa, quốc sắc thiên hương.
P/s: Đây là câu chuyện trải dài từ lúc nữ 9 còn nhỏ, mẹ ruột nữ 9 gả vào QCP làm kế thê. Quốc công gia cũng chỉ là nam nhân ba mươi mấy tuổi, mà mẹ nữ 9 cũng chỉ khoảng hai mươi mấy tuổi nên xưng hô ông - bà thì thật sự làm cụt cả hứng.
Nên 2 mẹ con nữ 9 mình vẫn sẽ edit là nàng, tùy ngữ cảnh mà thay đổi cho phù hợp, khi nào nữ 9 trưởng thành, thì 2 vc quốc công sẽ là ông-bà.
Giấc Mộng Đế Vương
Nguyên Tác: Nguy Cung Kinh Mộng
Thể Loại: Cung Đấu, Cổ Đại, Nữ Giả Nam Trang, Cực Sủng
Số Chương: 133
Editor: Nhóm hợp tác
Đế vương là bậc cửu ngũ chí tôn vì thế giường của đế vương đâu phải ai muốn trèo lên ngủ là có thể lên ngủ được đâu? Đã vậy đằng này lại là gian thần, luôn luôn tâm niệm nghĩ đến việc thành thích vua để soán ngôi.
Điều khó xử ở đây là mình chỉ là một hoàng tử giả, công chúa thật.
Chỉ luôn mong Thái phó đại nhân ngày ngày đừng mở miệng vàng, và cũng đừng bao giờ cứ dăm ba ngày nhắc đi nhắc lại:" Hôm nay là ngày lành, hoàng đế ngài nên băng hà" Cái việc giả hoàng đế này nàng thà vứt bỏ ngôi vị hoàng đế phiêu bạt chân trời, sống cuộc sống tiêu dao.
Cái gì? Long ỷ hắn muốn ngồi, long sàng hắn cũng muốn ngủ, mà người ngủ trên long ỷ hắn cũng không buông tha?!
p/s: Nam chủ tuy là nham hiểm, nhưng rất thương yêu vợ.
Thể Loại: Cung Đấu, Cổ Đại, Nữ Giả Nam Trang, Cực Sủng
Số Chương: 133
Editor: Nhóm hợp tác
Đế vương là bậc cửu ngũ chí tôn vì thế giường của đế vương đâu phải ai muốn trèo lên ngủ là có thể lên ngủ được đâu? Đã vậy đằng này lại là gian thần, luôn luôn tâm niệm nghĩ đến việc thành thích vua để soán ngôi.
Điều khó xử ở đây là mình chỉ là một hoàng tử giả, công chúa thật.
Chỉ luôn mong Thái phó đại nhân ngày ngày đừng mở miệng vàng, và cũng đừng bao giờ cứ dăm ba ngày nhắc đi nhắc lại:" Hôm nay là ngày lành, hoàng đế ngài nên băng hà" Cái việc giả hoàng đế này nàng thà vứt bỏ ngôi vị hoàng đế phiêu bạt chân trời, sống cuộc sống tiêu dao.
Cái gì? Long ỷ hắn muốn ngồi, long sàng hắn cũng muốn ngủ, mà người ngủ trên long ỷ hắn cũng không buông tha?!
p/s: Nam chủ tuy là nham hiểm, nhưng rất thương yêu vợ.
Công Chúa Thành Vương Phi
Thể loại: Nữ chính xuyên không, nam chính trọng sinh. Tuyệt đối sủng.
Nữ chính:
Trong một lần sét đánh đột ngột mà bỏ mạng, lại đầu thai đến nơi vô tình nhất là bậc Đế Vương. Có một mẫu thân là hoàng hậu đoan trang dịu dàng, có hai vị huynh trưởng thương mình đến cực điểm. Vừa sinh ra đã loại trừ mối họa trong lòng phụ hoàng.
Cung đấu, trạch đấu, tất cả ta chưa từng trải qua, nhưng cũng không có gì đáng sợ, chỉ cần ôm chặt đùi phụ hoàng, chắc chắn sẽ thuận lợi ăn thơm uống cay cả đời...
Nam chính.
Điều hối hận nhất trong đời trước của Bùi Nguyên Tu chính là bảo thủ tuân theo lễ nghi, mãi đến khi thê tử chết trước mặt mới hiểu rõ, một cái nhăn mày, một nụ cười của nàng đã sớm xâm nhập vào cốt tủy của mình, trên linh đường cả một đêm khiến mái tóc bạc đi rất nhiều....
Mà nay khi trọng sinh trở lại, đời này hắn muốn dồn hết khả năng để cưng chiều nàng cả đời....
Nhưng mà, lúc mọi chuyện lặp lại, dường như toàn bộ đều đã lệch khỏi quỹ đạo của kiếp trước.
Hắn còn có thể ôm mỹ nhân về không?
Mà mỹ nhân có còn là mỹ nhân trước kia không?
Nữ chính:
Trong một lần sét đánh đột ngột mà bỏ mạng, lại đầu thai đến nơi vô tình nhất là bậc Đế Vương. Có một mẫu thân là hoàng hậu đoan trang dịu dàng, có hai vị huynh trưởng thương mình đến cực điểm. Vừa sinh ra đã loại trừ mối họa trong lòng phụ hoàng.
Cung đấu, trạch đấu, tất cả ta chưa từng trải qua, nhưng cũng không có gì đáng sợ, chỉ cần ôm chặt đùi phụ hoàng, chắc chắn sẽ thuận lợi ăn thơm uống cay cả đời...
Nam chính.
Điều hối hận nhất trong đời trước của Bùi Nguyên Tu chính là bảo thủ tuân theo lễ nghi, mãi đến khi thê tử chết trước mặt mới hiểu rõ, một cái nhăn mày, một nụ cười của nàng đã sớm xâm nhập vào cốt tủy của mình, trên linh đường cả một đêm khiến mái tóc bạc đi rất nhiều....
Mà nay khi trọng sinh trở lại, đời này hắn muốn dồn hết khả năng để cưng chiều nàng cả đời....
Nhưng mà, lúc mọi chuyện lặp lại, dường như toàn bộ đều đã lệch khỏi quỹ đạo của kiếp trước.
Hắn còn có thể ôm mỹ nhân về không?
Mà mỹ nhân có còn là mỹ nhân trước kia không?
Nhật Ký Xoay Người Ở Hậu Cung
Edit: team Lãnh Cung
Phu thê tương kính như tân, quy củ nhất mực tuân theo - tất cả những điều đó đều là lời nói hưu vượn của hắn. Chẳng phải nàng dù ở vị trí cao nhất cũng bị gian phi bức tử mà chết hay sao?
Đời này Diệp Linh đã rút ra được bài học cho mình, khi cần thu đoạn thì phải thật thủ đoạn, lúc nên ngây thơ thì phải ngây thơ, cần ngoan độc thì phải ngoan độc. Trăm hồng nghìn tía ở hậu cung, xuất chúng nhất chỉ vĩnh viễn có một người.
Cùng xem nữ chủ thận trọng ra sao, từ Canh y[1] thấp hèn từng bước đi lên hậu vị!
Câu cửa miệng của nữ chủ: Sau lưng mỗi một nữ nhân ngoan độc luôn có một nam nhân phụ bạc xứng đáng chịu thiên đao vạn quả[2]!
[1] Canh Y: phân vị thấp nhất trong hậu cung.
[2] thiên đao vạn quả: chém ngàn vạn nhát đao.
Nhân vật chính: Diệp Linh Sương ┃ phối hợp diễn: Đại Yến Đế, nhiều phi tần khác, nha hoàn công công
【 Biên tập Tấn Giang đánh giá 】
Kiếp trước bởi vì gia tộc bị gán tội thông đồng với địch mà nàng bị tống vào lãnh cung. Hoàng đế vô tình để mặc nàng bị gian phi giết hại, chết thảm trong lãnh cung.
Diệp Linh Sương trọng sinh xuyên vào một nử tử ở địch quốc, bị tiến cống vào hậu cung, Diệp Linh Sương chỉ có một mục đích đó là làm cho tất cả những kẻ đã hại nàng không được chết tử tế!
Nàng sẽ đòi lại từng món nợ một, sẽ tự tay đưa những kẻ hại người thân của nàng xuống vực sâu, khiến chúng không thể xoay người!
Phu thê tương kính như tân, quy củ nhất mực tuân theo - tất cả những điều đó đều là lời nói hưu vượn của hắn. Chẳng phải nàng dù ở vị trí cao nhất cũng bị gian phi bức tử mà chết hay sao?
Đời này Diệp Linh đã rút ra được bài học cho mình, khi cần thu đoạn thì phải thật thủ đoạn, lúc nên ngây thơ thì phải ngây thơ, cần ngoan độc thì phải ngoan độc. Trăm hồng nghìn tía ở hậu cung, xuất chúng nhất chỉ vĩnh viễn có một người.
Cùng xem nữ chủ thận trọng ra sao, từ Canh y[1] thấp hèn từng bước đi lên hậu vị!
Câu cửa miệng của nữ chủ: Sau lưng mỗi một nữ nhân ngoan độc luôn có một nam nhân phụ bạc xứng đáng chịu thiên đao vạn quả[2]!
[1] Canh Y: phân vị thấp nhất trong hậu cung.
[2] thiên đao vạn quả: chém ngàn vạn nhát đao.
Nhân vật chính: Diệp Linh Sương ┃ phối hợp diễn: Đại Yến Đế, nhiều phi tần khác, nha hoàn công công
【 Biên tập Tấn Giang đánh giá 】
Kiếp trước bởi vì gia tộc bị gán tội thông đồng với địch mà nàng bị tống vào lãnh cung. Hoàng đế vô tình để mặc nàng bị gian phi giết hại, chết thảm trong lãnh cung.
Diệp Linh Sương trọng sinh xuyên vào một nử tử ở địch quốc, bị tiến cống vào hậu cung, Diệp Linh Sương chỉ có một mục đích đó là làm cho tất cả những kẻ đã hại nàng không được chết tử tế!
Nàng sẽ đòi lại từng món nợ một, sẽ tự tay đưa những kẻ hại người thân của nàng xuống vực sâu, khiến chúng không thể xoay người!
Cẩm Tú Đỉnh
Thể loại: thuần cổ đại, xuyên không, cung đấu, sủng H
Editor: Nhiều editor của CQH
Beta-er và Reup: Haruka.Me0
Khi một cô gái xuyên qua trở thành công chúa một tiểu quốc, cẩm y ngọc thực cũng đồng thời mang trách nhiệm lớn lao - vật hy sinh của chính trị, trở thành tượng để liên hôn, hay nói đúng hơn là được dâng tặng cho nước thống trị. Cùng xem vị hoàng đế phong lưu đa tình làm thế nào theo đuổi cô "thái phi" xinh đẹp kia.
Editor: Nhiều editor của CQH
Beta-er và Reup: Haruka.Me0
Khi một cô gái xuyên qua trở thành công chúa một tiểu quốc, cẩm y ngọc thực cũng đồng thời mang trách nhiệm lớn lao - vật hy sinh của chính trị, trở thành tượng để liên hôn, hay nói đúng hơn là được dâng tặng cho nước thống trị. Cùng xem vị hoàng đế phong lưu đa tình làm thế nào theo đuổi cô "thái phi" xinh đẹp kia.
Bản Ghi Chép Cuộc Sống Hạnh Phúc Ở Triều Thanh
Trước khi vào đề cũng xin nói luôn, đây là truyện sủng, rất sủng, quá sủng, ai bơi không nổi phiền đeo phao vào. Cốt truyện diễn biến khác nhiều so với lịch sử, truyện có tính điền văn, cung đấu chính trị. Tác giả bộ này là người viết “Thứ sủng phi”, phong cách vẫn như vậy, giọng văn vẫn như thế, chỉ hơn chứ không kém. Truyện hợp gu với bạn nào yêu thích: Thứ nữ sủng phi, Nam an thái phi truyền ký, Hiền thê khó làm và rất nhiều thể loại “màu hồng” khác. Để dễ chấp nhận, khuyên độc giả đừng xem “Ung Chính” này hoàng đế Ung Chính, đây chỉ là nhân vật hư cấu của riêng tác giả, hoàn toàn khác với thực tế.******Ngày xửa ngày xưa, khoảng ba bốn trăm năm gì trước đó, triều đại Khang Hi hoàng tộc lắm con thừa cháu, công việc ưa thích của bọn họ là tranh tranh đấu đấu, ít ai hiểu được “hạnh phúc” thực sự là một từ gần nghĩa của “bình yên”…
Điềm Nhi là con gái nhà Nữu Hỗ Lộc, ngày bé được phương trượng ở chùa xem tướng, phán rằng “phúc khí”. Thời ấu thơ quả nhiên có phúc, tuy a mã nàng công danh không cao nhưng chỉ có một vợ là ngạch nương, sinh ra đủ trai đủ gái, một nhà đầm ấm vui vẻ sống bên nhau.Rồi ngày trời quang mây tạnh nào đó, một đạo thánh chỉ như thiên lôi giáng xuống, Điềm Nhi “bị” ban hôn cho Tứ a ca Dận Chân. Đối với đứa con gái nhà quan nho nhỏ mà nói, trở thành phúc tấn hoàng tử là trèo cao. Đối với Điềm Nhi mà nói, khoảng cách mười bốn tuổi là mối tình ông chú với loli, không những thế còn là ông chú “khắc thê”, trước đó đã khắc chết bốn bà phúc tấn và ứng cử viên phúc tấn rồi!!!Ngạch nương khóc hết nước mắt, a mã nhìn trời thở dài, ca ca thương xót em gái, quần chúng chờ xem kịch vui… Điềm Nhi vẫn lên kiệu hoa…Ngày thành thân của nàng không vẻ vang gì, phủ Tứ gia lưa thưa ba vị khách, mà ba kẻ này chỉ chờ mong nàng bước vào cửa rồi lăn ra chết là tốt nhất! Điềm Nhi vô tư ăn trái táo Cát Tường, cảm thấy chuyện này không thành vấn đề, chồng nàng đẹp trai lắm cơ, quyền cao chức trọng, nhà giàu lắm tiền nhiều ruộng, ngoại trừ danh tiếng hơi tệ, tính tình hơi đạm và tuổi tác hơi lớn thì không còn gì chê trách. Làm người phải biết thỏa mãn!“Gả cho gia, nàng rất cao hứng sao?… Nàng là phúc tấn thứ tư mà gia lấy.”“Thiếp thân biết a!… Nhưng Điềm Nhi tin tưởng… Thiếp nhất định sẽ là người cuối cùng.”Dận Chân cúi đầu nhìn tiểu tân nương cười đến là sung sướng, đôi mắt long lanh nồng nhiệt nhìn mình, một người vợ như nàng khó mà “tương kính như tân”… Thật ra trong mỗi con người dù tính tình lãnh đạm bao nhiêu thì vẫn cất giấu một mồi lửa ngày đêm sẵn sàng bén cháy. Vấn đề là có ai cấp cho nó chút nhiệt hay không?Nàng là một cô bé con mà hắn thì trưởng thành quá sớm, tuổi trẻ của nàng sưởi ấm tâm hồn hắn sắp già. Hắn yêu nhan sắc của nàng, thân thể của nàng, tính tình của nàng, nhựa sống chực trào và đôi mắt ứa lệ thanh xuân. Để rồi có một ngày tình yêu bao gồm cả bất an, nàng còn quá trẻ mà hắn đã qua nửa đường đời, phần còn lại của hắn có nàng nhưng phần còn lại của nàng sẽ một ngày vắng hắn…Ái Tân Giác La Dận Chân, sinh ở Thiên gia vừa khéo nhiều tham vọng, ăn chay ngộ Phật bao năm nên có phần thanh tâm quả dục, nhìn thì vô mưu nhưng bụng đầy toan tính, người cứ tưởng vô cầu mà muốn cả giang sơn… Ở phủ Tứ gia có bề đơn chiếc, nữ nhân ba người, trẻ con nhiều năm không có, phúc tấn thì bà này nối bà kia chụp lên đầu hắn cái mũ “khắc thê”. Khang Hi hận con trai mình nhiều hơn yêu thương, Đức phi lúc nào cũng dồn tình cảm về hoàng đệ, lớn lên trong vách tường lạnh, chưa có ai đem tới một lò than nóng để hắn hiểu mình vốn cô đơn.Nàng là một tiểu nha đầu, thích nghịch ngợm và nhõng nhẽo như con gái chứ không phải vợ. Nàng là cô mèo nhỏ, thích vờn chiếc đuôi lông chọc lòng ngài ngứa ngáy, thích trèo lên chễnh chệ ngồi ở đùi, thích cọ cọ ấp yêu và nói những lời chảy ra mật ngọt. Cứ tưởng một người lạnh lùng nghiêm túc như Dận Chân thì không chịu đựng nổi, ai ngờ đâu “khẩu vị” của hắn chính là thế này!Tô Bồi Thịnh rùng mình cúi thấp đầu, hắn lo lắng có một ngày chủ tử sẽ bị bội thực kẹo đường mà chết! Phúc tấn nương nương là thực sự
Điềm Nhi là con gái nhà Nữu Hỗ Lộc, ngày bé được phương trượng ở chùa xem tướng, phán rằng “phúc khí”. Thời ấu thơ quả nhiên có phúc, tuy a mã nàng công danh không cao nhưng chỉ có một vợ là ngạch nương, sinh ra đủ trai đủ gái, một nhà đầm ấm vui vẻ sống bên nhau.Rồi ngày trời quang mây tạnh nào đó, một đạo thánh chỉ như thiên lôi giáng xuống, Điềm Nhi “bị” ban hôn cho Tứ a ca Dận Chân. Đối với đứa con gái nhà quan nho nhỏ mà nói, trở thành phúc tấn hoàng tử là trèo cao. Đối với Điềm Nhi mà nói, khoảng cách mười bốn tuổi là mối tình ông chú với loli, không những thế còn là ông chú “khắc thê”, trước đó đã khắc chết bốn bà phúc tấn và ứng cử viên phúc tấn rồi!!!Ngạch nương khóc hết nước mắt, a mã nhìn trời thở dài, ca ca thương xót em gái, quần chúng chờ xem kịch vui… Điềm Nhi vẫn lên kiệu hoa…Ngày thành thân của nàng không vẻ vang gì, phủ Tứ gia lưa thưa ba vị khách, mà ba kẻ này chỉ chờ mong nàng bước vào cửa rồi lăn ra chết là tốt nhất! Điềm Nhi vô tư ăn trái táo Cát Tường, cảm thấy chuyện này không thành vấn đề, chồng nàng đẹp trai lắm cơ, quyền cao chức trọng, nhà giàu lắm tiền nhiều ruộng, ngoại trừ danh tiếng hơi tệ, tính tình hơi đạm và tuổi tác hơi lớn thì không còn gì chê trách. Làm người phải biết thỏa mãn!“Gả cho gia, nàng rất cao hứng sao?… Nàng là phúc tấn thứ tư mà gia lấy.”“Thiếp thân biết a!… Nhưng Điềm Nhi tin tưởng… Thiếp nhất định sẽ là người cuối cùng.”Dận Chân cúi đầu nhìn tiểu tân nương cười đến là sung sướng, đôi mắt long lanh nồng nhiệt nhìn mình, một người vợ như nàng khó mà “tương kính như tân”… Thật ra trong mỗi con người dù tính tình lãnh đạm bao nhiêu thì vẫn cất giấu một mồi lửa ngày đêm sẵn sàng bén cháy. Vấn đề là có ai cấp cho nó chút nhiệt hay không?Nàng là một cô bé con mà hắn thì trưởng thành quá sớm, tuổi trẻ của nàng sưởi ấm tâm hồn hắn sắp già. Hắn yêu nhan sắc của nàng, thân thể của nàng, tính tình của nàng, nhựa sống chực trào và đôi mắt ứa lệ thanh xuân. Để rồi có một ngày tình yêu bao gồm cả bất an, nàng còn quá trẻ mà hắn đã qua nửa đường đời, phần còn lại của hắn có nàng nhưng phần còn lại của nàng sẽ một ngày vắng hắn…Ái Tân Giác La Dận Chân, sinh ở Thiên gia vừa khéo nhiều tham vọng, ăn chay ngộ Phật bao năm nên có phần thanh tâm quả dục, nhìn thì vô mưu nhưng bụng đầy toan tính, người cứ tưởng vô cầu mà muốn cả giang sơn… Ở phủ Tứ gia có bề đơn chiếc, nữ nhân ba người, trẻ con nhiều năm không có, phúc tấn thì bà này nối bà kia chụp lên đầu hắn cái mũ “khắc thê”. Khang Hi hận con trai mình nhiều hơn yêu thương, Đức phi lúc nào cũng dồn tình cảm về hoàng đệ, lớn lên trong vách tường lạnh, chưa có ai đem tới một lò than nóng để hắn hiểu mình vốn cô đơn.Nàng là một tiểu nha đầu, thích nghịch ngợm và nhõng nhẽo như con gái chứ không phải vợ. Nàng là cô mèo nhỏ, thích vờn chiếc đuôi lông chọc lòng ngài ngứa ngáy, thích trèo lên chễnh chệ ngồi ở đùi, thích cọ cọ ấp yêu và nói những lời chảy ra mật ngọt. Cứ tưởng một người lạnh lùng nghiêm túc như Dận Chân thì không chịu đựng nổi, ai ngờ đâu “khẩu vị” của hắn chính là thế này!Tô Bồi Thịnh rùng mình cúi thấp đầu, hắn lo lắng có một ngày chủ tử sẽ bị bội thực kẹo đường mà chết! Phúc tấn nương nương là thực sự
Hoàn Khố Thế Tử Phi
Nàng là Vân Thiển Nguyệt đích nữ duy nhất của Vân Vương Phủ Thiên Thánh hoàng Triều, cũng là hoàn khố thiếu nữ trong miệng nhiều người, ngang ngược càn rỡ, tiếng xấu khắp nơi, trong hội thi thơ vì nam tử mình yêu mến mà cùng người tranh giành tình để bị mất mạng.Nàng là Thượng tướng trẻ tuổi nhất tài hoa nhất của Cục bảo an quốc gia, một lần vì nước bỏ mình, linh hồn rơi vào dị giới, Trọng sinh trên thân đích nữ duy nhất của Vân Vương Phủ ở Thiên Thánh hoàng Triều – Vân Thiển Nguyệt.Hoàn khố thiếu nữ chống lại thiếu niên tướng quân, nàng đến khiến cho mặt ngoài yên bình của Thiên Thánh hoàng triều hoàn toàn biến đổi lớn.Nói ta lớn lối?Nói ta quần áo lụa là?Nói ta ‘nâng cao’ danh tiếng đích nữ của Vân Vương Phủ, âm thầm ngụy trang làm Thái Tử Phi, chiếm lấy thân phận nữ tử tôn quý nhất của cả vương triều, sự thật thì chỉ là đệ nhất phế vật của Thiên Thánh Hoàng Triều sao?Ta cần vào!Không nên ép ta nói cho các ngươi biết, hết thảy mọi thứ đều là giả sao?. . . . . .Phật viết: giả bộ cũng không dễ dàng a!Trọng sinh vào thiếu nữ quần áo lụa là, vẫn tiếp tục cuộc sống quần áo lụa là, hay là điều chỉnh danh tiếng làm người dịu dàng tài hoa?Ở kiếp trước tuân thủ cuộc sống huấn luyện nghiêm ngặt nghiêm cẩn, mỗi ngày đều mệt nhọc. Cả đời này khó được trời cao chiếu cố cho một thân phận như vậy, làm sao cũng phải sống một cuộc sống an nhàn chứ.Không biết làm sao mà ngươi muốn an nhàn thì luôn luôn sẽ có một ít người không để cho ngươi có cơ hội.Vậy cô nãi nãi tựu mình mở ra một con đường an nhàn.Kinh tài Diễm Diễm, trí khôn Vô Song, nhìn xem một đôi bàn tay trắng nõn nhỏ dài làm như thế nào mà vén lên bí ẩn mục nát của Vương triều thịnh thế, một đoạn nhạc thịnh thế vinh hoa ở dưới văn chương cẩm tú.Truyện này một chọi một, một đời nhất thế một đôi người.【Tiểu kịch trường đặc sắc không thể bỏ qua 】Nguyệt hắc phong cao dạ (thích hợp làm chuyện xấu), trên tường thành ngồi hai người, thấy không rõ tướng mạo, nhưng có thể dựa theo tiếng nói mà phân rõ là một nam một nữ.Chỉ nghe nữ tử hạ giọng cả giận nói: “Ta còn là xử nữ!”“Ta nói ngươi mang thai thì ngươi mang thai.” Nam tử không thèm điếm xỉa đến việc cô gái gầm nhẹ, thanh âm ôn nhuận.“Hài tử là của ai?” Nữ tử cắn răng.“Của ta.” giọng nói Nam tử không chút do dự.“Tên của ngươi tại sao không gọi là vô sỉ?” Nữ tử chê cười.“Nếu như ngươi thích, sau này hài tử của chúng ta sẽ gọi thế.” Nam tử tựa hồ rất nghiêm túc suy nghĩ.Nữ tử tức giận im bặt.Chỉ nghe nam tử suy tư trong chốc lát, rồi chậm rãi nói tiếp: “Ngày mai ta sẽ đi đến Vân Vương Phủ hạ sính lễ, Vân lão Vương Gia nhất định sẽ rất vui vẻ vì mau sớm có ngoại tôn Tử để ôm.” Dừng một chút, rồi hướng nữ tử khuyên lơn: “Nếu hôm nay ngươi đã mang thai, thì phải không kiêu không ngạo, không nên chạy loạn khắp nơi nữa, an tĩnh mấy ngày này đi! Như vậy đối với hài tử chúng ta mới tốt.”Nữ tử thật sự không thể nhịn được nữa rống giận, “Ta nói ta còn là xử nữ?” Mang cái rắm chửa!Nam tử nghe vậy thì trầm mặc, hồi lâu lại nói: “Nga, ta đã quên.”Nữ tử ôm đầu mà đi, nàng hi vọng cho tới bây giờ đều không quen biết cái tên nam nhân lòng dạ hiểm độc này.
Hai Kiếp Làm Sủng Phi
Thể loại: Cổ đại, trùng sinh
Editor: Junenar
Số chương: 89
Thời điểm kiếp trước, Hoàng thượng độc sủng Tề qúy phi khiến lục cung ghen tỵ. Sau khi bị bỏ làm dân thường lại chẳng bằng con kiến. Vốn tưởng rằng một người đắc đạo cả gia tộc được nhờ, ai ngờ đón lại là họa diệt môn.
Sống lại một lần nữa, bắt buộc nhập cung nàng nguyện ý trở thành một lãnh phi, không tranh không cướp, cúp đầu làm người. Tuy chẳng mang lại vinh hoa phú quý cho gia đình nhưng ít nhất có thể bảo vệ một môn chu toàn. Nhưng chẳng ngờ, ngay ý nguyện nhỏ nhoi này cũng bị hoàng đế khước từ.
Mà thôi, nếu như số phận đã định, là họa là phúc đều chẳng thế tránh được. Đời này, nàng nhất định phải bảo vệ cả gia đình bình an, đối với kẻ đã hãm hại nàng kiếp trước, đều phải tiên hạ thut vi cường.
Giới thiệu một câu: câu chuyện về một mỹ nữ không muốn được sủng, Hoàng đế lại nhất quyết không để nàng toại nguyện.
Chú ý:
1. Truyện này IQ không cao, báo thù sảng văn, chủ yếu không đau khổ tàn tạ, tình yêu tình báo, không thích đừng vào!
2. Mặc dù là cung đình văn, nhưng vì chỉ số thông minh thấp, cho nên hầu như không tồn tại yếu tố cung đấu, chỉ là một tiểu bạch văn mà thôi!
3. Tôi (tác giả) không biết có nên ngược hay không đây, dù sao trong kế hoạch của tôi chưa tính đến phần ngược!
Editor: Junenar
Số chương: 89
Thời điểm kiếp trước, Hoàng thượng độc sủng Tề qúy phi khiến lục cung ghen tỵ. Sau khi bị bỏ làm dân thường lại chẳng bằng con kiến. Vốn tưởng rằng một người đắc đạo cả gia tộc được nhờ, ai ngờ đón lại là họa diệt môn.
Sống lại một lần nữa, bắt buộc nhập cung nàng nguyện ý trở thành một lãnh phi, không tranh không cướp, cúp đầu làm người. Tuy chẳng mang lại vinh hoa phú quý cho gia đình nhưng ít nhất có thể bảo vệ một môn chu toàn. Nhưng chẳng ngờ, ngay ý nguyện nhỏ nhoi này cũng bị hoàng đế khước từ.
Mà thôi, nếu như số phận đã định, là họa là phúc đều chẳng thế tránh được. Đời này, nàng nhất định phải bảo vệ cả gia đình bình an, đối với kẻ đã hãm hại nàng kiếp trước, đều phải tiên hạ thut vi cường.
Giới thiệu một câu: câu chuyện về một mỹ nữ không muốn được sủng, Hoàng đế lại nhất quyết không để nàng toại nguyện.
Chú ý:
1. Truyện này IQ không cao, báo thù sảng văn, chủ yếu không đau khổ tàn tạ, tình yêu tình báo, không thích đừng vào!
2. Mặc dù là cung đình văn, nhưng vì chỉ số thông minh thấp, cho nên hầu như không tồn tại yếu tố cung đấu, chỉ là một tiểu bạch văn mà thôi!
3. Tôi (tác giả) không biết có nên ngược hay không đây, dù sao trong kế hoạch của tôi chưa tính đến phần ngược!
Tướng Phủ Đích Nữ
Editor: thu_gà_nhà_nuôi, Mèo tự kỉ, Yêu tà
Nàng, Nạp Lan Tĩnh là đích nữ đại tiểu thư của tướng phủ, là đệ nhất mỹ nữ kinh thành, một khi gả làm thái tử phi lại tôn quý vô cùng.
Trước nàng đoan trang cao quý, sau nàng tâm cơ đơn thuần, đem sói làm người tốt.
Nhưng khi thứ muội tiến cung, đã đánh mất vinh sủng của nàng, hại chết hoàng nhi, bức tử mẫu thân, bức điên huynh trưởng, hại một nhà ngoại tổ phụ bị diệt môn, cuối cùng một ly rượu độc khiến nàng ôm hận mà chết.
Trời cao có mắt làm cho nàng dục hỏa trùng sinh.
Di nương cải trang hiền thục, nàng bức nàng ta lộ nguyên hình.
Thứ nữ giả thiên chân, nàng liền tương kế tựa kế, nhìn xem rốt cuộc là mèo nào cắn mỉu nào.
Thái tử muốn cưới nàng? Nằm mơ, nếu lại tin hắn thì nàng chính là lão trư.
Thử xem nàng thế nào.....
Cứu mẫu thân, cứu huynh trưởng, cứu một nhà ngoại tổ phụ......
Nàng, Nạp Lan Tĩnh là đích nữ đại tiểu thư của tướng phủ, là đệ nhất mỹ nữ kinh thành, một khi gả làm thái tử phi lại tôn quý vô cùng.
Trước nàng đoan trang cao quý, sau nàng tâm cơ đơn thuần, đem sói làm người tốt.
Nhưng khi thứ muội tiến cung, đã đánh mất vinh sủng của nàng, hại chết hoàng nhi, bức tử mẫu thân, bức điên huynh trưởng, hại một nhà ngoại tổ phụ bị diệt môn, cuối cùng một ly rượu độc khiến nàng ôm hận mà chết.
Trời cao có mắt làm cho nàng dục hỏa trùng sinh.
Di nương cải trang hiền thục, nàng bức nàng ta lộ nguyên hình.
Thứ nữ giả thiên chân, nàng liền tương kế tựa kế, nhìn xem rốt cuộc là mèo nào cắn mỉu nào.
Thái tử muốn cưới nàng? Nằm mơ, nếu lại tin hắn thì nàng chính là lão trư.
Thử xem nàng thế nào.....
Cứu mẫu thân, cứu huynh trưởng, cứu một nhà ngoại tổ phụ......
Bệ Hạ, Không Thể!!
Thể loại : Cao H, Cổ đại, Cung đình, 1 vs 1, Song khiết ( tức nam nữ 9 đều sạch(??), 21+,...
Editor: Han (chương 1- 24), Kua Kua (Ái Vũ)(chương 25- hết)
Tên khác: Dừng Tay Đi, Bệ Hạ!
Nhiễm Diên vốn là nữ nhân sống ở thời hiện đại vậy mà trong lúc tình lại xuyên không vào cuốn sách lịch sử mà mình đang đọc vào hai năm trước. Nàng xuyên về thời "Xuân Thu - Chiến Quốc", được Yén Vương bắt gặp mang về kinh phong nàng làm Trinh Hoa phu nhân. Nhưng Yến Vương lại lâm trọng bệnh mà trong sách sử có ghi, sau khi Yến Linh Công băng hà, người kế vị tiếp theo chính là Tứ công tử Trọng Tuyên. Vì để có thể ở loạn thế Chiến quốc sống cho thật tốt, Nhiễm Diên rất nhanh liền xác định đứng ở trận doanh của Công tử Trọng Tuyên, an ổn ôm đùi.
Nhưng liệu mọi chuyện có theo như kế hoạch mà nàng cố gắng dàn dựng hay không?
Editor: Han (chương 1- 24), Kua Kua (Ái Vũ)(chương 25- hết)
Tên khác: Dừng Tay Đi, Bệ Hạ!
Nhiễm Diên vốn là nữ nhân sống ở thời hiện đại vậy mà trong lúc tình lại xuyên không vào cuốn sách lịch sử mà mình đang đọc vào hai năm trước. Nàng xuyên về thời "Xuân Thu - Chiến Quốc", được Yén Vương bắt gặp mang về kinh phong nàng làm Trinh Hoa phu nhân. Nhưng Yến Vương lại lâm trọng bệnh mà trong sách sử có ghi, sau khi Yến Linh Công băng hà, người kế vị tiếp theo chính là Tứ công tử Trọng Tuyên. Vì để có thể ở loạn thế Chiến quốc sống cho thật tốt, Nhiễm Diên rất nhanh liền xác định đứng ở trận doanh của Công tử Trọng Tuyên, an ổn ôm đùi.
Nhưng liệu mọi chuyện có theo như kế hoạch mà nàng cố gắng dàn dựng hay không?
Đích Nữ Nhị Tiểu Thư
Thể loại: Cung đấu – Trạch đấu, Cổ đại, Sủng
Độ dài: Hơn 1000 trang word + 3 Ngoại truyện
CV: ngocquynh520
Edit: La Na, Quỳnh_Ỉn, nhuandong, Búnn, Huong August, Gimi Xuka
Tiểu thư Tướng phủ không có dung mạo khuynh thành, cũng không có phẩm hạnh của nữ tử.
Ghen tỵ trưởng tỷ, ám hại di bất kính với tổ mẫu.
Kẻ ít học, thô tục không chịu nổi, không chút tài nghệ.
Mai kia vô tình gặp được Âu Dương Thế tử, trái tim thiếu nữ bao lần rung động.
Lại bị hồng nhan tri kỷ của Thế tử hãm hại, rơi xuống sông bỏ mình.
Hơn nữa còn dính phải tiện danh hãm hại người ta mà không biết.
Sau khi tỉnh lại, kinh ngạc mở mắt, hoàn cảnh xa lạ, linh hồn lạ lẫm.
Vốn định an nhàn hết ăn lại ngủ ngồi chờ chết.
Chung quy lại có người không muốn nàng được sống dễ chịu, nếu nàng không thoải mái kẻ khác cũng đừng mơ tưởng an tâm mà sống.
Di nương hãm hại? Không sao, đưa bà ta tới gặp Diêm Vương.
Thứ tỷ gây chuyện?
Thứ muội người người xảo trá?
Lý tưởng của nàng là làm một con sâu gạo, không ngờ lại bị một tên phúc hắc yêu nghiệt coi trọng.
Trích đoạn ngắn:
"Kiếp này nàng chỉ có thể là của ta, kẻ nào dám coi trọng nàng, ta nhất định sẽ khiến y máu nhuộm ba thước."
Người nào để ý đến ngươi, đang chuẩn bị dọn dẹp quần áo bỏ trốn, vừa ra khỏi cửa đã nhìn thấy một tên yêu nghiệt đang dựa người đứng đó.
Nở nụ cười như họa: "Hôm nay ánh trăng thật đẹp, muốn cùng ta ra ngoài ngắm trăng sao?"
Im lặng ngẩng đầu nhìn trời, ánh trăng em gái ngươi!
Trùng sinh xuyên không, nhị tiểu thư Tướng phủ, nhìn nàng dạo chơi cổ đại như thế nào!
Ở dị thế, ánh hào quang sáng rỡ thuộc về nàng.
Độ dài: Hơn 1000 trang word + 3 Ngoại truyện
CV: ngocquynh520
Edit: La Na, Quỳnh_Ỉn, nhuandong, Búnn, Huong August, Gimi Xuka
Tiểu thư Tướng phủ không có dung mạo khuynh thành, cũng không có phẩm hạnh của nữ tử.
Ghen tỵ trưởng tỷ, ám hại di bất kính với tổ mẫu.
Kẻ ít học, thô tục không chịu nổi, không chút tài nghệ.
Mai kia vô tình gặp được Âu Dương Thế tử, trái tim thiếu nữ bao lần rung động.
Lại bị hồng nhan tri kỷ của Thế tử hãm hại, rơi xuống sông bỏ mình.
Hơn nữa còn dính phải tiện danh hãm hại người ta mà không biết.
Sau khi tỉnh lại, kinh ngạc mở mắt, hoàn cảnh xa lạ, linh hồn lạ lẫm.
Vốn định an nhàn hết ăn lại ngủ ngồi chờ chết.
Chung quy lại có người không muốn nàng được sống dễ chịu, nếu nàng không thoải mái kẻ khác cũng đừng mơ tưởng an tâm mà sống.
Di nương hãm hại? Không sao, đưa bà ta tới gặp Diêm Vương.
Thứ tỷ gây chuyện?
Thứ muội người người xảo trá?
Lý tưởng của nàng là làm một con sâu gạo, không ngờ lại bị một tên phúc hắc yêu nghiệt coi trọng.
Trích đoạn ngắn:
"Kiếp này nàng chỉ có thể là của ta, kẻ nào dám coi trọng nàng, ta nhất định sẽ khiến y máu nhuộm ba thước."
Người nào để ý đến ngươi, đang chuẩn bị dọn dẹp quần áo bỏ trốn, vừa ra khỏi cửa đã nhìn thấy một tên yêu nghiệt đang dựa người đứng đó.
Nở nụ cười như họa: "Hôm nay ánh trăng thật đẹp, muốn cùng ta ra ngoài ngắm trăng sao?"
Im lặng ngẩng đầu nhìn trời, ánh trăng em gái ngươi!
Trùng sinh xuyên không, nhị tiểu thư Tướng phủ, nhìn nàng dạo chơi cổ đại như thế nào!
Ở dị thế, ánh hào quang sáng rỡ thuộc về nàng.
Độc Sủng Thánh Tâm
Tên khác: Mỗi ngày Cẩu Hoàng đế đều bị vả mặt
Số chương: [177 Chương]
Thể Loại: Cổ đại, Cung đấu, Ngọt sủng, HE, Vả mặt, Hài hước, Nam cường, Nữ cường, 16+
Edit: Team Lãnh Cung.
Người phụ trách: Hy Hoàng Thái Phi.
Năm xưa Tần gia cô nương đội nón xanh cho người trai đó nhưng hiện giờ hắn lại đăng cơ xưng đế
Toàn bộ mọi người trong Đại Diệp triều đều háo hứng chờ xem Tần gia gặp xui xẻo.
Sau đó, Tần gia đền bù cho Hoàng thượng một cô nương khác.
Nghe đồn cô nương này lớn lên lả lướt xinh đẹp, ngoan ngoan đáng yêu, một lần đạt được thánh tâm.
Rồi sau đó, các nương nương khác trong hậu cung không còn "đất dụng võ".
Rồi lại sau đó nữa, Hoàng Thượng cảm thấy bản thân mình làm một vụ mua bán lỗ vốn - mất hết cả vốn gốc.
Số chương: [177 Chương]
Thể Loại: Cổ đại, Cung đấu, Ngọt sủng, HE, Vả mặt, Hài hước, Nam cường, Nữ cường, 16+
Edit: Team Lãnh Cung.
Người phụ trách: Hy Hoàng Thái Phi.
Năm xưa Tần gia cô nương đội nón xanh cho người trai đó nhưng hiện giờ hắn lại đăng cơ xưng đế
Toàn bộ mọi người trong Đại Diệp triều đều háo hứng chờ xem Tần gia gặp xui xẻo.
Sau đó, Tần gia đền bù cho Hoàng thượng một cô nương khác.
Nghe đồn cô nương này lớn lên lả lướt xinh đẹp, ngoan ngoan đáng yêu, một lần đạt được thánh tâm.
Rồi sau đó, các nương nương khác trong hậu cung không còn "đất dụng võ".
Rồi lại sau đó nữa, Hoàng Thượng cảm thấy bản thân mình làm một vụ mua bán lỗ vốn - mất hết cả vốn gốc.
Hoạn Phi Thiên Hạ
Tên gốc: Đích nữ độc thê
Thể loại: Xuyên không, điền văn, trạch đấu, cung đấu, quyền đấu, đại thúc, sư đồ luyến, nam cường nữ cường, 1vs1, blah blah blah =))))
Độ dài: 314 chương.
Edit by Pink Lady & LinhMaroon
Tây Lương Mạt là con gái đầu của Tĩnh quốc công và nữ tướng quân chấn thiên hạ, lại sống cực khổ không bằng người làm, thậm chí còn tranh ăn với chó để đủ no. Để tồn tại, nàng phải cầu cạnh huynh trưởng, ai ngờ cuối cùng thiếu chút nữa đã bị tên khốn nạn độc ác kia cưỡng hiếp, lại còn liên lụy làm nha đầu và ma ma duy nhất che chở cho mình phải chết oan uổng, cuối cùng chính mình lại suýt gãy chân.
Đến cùng nàng cũng không tiếp tục nhẫn nhục nữa, để cho đứa em gái thứ nữ hèn hạ kia cùng với bà mẹ kế tàn nhẫn biết cái gì mới gọi là chân chính hèn hạ và tàn nhẫn của hạ nhân.
Từng bước từng bước, đánh gãy chân của Huyện chủ Nhị muội âm hiểm, bức tử Nhị nương giả nhân giả nghĩa, bán đứng người cha lãnh khốc của mình, hủy hoại dung nhan của Tam muội độc ác, đoạt lấy phu quân của nàng ta, nàng bước từng bước một giẫm lên xương cốt của bọn họ mà tiến lên.
Có điều, mối hôn nhân nàng đoạt được cho bản thân mình, thật sự là một hôn sự khiến người người hâm mộ sao? Tại sao nàng lại ngửi thấy một thứ mùi âm mưu bẩn thỉu hôi thối? Cùng lắm thì, nàng vứt bỏ nhà chồng, ly hôn tái giá.
Chẳng qua là tại sao khi tin kén rể truyền ra, ngay đến cả tên đại thần tội ác chồng chất, tanh máu tàn khốc, Thái giám Vương gia Cửu Thiên Tuế của bản triều cũng dây vào, bức cưới nàng? Mặc dù ngươi có dung mạo tựa thiên tiên, quyền thế ngập trời, nhưng cũng vẫn là — thái giám!
Ta là phụ nữ, cũng có nhu cầu sinh lý chứ ~! Hơn nữa, cô nương ta vẫn còn là xử nữ, không thể chút mùi vị cũng chưa được nếm đã phải theo ngươi cả đời như vậy được.
Hoàng phi cũng được, bách quan cũng được, bọn họ đều muốn thấy nàng thành trò cười, ép nàng thành Hoạn thê, vậy nàng sẽ trở thành Yêu phu nhân đầu tiên trong sử sách, giúp đỡ Thiên Tuế gia hoạn quan nhà nàng làm xằng làm bậy, hoành hành triều dã, nàng đã không sống tốt được, vậy thì hãy để cho đám bách quan cung phi kia cũng khổ sở theo đi thôi.
Bắt Hoàng hậu kính trà, quý phi đổ bô, nuôi mấy gã trai bao có sở “trường” riêng, thỏa mãn tâm lý cùng với nhu cầu sinh lý của bản thân.
Cuộc sống cứ thế mà phơi phới khởi sắc.
Có điều là vị phu quân Hoạn quan đó — Cửu Thiên Tuế, chẳng lẽ là ăn não trẻ con, hay là ăn thai nhi sống, vậy mà lại hùng phong trở lại… Hoặc là hắn căn bản là… thái giám giả?
Cửu Thiên Tuế cong lan hoa chỉ quét sơn móng tay: “Phu nhân, nghe nói nàng bắt Quý phi nương nương lột sạch… chạy rông ở trong cung?”
Tây Lương Mạt thở dài: “Chẳng lẽ phu quân có hứng thú, đã làm hoạn quan, cho dù có ngàn vạn người hò hét chạy qua trước mặt ngươi thì phu quân cũng đâu có ngóc lên được ~”
Cửu Thiên Tuế vẽ mi xong lại nói: “Phu nhân, nghe nói hôm qua Thái tử trèo lên giường nàng?”
Tây Lương Mạt che miệng cười khẽ: “Ai da, người ta cũng có nhu cầu chứ, đầu óc của Thái tử không tốt, nhưng mà dáng người thì khá là đẹp.”
Cửu Thiên Tuế cầm gương soi: “Vậy mấy ngày hôm trước, chồng trước của nàng —- Đức Vương gia, nửa đêm chạy ra từ phòng nàng thì sao?”
Tây Lương Mạt khinh thường: “Công phu của gã đó quá kém, còn chưa gột hết mùi hồ ly trên người, bản phu nhân đây còn khinh thường.”
Cửu Thiên Tuế khẽ mỉm cười: “Vậy phu nhân cảm thấy bản đốc công thế nào, có đẹp hay không, có tốt hơn, cũng sạch sẽ hơn Thái tử và Vương gia không?”
Tây Lương Mạt ngẩng mặt, khẽ thở dài: “Phu quân quả đúng là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân, hiềm nỗi chàng lớn tuổi quá, lại là thái giám, bản phu nhân dù có muốn hưởng dụng mỹ nhân cũng không hưởng dụng nổi!”
Cửu Thiên Tuế mỉm cười bổ nhào qua: “Bản đốc công còn nhiều cách để phục vụ phu nhân mà, phu nhân không thử, làm sao mà biết được?”
Chen ngang chen ngang, mỗ Du lâu lắm rồi không viết văn cổ ~ hoan nghênh quang lâm, nhớ lưu lại!
Nữ chính vô sỉ máu lạnh, chỉ có đi ngược người khác, thỉnh thoảng bị tình nhân vô sỉ hèn hạ nh
Thể loại: Xuyên không, điền văn, trạch đấu, cung đấu, quyền đấu, đại thúc, sư đồ luyến, nam cường nữ cường, 1vs1, blah blah blah =))))
Độ dài: 314 chương.
Edit by Pink Lady & LinhMaroon
Tây Lương Mạt là con gái đầu của Tĩnh quốc công và nữ tướng quân chấn thiên hạ, lại sống cực khổ không bằng người làm, thậm chí còn tranh ăn với chó để đủ no. Để tồn tại, nàng phải cầu cạnh huynh trưởng, ai ngờ cuối cùng thiếu chút nữa đã bị tên khốn nạn độc ác kia cưỡng hiếp, lại còn liên lụy làm nha đầu và ma ma duy nhất che chở cho mình phải chết oan uổng, cuối cùng chính mình lại suýt gãy chân.
Đến cùng nàng cũng không tiếp tục nhẫn nhục nữa, để cho đứa em gái thứ nữ hèn hạ kia cùng với bà mẹ kế tàn nhẫn biết cái gì mới gọi là chân chính hèn hạ và tàn nhẫn của hạ nhân.
Từng bước từng bước, đánh gãy chân của Huyện chủ Nhị muội âm hiểm, bức tử Nhị nương giả nhân giả nghĩa, bán đứng người cha lãnh khốc của mình, hủy hoại dung nhan của Tam muội độc ác, đoạt lấy phu quân của nàng ta, nàng bước từng bước một giẫm lên xương cốt của bọn họ mà tiến lên.
Có điều, mối hôn nhân nàng đoạt được cho bản thân mình, thật sự là một hôn sự khiến người người hâm mộ sao? Tại sao nàng lại ngửi thấy một thứ mùi âm mưu bẩn thỉu hôi thối? Cùng lắm thì, nàng vứt bỏ nhà chồng, ly hôn tái giá.
Chẳng qua là tại sao khi tin kén rể truyền ra, ngay đến cả tên đại thần tội ác chồng chất, tanh máu tàn khốc, Thái giám Vương gia Cửu Thiên Tuế của bản triều cũng dây vào, bức cưới nàng? Mặc dù ngươi có dung mạo tựa thiên tiên, quyền thế ngập trời, nhưng cũng vẫn là — thái giám!
Ta là phụ nữ, cũng có nhu cầu sinh lý chứ ~! Hơn nữa, cô nương ta vẫn còn là xử nữ, không thể chút mùi vị cũng chưa được nếm đã phải theo ngươi cả đời như vậy được.
Hoàng phi cũng được, bách quan cũng được, bọn họ đều muốn thấy nàng thành trò cười, ép nàng thành Hoạn thê, vậy nàng sẽ trở thành Yêu phu nhân đầu tiên trong sử sách, giúp đỡ Thiên Tuế gia hoạn quan nhà nàng làm xằng làm bậy, hoành hành triều dã, nàng đã không sống tốt được, vậy thì hãy để cho đám bách quan cung phi kia cũng khổ sở theo đi thôi.
Bắt Hoàng hậu kính trà, quý phi đổ bô, nuôi mấy gã trai bao có sở “trường” riêng, thỏa mãn tâm lý cùng với nhu cầu sinh lý của bản thân.
Cuộc sống cứ thế mà phơi phới khởi sắc.
Có điều là vị phu quân Hoạn quan đó — Cửu Thiên Tuế, chẳng lẽ là ăn não trẻ con, hay là ăn thai nhi sống, vậy mà lại hùng phong trở lại… Hoặc là hắn căn bản là… thái giám giả?
Cửu Thiên Tuế cong lan hoa chỉ quét sơn móng tay: “Phu nhân, nghe nói nàng bắt Quý phi nương nương lột sạch… chạy rông ở trong cung?”
Tây Lương Mạt thở dài: “Chẳng lẽ phu quân có hứng thú, đã làm hoạn quan, cho dù có ngàn vạn người hò hét chạy qua trước mặt ngươi thì phu quân cũng đâu có ngóc lên được ~”
Cửu Thiên Tuế vẽ mi xong lại nói: “Phu nhân, nghe nói hôm qua Thái tử trèo lên giường nàng?”
Tây Lương Mạt che miệng cười khẽ: “Ai da, người ta cũng có nhu cầu chứ, đầu óc của Thái tử không tốt, nhưng mà dáng người thì khá là đẹp.”
Cửu Thiên Tuế cầm gương soi: “Vậy mấy ngày hôm trước, chồng trước của nàng —- Đức Vương gia, nửa đêm chạy ra từ phòng nàng thì sao?”
Tây Lương Mạt khinh thường: “Công phu của gã đó quá kém, còn chưa gột hết mùi hồ ly trên người, bản phu nhân đây còn khinh thường.”
Cửu Thiên Tuế khẽ mỉm cười: “Vậy phu nhân cảm thấy bản đốc công thế nào, có đẹp hay không, có tốt hơn, cũng sạch sẽ hơn Thái tử và Vương gia không?”
Tây Lương Mạt ngẩng mặt, khẽ thở dài: “Phu quân quả đúng là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân, hiềm nỗi chàng lớn tuổi quá, lại là thái giám, bản phu nhân dù có muốn hưởng dụng mỹ nhân cũng không hưởng dụng nổi!”
Cửu Thiên Tuế mỉm cười bổ nhào qua: “Bản đốc công còn nhiều cách để phục vụ phu nhân mà, phu nhân không thử, làm sao mà biết được?”
Chen ngang chen ngang, mỗ Du lâu lắm rồi không viết văn cổ ~ hoan nghênh quang lâm, nhớ lưu lại!
Nữ chính vô sỉ máu lạnh, chỉ có đi ngược người khác, thỉnh thoảng bị tình nhân vô sỉ hèn hạ nh