Tình trạng
Thể loại
Xếp hạng
Số chương
Sắp xếp theo
Tìm kiếm truyện
Võ Lâm Diễm Sử
“ thật tốt…… A……”Thiếu niên Vân Bình chậm rãi đem mình lửa nóng con côn thịt lớn toàn bộ xâm nhập sư nương chính là cúc hoa trong, mãnh liệt căngCo lại làm cho hắn mất hồn vô cùng, khó có thể tưởng tượng sư nương nhỏ như vậy hậu đình cúc động càng hợp […]
Cá Nhỏ Ăn Lươn Lớn
Tên gốc: Tiểu ngư cật đại thiện - 小鱼吃大鳝
Thể loại: cổ đại, ân oán giang hồ, cung đình hầu tước, oan gia, cường cường, hài, nhẹ nhàng
Convert: tieuquyen28 – TTV
Edit:Tiểu Lăng
Số chương: 40
Couple: Ngư Đoan Tĩnh x Tuyên Ngưng
Nàng luyện công thì lại bị tẩu hỏa nhập ma, cần gấp ngay một phu quân.
Ngay thời nước sôi lửa bỏng, người cha cặn bã và kế mẫu đúng là không phụ sự mong đợi của nàng, đứng ra hoàn thành nhiệm vụ này giúp nàng.
Chẳng bao lâu sau.
Ngư Đoan Tĩnh vẫn đang quen gọi bản thân mình là Ngư Đoan Tĩnh và bị gia đình phu quân đày đi.
Sắc Hữu Bá Tam Quốc
Một cái Sắc Hữu Lưu Sở đang trộm tình lúc, bị quái dị điện lưu đánh trúng, xui xẻo lưu sở cứ như vậy, không giải thích được xuyên qua đã đến tam quốc.
Tam quốc mỹ nữ Như Vân, người người quốc sắc thiên hương, tiểu cô gái cũng có, khuynh quốc khuynh thành cũng có.
Có thể nói muôn hồng nghìn tía, chúng mỹ cạnh phương, lưu sở hô to nhân sinh đương ôm như thế mỹ nhân, không phụ rồi.
Nhưng mỹ nhân tuy nhiều, lại phần lớn đều là đàn bà có chồng, giống Điêu Thuyền lão công Lữ Bố, Ngọc Ngưng mỹ nhân Cam phu nhân lão công Lưu Bị, Đại Tiểu Kiều Tôn Sách hòa Chu Du. Mồ hôi, lão công của các nàng đều là Mãnh Nhân a! Làm quán thâu hương thiết ngọc lưu sở sao có thể khống chế được chính mình viên kia dâm đãng tâm? Sao sẽ bỏ qua đông đảo mỹ nữ.
Lưu Sở vì thường lần những...này nhân gian vưu vật, không nhìn chúng Mãnh Nhân, bởi vì hắn mình cũng là một cái Mãnh Nhân, vẫn là cái kia Mãnh Nhân...
Nhà ai có nữ phải đi trộm, trộm không đến liền thưởng! Xem một cái hiện đại Sắc Hữu như vậy làm sao tam quốc lý làm tẫn gian phu dâm phụ chuyện xấu a! ! !
------------------------------------------------------------------------------------------------------------
EDIT tóm tắt : main chính ngựa giống , hậu cung mỹ nữ cả đàn
Thánh Nữ Bị Cầm Tù
Minh chủ võ lâm nhìn như chính phái, nhưng thật chất là một tên sắc lang x tiểu Thánh nữ Ma giáo thuần khiết đáng yêu.
Sắc Hữu Phách Tam Quốc
một cái Sắc Hữu lưu sở đang trộm tình lúc, bị quái dị điện lưu đánh trúng, xui xẻo lưu sở cứ như vậy, không giải thích được xuyên qua đã đến tam quốc.
tam quốc mỹ nữ Như Vân, người người quốc sắc thiên hương, tiểu cô gái cũng có, khuynh quốc khuynh thành cũng có.
có thể nói muôn hồng nghìn tía, chúng mỹ cạnh phương, lưu sở hô to nhân sinh đương ôm như thế mỹ nhân, không phụ rồi.
nhưng mỹ nhân tuy nhiều, lại phần lớn đều là đàn bà có chồng, giống Điêu Thiền lão công Lữ Bố, ngọc ngưng mỹ nhân cam phu nhân lão công Lưu Bị, đại tiểu kiều Tôn Sách hòa Chu Du. Mồ hôi, lão công của các nàng đều là Mãnh Nhân a! Làm quán thâu hương thiết ngọc lưu sở sao có thể khống chế được chính mình viên kia dâm đãng tâm? Sao sẽ bỏ qua đông đảo mỹ nữ.
lưu sở vì thường lần những…này nhân gian vưu vật, không nhìn chúng Mãnh Nhân, bởi vì hắn mình cũng là một cái Mãnh Nhân, vẫn là cái kia Mãnh Nhân…
nhà ai có nữ phải đi trộm, trộm không đến liền thưởng! Xem một cái hiện đại Sắc Hữu như vậy làm sao tam quốc lý làm tẫn gian phu dâm phụ chuyện xấu a! ! !
==========================
Một trận kích hôn, hai người đô thở hồng hộc, lưu sở tại công chúa cái lưỡi thơm tho phong tao dưới sự trêu đùa, không chịu nổi, chỉ cảm thấy cả người nhiệt huyết sôi trào, tựa hồ có vô cùng tinh lực cần phát tiết. Thân thủ níu lại váy của nàng phía bên trái bên phải xé ra xé ra, xích lạp một tiếng, đem công chúa lam nhạt váy dài một phen xé toang, tam hạ ngũ trừ nhị đã đem công chúa lột thành trần truồng đấy, không lòng dạ nào thưởng thức công chúa xinh đẹp quần áo.
Công chúa tay của cũng không chậm, đem lưu sở quần áo từng món một ném ra khỏi giường thơm ngoại. Chỉ một hồi đang lúc, hai cỗ tuyết trắng tuyết nhục đoàn hốt lại với nhau. Thở tiếng rên rỉ một lớp sóng lãng vang lên, thật sự là giảo bà gặp gỡ son phấn khách.
Công chúa nguyên động đã sớm ướt đẫm rồi, lưu sở không tốn sức chút nào tìm đến hồng hồng lỗ nhỏ, cự vật tiến quân thần tốc phong phú trơn trợt thật chặc huyệt động, sự thật chứng minh, này dâm phụ công chúa hẳn là còn không có sinh dục quá.
Trưởng xã công chúa mày căng thẳng, chỉ cảm thấy một cây như lửa nóng vậy vật thể xông nội tâm của mình ở chỗ sâu trong, chưa từng có trôi qua xâm nhập khuếch trương, toàn thân tê dại khó chịu, trong lòng bốc lên cực lớn khoái cảm, mở ra khêu gợi cái miệng nhỏ nhắn, giọng cao kêu yêu kiều rên rỉ: “Ân, thật chặt, so Phò mã muốn lợi hại hơn, ta thích…”
Thệ Tử Tương Tuỳ
Thể loại vô cùng quen thuộc với độc giả khi nam chính lại có được nhân duyên xuyên không về một thế giới kỳ lạ. Quỷ dị xuyên không tới một thế giới kỳ lạ, lại có thêm một hộ vệ tận tâm. Hơn thế không chỉ tính cách mà cả tướng mạo của người này đều hợp khẩu vị của hắn, nếu cứ thế buông tha thì thật đáng tiếc.
Cứ thế, chuyện xưa về chủ tử xấu xa đem trung khuyển hậu vệ đẩy ngã rồi ăn, ăn rồi lại ăn bắt đầu.
Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Thệ Tử Tương Tuỳ!
Võ Thần Nghịch Thiên: Ma Phi Chí Tôn
Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
“Nếu có thể sống lại một đời, Quân Thanh Vũ ta nhất định không dễ tin bất kì kẻ nào!”
Một thứ nữ không có địa vị gì ở Quân gia, tư chất kém cỏi, nhưng lại được Chu Bảo Đỉnh nhận chủ.
Rõ ràng trời cao cho nàng cơ hội, nhưng nàng lại phạm phải sai lầm, vì vậy Thần khí bị đoạt đi, lại còn chịu nỗi khổ huỷ dung, người người đuổi giết!
Đêm trước hôn lễ của kẻ thù, không tiếc nổ đan điền, đồng quy vu tận, ai ngờ mở mắt lại trở về mười năm trước, một ngày lần đầu đạt được Chu Tước bảo đỉnh kia……
Đời người thật vất vả làm lại từ đầu, vận mệnh một đời này của nàng phải do mình nắm giữ!
Kim lân há là vật trong ao, một cuộc phong vân đã hóa rồng.
Cửu Tiêu Long Ngâm kinh hãi thiên hạ, Phong Vân Tế Hội kiêu ngạo chín tầng mây.
※※※※※※※※※※※※
“Cái gì? Ngươi nói là thật sao? Phế vật Quân gia kia lại là luyện trận sư thần bí?”
“Là luyện trận sư còn cao quý hơn luyện đan sư? Nghe nói chẳng những luyện trận sư cường đại có thể chế thành đồ vật của luyện đan sư, còn có thể mạnh mẽ khế ước chiến thú! Phế vật Quân gia kia lại là luyện trận sư hiếm có nhất đại lục?”
“Đương nhiên là thật sự, các ngươi còn nhớ trước đó không lâu đánh giá cao Trận Trị Liệu không? Nghe nói chính là do phế vật Quân gia kia ra tay……”
Mọi người ngạc nhiên, ai cũng không dám tin phế vật mềm yếu vô năng kia lại có thể có một ngày thay đổi, lại phong hoa tuyệt đại, hào quang vạn trượng như thế! Mà nàng cũng dùng thủ đoạn khiến thế nhân hiểu rõ, ai mới là thiên tài, ai mới là yêu nghiệt!
※※※※※※※※※※※※
Trước khi trùng sinh:
“Quân Thanh Vũ, ngươi thật sự là ngu xuẩn không có thuốc chữa, bây giờ cho dù ngươi nói cho thế nhân, là do ta đoạt đi Chu Tước Bảo Đỉnh của ngươi, nên mới có phong cảnh bây giờ, thì có ai sẽ tin ngươi? Đúng rồi, ta quên nói cho ngươi, ngươi biết sư phụ và bằng hữu liều chết bảo vệ ngươi là chết như thế nào không? Bọn họ sống sờ sờ bị ta róc thịt ném cho chó ăn! Sinh đau đến chết!”
Trên đỉnh vách núi, nữ tử mặc y phục trắng, như hoa sen thuần khiết, nhưng chữ nói ra lại ác độc, giọng nói khoét tâm.
“Vì sao người phải làm như vậy?”
“Ha ha, Quân Thanh Vũ, ngươi nói vị hôn phu của ta là ai? Hắn là nam nhân mười hai năm trước ngươi cứu, ta có thể có được hắn, là giả mạo ngươi! Vốn vinh quang của ta là của ngươi, hắn cũng là của ngươi, hai đồ này đều là ta đoạt đến từ tay ngươi, cho nên ta hận ngươi! Nếu ngươi chết, ta có thể coi như những thứ đó đều thuộc về ta từ lúc ban đầu!”
Sau khi trùng sinh:
“Thanh Vũ muội muội, tốt xấu gì chúng ta cũng là đồng bào một tộc, xin ngươi nể mặt Quân gia nuôi ngươi lớn như vậy, lúc này buông tha cho chúng ta đi được không?”
Thiếu nữ khóc hoa lê đẫm mưa, giọng cầu xin nói.
Nàng đứng lên, chủy thủ lạnh lẽo đặt ở cổ thiếu nữ, khóe môi nở nụ cười như ác ma.
“Ngươi nói, ta nên cắt bỏ da mặt của ngươi, hay là cắt thịt ném cho chó ăn?”
※※※※※※※※※※※※
Về nguyên văn:
Một chọi một, nam cường, nữ cường, sủng văn, không ngược không có hiểu lầm, nam nữ chủ thể xác và tinh thần hoàn toàn sạch sẽ, ai có thói ở sạch hoan nghênh nhảy hố, ta cũng có thói ở sạch.
Này văn biểu đạt không chỉ có tình yêu, tình bằng hữu và tình thân cũng sẽ có, không phải mỗi nam nhân lên sân khấu đều sẽ thâm tình với nữ chủ, ta muốn viết loại này chỉ vì tình bằng hữu mà đầu rơi máu chảy.
Võ kỹ: Tiện phẩm, hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm, phàm phẩm……
Cấp bậc võ giả: Hậu Thiên cấp một đến cấp mười hai ……
Trùng Sinh Chi Phúc
Phụ thân đoàn áp tiêu bị giết hại thảm thương. Tiêu cục rơi vào hoản loạn như rắn không đầu.
Tiểu đệ đệ ba tuổi đột tử kỳ lạ.
Mẫu thân tang phu tang tử chịu không nỗi đả kích cũng ôm bi thương mà qua đời.
Trước đại hôn của nàng, tiểu nha hoàn thiếp thân chết thảm không tra ra nguyên nhân.
Vị đại sư huynh mà nàng luôn ngưỡng mộ lưu tâm, khi sắp trở thành trượng phu chân chính của nàng thì bay mất.
Nam nhân nàng luôn chán ghét lại biến thành nam nhân cùng nàng dây dưa trong tân phòng.
Đường tỷ luôn không thích nàng nhưng lại không biểu lộ, nàng nghĩ mãi vẫn không biết lý do.
Đường muội thành tiểu thiếp của trượng phu nàng.
Đến cái chết của nàng cũng là bất minh.
Cả cuộc đời của nàng ở đời trước đều không điềm như ước vọng mà phụ mẫu đặt tên cho nàng lúc ban đầu. Có lẽ lão thiên muốn nàng tra rõ chân tướng của đời trước nên để nàng trùng sinh.
Đôi Lời Của Tác Giả:
Ta muốn dành một bộ để ngược nữ chủ một chút xíu, nhưng viết tới viết lui lại cảm thấy vẫn thiên về ngược nam chủ hơn =.= tội mấy ảnh lắm, bé em nhà ta đọc xong bộ nào của ta cũng than vãn ta thiên vị hết, cằn nhằn ta bao ngày.
Và như tên gọi vậy, nữ chủ trùng sinh trở về toàn hưởng do phúc nam chủ tạo ra. Nam chủ toàn giúp nàng xử lý mọi thứ để nàng có thể có được thứ tốt nhất, và luôn chỉ như tên của nàng Niên Khai Điềm.
Bia Đỡ Đạn Phản Công
Nhân vật chính: Bách Hợp, Lý Duyên Tỉ, Dung Ly……
Độ dài: 1000 chương +
Dịch: QT và Google ca ca
Bản convert: Tiểu Tuyền
Sau khi tử vong ngoài ý muốn, Bách Hợp chiếm được cơ hội sinh tồn, vì muốn giữ vững hiện cô phải xuyên qua nhiều câu chuyện khác nhau để hoàn thành nhiệm vụ.Lời giới thiệu của Tiểu Tuyền: Văn án hơi ngắn, do tác giả không rành giới thiệu lắm, nhưng bảo đảm sẽ rất hay :"> . Mọi người đọc ngôn tình thích thể loại nào, ngôn tình hiện đại, thanh xuân vườn trường, võng du, đồng nhân, huyễn huyễn tiên hiệp, cổ đại cung đấu, điền văn làm ruộng, hay viễn tưởng tương lai, thậm chí ma quái kinh dị cũng có. Vâng tất cả thể loại đều có trong một bộ truyện, thông qua những câu chuyện đầy cuốn hút, đủ loại sắc thái, sẽ làm mọi người thích thú. Còn chờ gì mà không nhảy hố!
Giấc Mộng Đế Vương
Thể Loại: Cung Đấu, Cổ Đại, Nữ Giả Nam Trang, Cực Sủng
Số Chương: 133
Editor: Nhóm hợp tác
Đế vương là bậc cửu ngũ chí tôn vì thế giường của đế vương đâu phải ai muốn trèo lên ngủ là có thể lên ngủ được đâu? Đã vậy đằng này lại là gian thần, luôn luôn tâm niệm nghĩ đến việc thành thích vua để soán ngôi.
Điều khó xử ở đây là mình chỉ là một hoàng tử giả, công chúa thật.
Chỉ luôn mong Thái phó đại nhân ngày ngày đừng mở miệng vàng, và cũng đừng bao giờ cứ dăm ba ngày nhắc đi nhắc lại:" Hôm nay là ngày lành, hoàng đế ngài nên băng hà" Cái việc giả hoàng đế này nàng thà vứt bỏ ngôi vị hoàng đế phiêu bạt chân trời, sống cuộc sống tiêu dao.
Cái gì? Long ỷ hắn muốn ngồi, long sàng hắn cũng muốn ngủ, mà người ngủ trên long ỷ hắn cũng không buông tha?!
p/s: Nam chủ tuy là nham hiểm, nhưng rất thương yêu vợ.
Thịnh Sủng Thê Bảo
Convert: annyang
Edit: Phương Moe
Ai cũng biết rằng Phủ Trấn Quốc công chính là dương thịnh âm suy, đến đời của Giang Diệu, một phòng tất cả đều là nam nhân.
Tam phòng mà chỉ có một vị nhi duy nhất xuất ra từ đại phòng tên là Giang Diệu, trên nàng có 3 ca ca ruột và 7 đường huynh.
Nàng chính là hòn ngọc quý trên tay họ, từ nhỏ thích gì được nấy, ai bắt nạt nàng thì đúng là gặp phải tháng xui xẻo.
Sau khi lớn lên, tiểu nữ nhi phấn điêu ngọc mài ngày xưa đã bị Tuyên Vương Lục Lưu bắt về nhà "ăn".
Tuyên Vương sát phạt quả quyết, quyền khuynh triều chính, Giang Diệu cảm thấy, chính mình gả cho hắn có thể nghênh ngang mà làm chuyện xấu.
Đoạn trích nhỏ:
"Tuyên Vương: Sinh một đứa nhỏ, bản vương cõng nàng đi
Giang Diệu: vậy nếu ta sinh 2 đứa nhỏ thì có thể "cưỡi" lên cổ chàng sao?"
- Nữ chính: bề ngoài giống con thỏ nhỏ, nhưng nội tâm hung tàn, tuyệt đối không bao giờ để mình chịu thiệt.
- Nam chính: mạnh mẽ, phúc hắc thâm tình, đối với nữ chính chỉ có sủng ngọt và ngọt (*^◯^*)
Nhân vật chính: Lục Lưu và Giang Diệu
Nữ Y Về Thời Loạn
Thể loại: Xuyên không, cổ đại, điền văn
Edit: Yunchan
Độ dài: 111 chương.
Văn Đan Khê là một nghiên cứu sinh đại học chuyên ngành y khoa nhưng lại được vượt thời gian về thời loạn cuối triều Minh, cũng tại đây cô gặp phải một tên thủ lĩnh thổ nhưng đần chỗ chê Trần Tín. Thế nhân đều cho hắn là sói, cô là dê, nhưng ai ngờ đâu, cô mới là con sói đội lốt cừu. Đây là câu chuyện về một nữ phúc hắc đấu trí với một tên ngốc xít.
Tái Thế Làm Phi
Độ dài: 53 chương
Edit: Liệt Hỏa Các
Beta: Mạc Y Phi, Tửu Thanh
Mạnh Uyển ở đời trước là đích nữ nhà thừa tướng nhưng lại vì tình yêu nam nữ mà hủy hôn ước với tam điện hạ, lại cùng với môn khách Tô Ký Trần xuất thân hàn mà bỏ trốn.
Cứ nghĩ sẽ có cuộc sống hạnh phúc nào ngờ lại bị hành hạ. Mẹ chồng ghét bỏ, luôn miệng trách móc nặng nề, nàng lại chẳng mang thai nổi, còn bị ái thiếp đuổi cổ ra khỏi nhà phu quân, mỗi một việc xảy ra đều khiến lòng nàng dần nguội lạnh.Chịu đựng đến lúc chỉ còn hấp hối, nàng mới biết người luôn âm thầm bảo vệ, giúp đỡ cha mẹ nàng lại chính là Tam điện hạ đã bị nàng vứt bỏ.
Trùng sinh sống lại, nàng thề tuyệt đối sẽ không đi lầm đường như kiếp trước, nhất định phải hiếu thảo với cha mẹ, hết lòng yêu thương nam nhân tốt bụng kia…
Thứ Nữ Công Lược
Bản convert: silly0301
Editor chính: Trang Delfosse
Beta: Tiểu Tuyền
Tiếng chim hót từ núi xa, rừng cây mù mịt quanh co.
Trong màn sương tĩnh lặng ấy mong chàng đến
Huệ chất lan tâm dù chỉ là một thứ nữ nhỏ bé.
Nhật Ký Xoay Người Ở Hậu Cung
Phu thê tương kính như tân, quy củ nhất mực tuân theo - tất cả những điều đó đều là lời nói hưu vượn của hắn. Chẳng phải nàng dù ở vị trí cao nhất cũng bị gian phi bức tử mà chết hay sao?
Đời này Diệp Linh đã rút ra được bài học cho mình, khi cần thu đoạn thì phải thật thủ đoạn, lúc nên ngây thơ thì phải ngây thơ, cần ngoan độc thì phải ngoan độc. Trăm hồng nghìn tía ở hậu cung, xuất chúng nhất chỉ vĩnh viễn có một người.
Cùng xem nữ chủ thận trọng ra sao, từ Canh y[1] thấp hèn từng bước đi lên hậu vị!
Câu cửa miệng của nữ chủ: Sau lưng mỗi một nữ nhân ngoan độc luôn có một nam nhân phụ bạc xứng đáng chịu thiên đao vạn quả[2]!
[1] Canh Y: phân vị thấp nhất trong hậu cung.
[2] thiên đao vạn quả: chém ngàn vạn nhát đao.
Nhân vật chính: Diệp Linh Sương ┃ phối hợp diễn: Đại Yến Đế, nhiều phi tần khác, nha hoàn công công
【 Biên tập Tấn Giang đánh giá 】
Kiếp trước bởi vì gia tộc bị gán tội thông đồng với địch mà nàng bị tống vào lãnh cung. Hoàng đế vô tình để mặc nàng bị gian phi giết hại, chết thảm trong lãnh cung.
Diệp Linh Sương trọng sinh xuyên vào một nử tử ở địch quốc, bị tiến cống vào hậu cung, Diệp Linh Sương chỉ có một mục đích đó là làm cho tất cả những kẻ đã hại nàng không được chết tử tế!
Nàng sẽ đòi lại từng món nợ một, sẽ tự tay đưa những kẻ hại người thân của nàng xuống vực sâu, khiến chúng không thể xoay người!
Nhất Sinh Nhất Thế Tiếu Hồng Trần
Ở thế kỷ 21 thì nàng đường đường là nữ sát thủ số một trong thế giới ngầm ấy vậy mà chỉ ngủ một giấc bỗng linh hồn của nàng xuyên không đến một vương triều xa lạ, nhập vào xác của một vị tài nhân có tên Tô Cẩm Hoàng đế nước Đông Lăng.
Sau khi xuyên không thì việc đầu tiên cô nàng này nghĩ đến chính là số tiền mình tích cóp được đã tan thành mây khói. Đó là đả kích vô cùng trầm trọng vào tâm linh cô nàng yêu tiền hơn mạng này.
Không chỉ thế Tô Cẩm Bình ngay đêm đầu tiên xuyên không đã đắc tội với “ông chồng hời” của mình, vì nàng dám cướp nhà xí với hắn, thậm chí còn đạp hắn một cái, khiến hắn suýt nữa thì rơi xuống hố phân... Tuy nàng may mắn thoát chết nhưng lại bị “mất chức” Tài nhân, bị biếm thành cung nữ lương tháng 3 lượng bạc, trong khi lương Tài nhân là 50 lượng!!!
Quả thật là lòng đau như cắt, cô nàng nào đó quyết tâm quyến rũ Hoàng thượng để kiếm được nhiều bạc hơn, lấp đầy tâm linh trống rỗng vì không có tiền của mình.
Nhưng mọi chuyện sẽ thuận lợi sao? Hoàng đế sẽ chết mê chết mệt nàng giống như quyển tiểu thuyết tên là “Vương phi hung hãn, bản vương giết nàng” mà nàng từng đọc ư?
Thừa Tướng Phu Nhân
Edit: Trảm Phong
Số chương: 165
Trong kiếp trước nàng xuất thân là con của chính thê vợ cả của Binh bộ Thượng thư Vân gia.
Tuy nhiên nàng lại nổi danh là nữ tử háo sắc bị người người xem thường.
Là nữ tử phóng đãng suốt ngày biết theo đuổi nam nhân chạy khắp nơi.
Là đối tượng ngay cả vị hôn phu đều chán ghét khinh bỉ.
Mặc dù là dòng chính nữ, lại cha không thân, nương không thương, ở trong phủ ngay cả hạ nhân cũng có thể tùy ý bắt nạt.
Thật vất vả trở thành hoàng hậu, phong lâm thiên hạ, lại bị người hãm hại, tứ chi bị chặt đứt ngay cả hài nhi trong bụng đều hóa thành một vũng máu.
Lần nữa mở mắt, tất cả nhu nhược sợ hãi trong mắt đều biến mất không thấy gì nữa, thay vào đó là giảo hoạt cùng cơ trí. Nàng thề, những kẻ đã từng bắt nạt nàng, nguyên một đám tất cả đều phải trả giá thật lớn!
Ác bộc khi dễ chủ? Cho ngươi xuống hoàng tuyền!
Muội muội giả nhân giả nghĩa? Vạch trần mặt nạ dối trá của ngươi!
Kế mẫu mưu hại? Cho ngươi xuống địa ngục tỉnh lại lỗi lầm!
Tổ mẫu chán ghét? Làm ngươi tức giận đến thất khiếu chảy máu chết không nhắm mắt!
Hoàng đế hãm hại? Muốn đem nàng gả cho thiếu niên thừa tướng ác liệt xấu xí, thân thể tàn tật? Tốt, gả ai mà không phải gả? Dù sao nàng cũng là kẻ Vân gia chán ghét, bất quá đổi địa phương tái đấu mà thôi.
Nhưng là ai nói cho nàng biết, thiếu niên thừa tướng hai chân tàn tật diện mục xấu xí tính tình âm trầm bất định cùng trong truyền thuyết thế nhưng không giống với? Mà ngay cả cuộc sống sau khi kết hôn đều cùng trong tưởng tượng của nàng khác nhau trời vực…
Vân Khanh trợn mắt há hốc mồm trừng mắt to, si ngốc nhìn tuyệt sắc mỹ nam tử trước mặt, nuốt nước miếng một cái, lắp bắp chỉ vào Phong Lam Cẩn một thân hỉ phục thừa tướng đỏ thẫm.
“Ngươi… Ngươi ngươi… Ngươi là Phong Lam Cẩn?”
Nam tử nắm hỉ xứng bình tĩnh ngồi ở trên xe lăn, nhìn thấy Vân Khanh khiếp sợ như vậy, đuôi lông mày hơi động một chút, trên mặt bất động thanh sắc, khóe mắt lại khẽ chảy xuôi theo nụ cười thản nhiên.
“Nếu không, nương tử nghĩ sao?”
Bản Ghi Chép Cuộc Sống Hạnh Phúc Ở Triều Thanh
Điềm Nhi là con gái nhà Nữu Hỗ Lộc, ngày bé được phương trượng ở chùa xem tướng, phán rằng “phúc khí”. Thời ấu thơ quả nhiên có phúc, tuy a mã nàng công danh không cao nhưng chỉ có một vợ là ngạch nương, sinh ra đủ trai đủ gái, một nhà đầm ấm vui vẻ sống bên nhau.Rồi ngày trời quang mây tạnh nào đó, một đạo thánh chỉ như thiên lôi giáng xuống, Điềm Nhi “bị” ban hôn cho Tứ a ca Dận Chân. Đối với đứa con gái nhà quan nho nhỏ mà nói, trở thành phúc tấn hoàng tử là trèo cao. Đối với Điềm Nhi mà nói, khoảng cách mười bốn tuổi là mối tình ông chú với loli, không những thế còn là ông chú “khắc thê”, trước đó đã khắc chết bốn bà phúc tấn và ứng cử viên phúc tấn rồi!!!Ngạch nương khóc hết nước mắt, a mã nhìn trời thở dài, ca ca thương xót em gái, quần chúng chờ xem kịch vui… Điềm Nhi vẫn lên kiệu hoa…Ngày thành thân của nàng không vẻ vang gì, phủ Tứ gia lưa thưa ba vị khách, mà ba kẻ này chỉ chờ mong nàng bước vào cửa rồi lăn ra chết là tốt nhất! Điềm Nhi vô tư ăn trái táo Cát Tường, cảm thấy chuyện này không thành vấn đề, chồng nàng đẹp trai lắm cơ, quyền cao chức trọng, nhà giàu lắm tiền nhiều ruộng, ngoại trừ danh tiếng hơi tệ, tính tình hơi đạm và tuổi tác hơi lớn thì không còn gì chê trách. Làm người phải biết thỏa mãn!“Gả cho gia, nàng rất cao hứng sao?… Nàng là phúc tấn thứ tư mà gia lấy.”“Thiếp thân biết a!… Nhưng Điềm Nhi tin tưởng… Thiếp nhất định sẽ là người cuối cùng.”Dận Chân cúi đầu nhìn tiểu tân nương cười đến là sung sướng, đôi mắt long lanh nồng nhiệt nhìn mình, một người vợ như nàng khó mà “tương kính như tân”… Thật ra trong mỗi con người dù tính tình lãnh đạm bao nhiêu thì vẫn cất giấu một mồi lửa ngày đêm sẵn sàng bén cháy. Vấn đề là có ai cấp cho nó chút nhiệt hay không?Nàng là một cô bé con mà hắn thì trưởng thành quá sớm, tuổi trẻ của nàng sưởi ấm tâm hồn hắn sắp già. Hắn yêu nhan sắc của nàng, thân thể của nàng, tính tình của nàng, nhựa sống chực trào và đôi mắt ứa lệ thanh xuân. Để rồi có một ngày tình yêu bao gồm cả bất an, nàng còn quá trẻ mà hắn đã qua nửa đường đời, phần còn lại của hắn có nàng nhưng phần còn lại của nàng sẽ một ngày vắng hắn…Ái Tân Giác La Dận Chân, sinh ở Thiên gia vừa khéo nhiều tham vọng, ăn chay ngộ Phật bao năm nên có phần thanh tâm quả dục, nhìn thì vô mưu nhưng bụng đầy toan tính, người cứ tưởng vô cầu mà muốn cả giang sơn… Ở phủ Tứ gia có bề đơn chiếc, nữ nhân ba người, trẻ con nhiều năm không có, phúc tấn thì bà này nối bà kia chụp lên đầu hắn cái mũ “khắc thê”. Khang Hi hận con trai mình nhiều hơn yêu thương, Đức phi lúc nào cũng dồn tình cảm về hoàng đệ, lớn lên trong vách tường lạnh, chưa có ai đem tới một lò than nóng để hắn hiểu mình vốn cô đơn.Nàng là một tiểu nha đầu, thích nghịch ngợm và nhõng nhẽo như con gái chứ không phải vợ. Nàng là cô mèo nhỏ, thích vờn chiếc đuôi lông chọc lòng ngài ngứa ngáy, thích trèo lên chễnh chệ ngồi ở đùi, thích cọ cọ ấp yêu và nói những lời chảy ra mật ngọt. Cứ tưởng một người lạnh lùng nghiêm túc như Dận Chân thì không chịu đựng nổi, ai ngờ đâu “khẩu vị” của hắn chính là thế này!Tô Bồi Thịnh rùng mình cúi thấp đầu, hắn lo lắng có một ngày chủ tử sẽ bị bội thực kẹo đường mà chết! Phúc tấn nương nương là thực sự
Dưỡng Chồn Thành Hậu, Tà Mị Lãnh Đế Ôn Nhu Yêu
Là bảo bối trong lòng đế vương cao cao tại thượng bọn họ! Và chính con chồn tinh ranh đó là một cô gái có thể nói tuyệt sắc giai nhân xuyên qua…