Ái Đích Quyền Đầu
Truyện như lời kể về tình nghĩa huynh đệ, những mối thâm tình trên giang hồ. Có thể lòng dạ con người nông sâu khó lường nhưng bằng hữu là thực.
Thụ Trường Phong nghe được tiếng thở dài của Lý Đông Dương, khẽ đảo mắt nhìn hắn một cái rồi nói: hãy rút kiếm ra đi đừng để ta phải đợi lâu". Gió thổi bay trường bào làm cho Lý Đông Dương giật mình thức tỉnh
"Sao lại như vậy? Kiếm của đệ chỉ dùng để đối phó với địch nhân mà thôi. Đệ không có nghĩ là phải dùng kiếm để đối phó với huynh."
Từ ngày vị hôn thê của ta bị ngươi cướp đi, từ ‘bằng hữu’ đã không còn tồn tại nữa, trong lòng ta chỉ còn một chữ ‘hận’ đối với ngươi. Không thể coi tình địch là bằng hữu được.
Thụ Trường Phong nghe được tiếng thở dài của Lý Đông Dương, khẽ đảo mắt nhìn hắn một cái rồi nói: hãy rút kiếm ra đi đừng để ta phải đợi lâu". Gió thổi bay trường bào làm cho Lý Đông Dương giật mình thức tỉnh
"Sao lại như vậy? Kiếm của đệ chỉ dùng để đối phó với địch nhân mà thôi. Đệ không có nghĩ là phải dùng kiếm để đối phó với huynh."
Từ ngày vị hôn thê của ta bị ngươi cướp đi, từ ‘bằng hữu’ đã không còn tồn tại nữa, trong lòng ta chỉ còn một chữ ‘hận’ đối với ngươi. Không thể coi tình địch là bằng hữu được.
0 Lượt xem| 0 Yêu thích| 0 Theo dõi| 0 Đề cử| 15 Chương
4.0
1 đánh giá
Truyện như lời kể về tình nghĩa huynh đệ, những mối thâm tình trên giang hồ. Có thể lòng dạ con người nông sâu khó lường nhưng bằng hữu là thực.
Thụ Trường Phong nghe được tiếng thở dài của Lý Đông Dương, khẽ đảo mắt nhìn hắn một cái rồi nói: hãy rút kiếm ra đi đừng để ta phải đợi lâu". Gió thổi bay trường bào làm cho Lý Đông Dương giật mình thức tỉnh
"Sao lại như vậy? Kiếm của đệ chỉ dùng để đối phó với địch nhân mà thôi. Đệ không có nghĩ là phải dùng kiếm để đối phó với huynh."
Từ ngày vị hôn thê của ta bị ngươi cướp đi, từ ‘bằng hữu’ đã không còn tồn tại nữa, trong lòng ta chỉ còn một chữ ‘hận’ đối với ngươi. Không thể coi tình địch là bằng hữu được.
Thụ Trường Phong nghe được tiếng thở dài của Lý Đông Dương, khẽ đảo mắt nhìn hắn một cái rồi nói: hãy rút kiếm ra đi đừng để ta phải đợi lâu". Gió thổi bay trường bào làm cho Lý Đông Dương giật mình thức tỉnh
"Sao lại như vậy? Kiếm của đệ chỉ dùng để đối phó với địch nhân mà thôi. Đệ không có nghĩ là phải dùng kiếm để đối phó với huynh."
Từ ngày vị hôn thê của ta bị ngươi cướp đi, từ ‘bằng hữu’ đã không còn tồn tại nữa, trong lòng ta chỉ còn một chữ ‘hận’ đối với ngươi. Không thể coi tình địch là bằng hữu được.
Chương mới nhất
Danh sách chương
- 1