Thuyền Trưởng Đam Mê (The Captain Of All Pleasures)

Thuyền Trưởng Đam Mê (The Captain Of All Pleasures)

Sutherland Brothers #1
Người dịch: Người dấu mặt

Nicole di một ngón tay uể oải trên bức tường khi nàng đi vào trong khoang chứa hàng trên con tàu của Derek Sutherland.

Nàng bước tới để nhìn ngó những thùng chứa nước sáng lấp lánh như bạc. Sutherland có quá nhiều lợi thế so với Nhưng điều đó càng làm cho chiến thắng ngọt ngào hơn, nàng trấn an mình khi quay người – và đâm sầm vào bờ ngực vững chãi của Sutherland.

"Đi đâu thế?" Anh ta tóm lấy tay nàng và chiếu tia nhìn khắp mặt nàng. "Cô đang làm cái quái gì ở dưới này thế hả? Và đừng có nghĩ đến việc nói dối tôi!"

Nghĩ đi... nghĩ đi! Anh ta đã đứng đây bao lâu rồi? "Tôi bị lạc đường từ chỗ mũi tàu," nàng trả lời bằng một giọng bình thản không ngờ.

"Và tôi được cho là phải tin chuyện đó hả?" Thở phì phò, anh ta đặt một bàn tay phía trên đầu nàng ở trên tường. "Tôi phải làm gì với cô đây?"

"Tôi chẳng làm gì sai cả," nàng cầu khẩn. "Tôi thực sự đã bị lạc."

Khi anh ta quan sát mặt nàng, nàng bắt gặp ánh mắt anh. Đôi mắt anh ta lấp lánh xanh dương và... đầy mê hoặc. Quá chăm chú, quá đen tối, đến nỗi nàng muốn hôn vào hai mí mắt rồi đến đường viền nghiêm khắc giữa hai lông mày trước khi chuyển xuống đôi môi sắc nét kia.

Nàng có thể nhìn thấy biểu hiện của anh ta chuyển từ giận dữ sang một cái gì đó hoàn toàn khác. Anh ta lẩm bẩm, như thể đầu hàng, "Đồ chết tiệt," và rồi không một lời báo trước, anh ta cúi xuống và bao phủ miệng nàng trong một nụ hôn thô bạo...

1 Lượt xem| Yêu thích| 0 Theo dõi| 0 Đề cử| 31 Chương

4.0

1 đánh giá

Sutherland Brothers #1
Người dịch: Người dấu mặt

Nicole di một ngón tay uể oải trên bức tường khi nàng đi vào trong khoang chứa hàng trên con tàu của Derek Sutherland.

Nàng bước tới để nhìn ngó những thùng chứa nước sáng lấp lánh như bạc. Sutherland có quá nhiều lợi thế so với Nhưng điều đó càng làm cho chiến thắng ngọt ngào hơn, nàng trấn an mình khi quay người – và đâm sầm vào bờ ngực vững chãi của Sutherland.

"Đi đâu thế?" Anh ta tóm lấy tay nàng và chiếu tia nhìn khắp mặt nàng. "Cô đang làm cái quái gì ở dưới này thế hả? Và đừng có nghĩ đến việc nói dối tôi!"

Nghĩ đi... nghĩ đi! Anh ta đã đứng đây bao lâu rồi? "Tôi bị lạc đường từ chỗ mũi tàu," nàng trả lời bằng một giọng bình thản không ngờ.

"Và tôi được cho là phải tin chuyện đó hả?" Thở phì phò, anh ta đặt một bàn tay phía trên đầu nàng ở trên tường. "Tôi phải làm gì với cô đây?"

"Tôi chẳng làm gì sai cả," nàng cầu khẩn. "Tôi thực sự đã bị lạc."

Khi anh ta quan sát mặt nàng, nàng bắt gặp ánh mắt anh. Đôi mắt anh ta lấp lánh xanh dương và... đầy mê hoặc. Quá chăm chú, quá đen tối, đến nỗi nàng muốn hôn vào hai mí mắt rồi đến đường viền nghiêm khắc giữa hai lông mày trước khi chuyển xuống đôi môi sắc nét kia.

Nàng có thể nhìn thấy biểu hiện của anh ta chuyển từ giận dữ sang một cái gì đó hoàn toàn khác. Anh ta lẩm bẩm, như thể đầu hàng, "Đồ chết tiệt," và rồi không một lời báo trước, anh ta cúi xuống và bao phủ miệng nàng trong một nụ hôn thô bạo...

Tags

Kresley Cole
Tác giả
3 truyện
Đề cử