Tác giả
21 truyện
Đề cử
Trừ Em Ra Còn Có Ai
Truyện Trừ Em Ra Còn Có Ai có nội dung nhẹ nhàng nhưng cũng không kém phần lãng mạn. Có những hiểu lầm, những trắc trở, những chia cách... Nhưng cũng chỉ là những điểm nhấn, tô điểm thêm cho tình yêu của hai nhân vật chính.
Điềm Hinh một cô gái với cách kiên cường nhưng đôi khi cũng ngây thơ.Tình cảm cũng rất lý trí, có những chuyện không phải nghĩ quá nhiều.
Quan Tử Ngôn thái độ với hôn nhân rất truyền thống, cũng rất cẩn trọng, vì anh chưa xác định được tâm ý của cô anh chưa dám lên tiếng....chần chừ rất lâu!!! Để rồi kết quả sẽ như thế nào đây, liệu kết thúc sẽ có hậu???
Điềm Hinh một cô gái với cách kiên cường nhưng đôi khi cũng ngây thơ.Tình cảm cũng rất lý trí, có những chuyện không phải nghĩ quá nhiều.
Quan Tử Ngôn thái độ với hôn nhân rất truyền thống, cũng rất cẩn trọng, vì anh chưa xác định được tâm ý của cô anh chưa dám lên tiếng....chần chừ rất lâu!!! Để rồi kết quả sẽ như thế nào đây, liệu kết thúc sẽ có hậu???
Trọng Sinh
Edit: SCR0811
Độ dài: 10 chương
Ngàn năm trước, hắn lấy năm giọt máu tươi nuôi dưỡng nàng, ban cho nàng năm trăm năm tu vi, giúp nàng tu thành hình người.
Hắn đặt tên cho nàng, nàng liền cố chấp xem hắn là chủ, cuồng dại quyến luyến, sinh tử không rời.
Nhưng càng cưng chìu lại càng khiến nàng không biết đủ, tham lam đến điên cuồng, cuối cùng phạm phải sai lầm không thể cứu vãn...
Hắn dứt khoát biến mất ngàn năm, để mặc nàng chịu đựng hết mọi đau khổ, dùng hết mọi thủ đoạn, gần như muốn nản lòng thoái chí,
Mới tìm được chuyển kiếp đầu thai ở đời này của hắn, nhưng giờ đây hắn đã không cần nàng bầu bạn,
Không còn màng đến những nỗ lực của nàng, cũng không còn sự cưng chiều và thương tiếc trăm bề, chỉ còn lại lạnh lùng và xa cách.
Cố nhẫn nhịn sự khinh thường của hắn, lại thấy hắn đối xử dịu dàng và cẩn trọng với người khác, khiến lòng nàng như bị dao cắt.
Lại không có cách nào, chỉ trách kẻ phạm sai lầm là nàng, kẻ làm hại hai người chia lìa vạn kiếp cũng là nàng.
Nhưng hắn muốn dùng sự vô tình đó để trừng phạt nàng tới bao giờ? Chẳng lẽ bọn họ thật sự phải hành hạ nhau như thế đến đời đời kiếp kiếp...
Độ dài: 10 chương
Ngàn năm trước, hắn lấy năm giọt máu tươi nuôi dưỡng nàng, ban cho nàng năm trăm năm tu vi, giúp nàng tu thành hình người.
Hắn đặt tên cho nàng, nàng liền cố chấp xem hắn là chủ, cuồng dại quyến luyến, sinh tử không rời.
Nhưng càng cưng chìu lại càng khiến nàng không biết đủ, tham lam đến điên cuồng, cuối cùng phạm phải sai lầm không thể cứu vãn...
Hắn dứt khoát biến mất ngàn năm, để mặc nàng chịu đựng hết mọi đau khổ, dùng hết mọi thủ đoạn, gần như muốn nản lòng thoái chí,
Mới tìm được chuyển kiếp đầu thai ở đời này của hắn, nhưng giờ đây hắn đã không cần nàng bầu bạn,
Không còn màng đến những nỗ lực của nàng, cũng không còn sự cưng chiều và thương tiếc trăm bề, chỉ còn lại lạnh lùng và xa cách.
Cố nhẫn nhịn sự khinh thường của hắn, lại thấy hắn đối xử dịu dàng và cẩn trọng với người khác, khiến lòng nàng như bị dao cắt.
Lại không có cách nào, chỉ trách kẻ phạm sai lầm là nàng, kẻ làm hại hai người chia lìa vạn kiếp cũng là nàng.
Nhưng hắn muốn dùng sự vô tình đó để trừng phạt nàng tới bao giờ? Chẳng lẽ bọn họ thật sự phải hành hạ nhau như thế đến đời đời kiếp kiếp...
Dịu Dàng Im Lặng
Thể loại: Hiện đại
Độ dài: 10 Chương
Converter/Editor: Thư Kỳ
Doãn Tâm Ngữ thông minh trong sáng, yếu ớt như búp bê sứ. Dịu dàng thanh lịch của cô, hấp dẫn Tống Kình thật sâu. Tống Kình yêu cô đã lâu, cũng mong muốn kiếp này cùng cô bất ly bất khí. ; nhưng cách giữa hai người lớn như vậy, xa xôi như vậy, anh nên làm như thế nào chứng minh anh thật lòng yêu cô?
Đúng, anh thật sự yêu cô người khác không có khả năng hiểu rõ, thế nhưng Tâm Ngữ lại sâu sắc sáng tỏ tâm ý của anh. ; cô muốn hạnh phúc rất đơn giản, chính là muốn cùng anh luôn bên nhau, cả cuộc đời, nhưng vì sao trong lúc đó anh lại trở nên tàn nhẫn lạnh lùng như vậy? Anh thủy chung che chở cô, cô không tin hắn sẽ như vậy, anh rõ ràng yêu cô vì sao anh lại một mình gánh vác bí mật nói không nên lời? Vì sao không nói với cô? Cô nguyện ý chia sẻ nỗi buồn, nỗi khó khăn cùng anh. . .
Độ dài: 10 Chương
Converter/Editor: Thư Kỳ
Doãn Tâm Ngữ thông minh trong sáng, yếu ớt như búp bê sứ. Dịu dàng thanh lịch của cô, hấp dẫn Tống Kình thật sâu. Tống Kình yêu cô đã lâu, cũng mong muốn kiếp này cùng cô bất ly bất khí. ; nhưng cách giữa hai người lớn như vậy, xa xôi như vậy, anh nên làm như thế nào chứng minh anh thật lòng yêu cô?
Đúng, anh thật sự yêu cô người khác không có khả năng hiểu rõ, thế nhưng Tâm Ngữ lại sâu sắc sáng tỏ tâm ý của anh. ; cô muốn hạnh phúc rất đơn giản, chính là muốn cùng anh luôn bên nhau, cả cuộc đời, nhưng vì sao trong lúc đó anh lại trở nên tàn nhẫn lạnh lùng như vậy? Anh thủy chung che chở cô, cô không tin hắn sẽ như vậy, anh rõ ràng yêu cô vì sao anh lại một mình gánh vác bí mật nói không nên lời? Vì sao không nói với cô? Cô nguyện ý chia sẻ nỗi buồn, nỗi khó khăn cùng anh. . .
Đừng Nói Lời Tạm Biệt
Edit: mushr00m
Convert: meoconlunar
Số chương: 10
Trong truyện cổ tích, cuối cùng, hoàng tử tìm được cô bé lọ lem, từ nay hai người sống một cuộc sống vui vẻ hạnh phúc …
Anh thực sự là hoàng tử, còn cô cũng là cô bé lọ lem hàng thật giá thật, dung mạo xuất sắc như anh, trí tuệ cũng không thông minh như anh, tính cách cũng không kiên cường như anh; so sánh với anh, cô rất an tĩnh, rất đơn thuần, cũng quá bình thường vô kì……
Cô biết anh vì người bạn gái là cô mà thương thấu tâm can, cũng hao tổn tâm trí, cho nên càng muốn hỏi anh … vì sao lại yêu thương cô?
Những bước đi tình yêu của họ, vẫn luôn nằm trong bàn tay anh, còn cô chỉ bị động đi theo, anh tính toán tất cả mọi kế hoạch cho cả hai hoàn mĩ không sứt mẻ, khi nào yêu đương, khi nào đính hôn, khi nào kết hôn, khi nào sinh em bé, ngay cả cô học khoa gì cũng theo sự lựa chọn của anh;
Nhưng, cái cô muốn kỳ thực không phải anh nói cho cô nên làm thế nào, mà chỉ là hy vọng anh ôn nhu hỏi cô một câu:“Em muốn cái gì?”
Anh từng, cách hạnh phúc rất gần rất gần, gần đến mức cho rằng vừa đưa tay là có thể chạm đến thiên đường.
Nhưng mà, khi vươn tay ra rồi, mới phát hiện cái gọi là hạnh phúc, chỉ là bong bóng xà phòng không chịu nổi tổn thương, chạm nhẹ cũng bị vỡ ra.
Mà tình yêu, tựa như nắm cát ở trong tay, càng dùng sức muốn nắm chặt nó, thì nó càng nhanh chóng chảy qua các kẽ hở của ngón tay, bất luận nắm chặt như thế nào cũng chỉ là phí công.
Tỉnh mộng, tâm lạnh, tình yêu cũng mất đi rồi, bất lực nhìn thấy hạnh phúc trong lòng bàn tay chỉ là hư không.
Chăm chú nhìn hai lòng bàn tay trống rỗng, từ nay, không bao giờ tin tưởng vào thiên đường, không tin hứa hẹn, càng không tin… tình yêu.
Convert: meoconlunar
Số chương: 10
Trong truyện cổ tích, cuối cùng, hoàng tử tìm được cô bé lọ lem, từ nay hai người sống một cuộc sống vui vẻ hạnh phúc …
Anh thực sự là hoàng tử, còn cô cũng là cô bé lọ lem hàng thật giá thật, dung mạo xuất sắc như anh, trí tuệ cũng không thông minh như anh, tính cách cũng không kiên cường như anh; so sánh với anh, cô rất an tĩnh, rất đơn thuần, cũng quá bình thường vô kì……
Cô biết anh vì người bạn gái là cô mà thương thấu tâm can, cũng hao tổn tâm trí, cho nên càng muốn hỏi anh … vì sao lại yêu thương cô?
Những bước đi tình yêu của họ, vẫn luôn nằm trong bàn tay anh, còn cô chỉ bị động đi theo, anh tính toán tất cả mọi kế hoạch cho cả hai hoàn mĩ không sứt mẻ, khi nào yêu đương, khi nào đính hôn, khi nào kết hôn, khi nào sinh em bé, ngay cả cô học khoa gì cũng theo sự lựa chọn của anh;
Nhưng, cái cô muốn kỳ thực không phải anh nói cho cô nên làm thế nào, mà chỉ là hy vọng anh ôn nhu hỏi cô một câu:“Em muốn cái gì?”
Anh từng, cách hạnh phúc rất gần rất gần, gần đến mức cho rằng vừa đưa tay là có thể chạm đến thiên đường.
Nhưng mà, khi vươn tay ra rồi, mới phát hiện cái gọi là hạnh phúc, chỉ là bong bóng xà phòng không chịu nổi tổn thương, chạm nhẹ cũng bị vỡ ra.
Mà tình yêu, tựa như nắm cát ở trong tay, càng dùng sức muốn nắm chặt nó, thì nó càng nhanh chóng chảy qua các kẽ hở của ngón tay, bất luận nắm chặt như thế nào cũng chỉ là phí công.
Tỉnh mộng, tâm lạnh, tình yêu cũng mất đi rồi, bất lực nhìn thấy hạnh phúc trong lòng bàn tay chỉ là hư không.
Chăm chú nhìn hai lòng bàn tay trống rỗng, từ nay, không bao giờ tin tưởng vào thiên đường, không tin hứa hẹn, càng không tin… tình yêu.
Thất Tịch Không Mưa
Ngày Thất tịch hay còn gọi là ngày lễ Valentine của Trung Quốc, được diễn ra vào mùng 7 tháng 7 âm lịch...
(Nhân vật nữ chính Thẩm Thiên Tình sinh ngày Mùng 7 tháng 7.)
Thẩm Thiên Tình từ nhỏ, cô đã thầm yêu anh, như số kiếp không thể thay trong sáng ấy, như lần đầu được nếm mùi vị của quả ngọt vừa chín..
Thời gian sau đó, cô và anh xa nhau, gặp lại đều cách nhau ba năm.
Ở tuổi 15, anh lên phía bắc học, từ đó mất liên lạc...
Đến tuổi 18, cô nông nổi đi gặp anh, đổi lại là sự đau lòng.
Khi 21 tuổi, cuối cùng anh cũng quay về để chịu tang mẹ.
Và 24 tuổi, anh kết hôn, anh đưa người vợ mới cưới tới tận nơi xa.
Anh ấy từng là vị thần hộ mệnh của cô, rất dịu dàng, và cẩn thận luôn luôn che chở, bao dung cô.
Đã từng ngoắc tay với cô, thề sẽ mãi mãi ở bên nhau.
Cô có thể mất đi tất cả, nhưng không thể không có anh ây ( người hiểu cô nhất)
Vào Ngày 7-7 là ngày gặp mặt của Ngưu Lang Chức Nữ,
ngày 7-7 mưa phùn là nước mắt của nỗi nhớ nhung
Vậy, khi cô 27 tuổi, liệu có thể có một ngày 7-7 không mưa?
Để cô có thể được gặp lại anh một lần nữa…
Mời các bạn đọc tiếp nhé!!!
SStruyen...Thân
Giả Dung
Thể loại: Hiện đại – Huyền huyễn
Converter: Meoconlunar (Tàng Thư Viện)
Edit: Bé Lan
“Nếu có kiếp sau, xin anh vĩnh viễn đừng xuất hiện trước mặt tôi”Đời này đó là yêu cầu duy nhất của cô đối với anh, anh tâm lạnh thành toàn. Từ nay đời đời kiếp kiếp, anh tuyệt không xuất hiện trước mặt cô, tuyệt đối không lưu lại chút gì trong trí nhớ của cô.Cô không muốn gặp anh, anh biết bởi vì anh từng làm cho cô thương tâm, không thể trách cô đoạn tuyệt.Nhưng cô là ý nghĩa sống của cuộc đời anh, vì để cô tìm được hạnh phúc của mình anh liền không hối tiếc.Vì thế anh khiến cho kiếp này của cô trở thành một người con gái vô cùng xinh đẹp.Nếu vô số đàn ông vì cô mà khuynh đảo, làm sao cô lại không tìm được tình yêu của mình?Thế nhưng sau vài lần như vậy, anh hoài niệm sự ấm áp cô từng dành cho anh.Không thể kìm chế khát vọng, giả dung thành người khác để tới gần cô, đổi lấy một nụ cười của cô. Nhưng giả dung cũng không cách nào biến thành người khác được, vui vẻ chỉ trong nháy mắt. Anh vĩnh viễn không thể giống người người ta khiến cho cô thật sự vui vẻ.Bởi vì anh là người cô tình nguyện cả đời không muốn gặp.
Converter: Meoconlunar (Tàng Thư Viện)
Edit: Bé Lan
“Nếu có kiếp sau, xin anh vĩnh viễn đừng xuất hiện trước mặt tôi”Đời này đó là yêu cầu duy nhất của cô đối với anh, anh tâm lạnh thành toàn. Từ nay đời đời kiếp kiếp, anh tuyệt không xuất hiện trước mặt cô, tuyệt đối không lưu lại chút gì trong trí nhớ của cô.Cô không muốn gặp anh, anh biết bởi vì anh từng làm cho cô thương tâm, không thể trách cô đoạn tuyệt.Nhưng cô là ý nghĩa sống của cuộc đời anh, vì để cô tìm được hạnh phúc của mình anh liền không hối tiếc.Vì thế anh khiến cho kiếp này của cô trở thành một người con gái vô cùng xinh đẹp.Nếu vô số đàn ông vì cô mà khuynh đảo, làm sao cô lại không tìm được tình yêu của mình?Thế nhưng sau vài lần như vậy, anh hoài niệm sự ấm áp cô từng dành cho anh.Không thể kìm chế khát vọng, giả dung thành người khác để tới gần cô, đổi lấy một nụ cười của cô. Nhưng giả dung cũng không cách nào biến thành người khác được, vui vẻ chỉ trong nháy mắt. Anh vĩnh viễn không thể giống người người ta khiến cho cô thật sự vui vẻ.Bởi vì anh là người cô tình nguyện cả đời không muốn gặp.
Chồng Khờ
Converter: Meoconlunar (TTV)
Editor: Thư Kỳ
Người ngoài nói bọn họ là không môn đăng hộ đối, hắn là một tiểu tử ngốc lại dám vọng tưởng đến một vị tiểu thư là nàng.
Kết hôn là khổ nàng, mà hắn lại chiếm được tiện nghi khi cưới được một hiền tuệ kiều thê (người xinh đẹp + thông minh+ hiền đức)
Chỉ có nàng mới hiểu được, nam nhân này tuy không biết hoa ngôn xảo ngữ, chỉ có thể lấy hành động để biểu đạt.
Nói muốn cưới vợ, lập tức đem toàn bộ tài sản tới cửa cầu hôn.
Người ta nói hắn ngốc, phụ thân cũng khinh thường nhưng nàng lại kiên trì muốn gả.
Chỉ vì nàng biết hắn không phải thật khờ, bất quá là không biết biểu đạt tình cảm của mình.
Nhưng sau khi cưới nàng lại là “ngoan ngoãn phục tùng” , “Nương tử nói phải.”
Nhìn như mơ hồ, kỳ thực đây là ý trời.
Thâm tình của hắn đã sớm ẩn sâu trong đáy lòng, đời này chỉ cần nàng vui vẻ, hạnh phúc.
Trượng phu mà nàng muốn bất quá cũng là thật tình đối đãi với nàng, toàn tâm toàn ý vì nàng.
Ai nói nàng là thê đẹp phu khờ?
Nàng là nhặt được một bảo vật vô giá, muốn đáp lại phần thâm tình này, bồi hắn một đời có đủ hay không…….
Editor: Thư Kỳ
Người ngoài nói bọn họ là không môn đăng hộ đối, hắn là một tiểu tử ngốc lại dám vọng tưởng đến một vị tiểu thư là nàng.
Kết hôn là khổ nàng, mà hắn lại chiếm được tiện nghi khi cưới được một hiền tuệ kiều thê (người xinh đẹp + thông minh+ hiền đức)
Chỉ có nàng mới hiểu được, nam nhân này tuy không biết hoa ngôn xảo ngữ, chỉ có thể lấy hành động để biểu đạt.
Nói muốn cưới vợ, lập tức đem toàn bộ tài sản tới cửa cầu hôn.
Người ta nói hắn ngốc, phụ thân cũng khinh thường nhưng nàng lại kiên trì muốn gả.
Chỉ vì nàng biết hắn không phải thật khờ, bất quá là không biết biểu đạt tình cảm của mình.
Nhưng sau khi cưới nàng lại là “ngoan ngoãn phục tùng” , “Nương tử nói phải.”
Nhìn như mơ hồ, kỳ thực đây là ý trời.
Thâm tình của hắn đã sớm ẩn sâu trong đáy lòng, đời này chỉ cần nàng vui vẻ, hạnh phúc.
Trượng phu mà nàng muốn bất quá cũng là thật tình đối đãi với nàng, toàn tâm toàn ý vì nàng.
Ai nói nàng là thê đẹp phu khờ?
Nàng là nhặt được một bảo vật vô giá, muốn đáp lại phần thâm tình này, bồi hắn một đời có đủ hay không…….
Nhật Ký Chia Tay
Convert: nothing_nhh
Edit: Haran
Không phải còn đang đắm chìm trong cảm giác yêu nhau khoái hoạt vui vẻ sao? Vì sao chỉ qua thời gian chớp mắt, tư vị ngọt ngào làm lòng người say, bỗng nhiên rơi xuống thành tan nát cõi lòng?
Muốn viết được phong thư chia tay này, Lương Tâm đã lần lữa rất lâu. Cô không thể chịu được thái độ bận rộn không chút để ý đến của anh lâu hơn nữa… Không nghĩ tới, ngày đầu tiên vừa chia tay, cô đã nhớ anh…
Khiến cô phải nói lời chia tay, Nhậm Mục Vũ chỉ cảm thấy lòng mình trống rỗng.
Anh cả đêm trằn trọc suy nghĩ, không thể đi vào giấc ngủ, quả thực so với đã chết còn khổ sở hơn.
Anh biết, sau này khi đã độc thân, không còn có người làm cho anh vướng bận nữa.
Trời mưa, không còn phải lo lắng ai bị ướt, rồi cảm mạo nữa.
Khi ăn cơm, cũng không cần lo lắng người kia có ăn no hay không.
Bận việc đến không có thời gian để ngủ cũng không cần thiết cảm thấy áy náy với ai vì không quan tâm đến người ta.
Cái gì cũng không cần lo lắng, cái gì cũng không cần vướng bận.
Anh đã tự do — Thật sự anh đã tự do sao?
Vậy tại sao vẫn rơi vào nỗi tương tư như vực sâu?
Edit: Haran
Không phải còn đang đắm chìm trong cảm giác yêu nhau khoái hoạt vui vẻ sao? Vì sao chỉ qua thời gian chớp mắt, tư vị ngọt ngào làm lòng người say, bỗng nhiên rơi xuống thành tan nát cõi lòng?
Muốn viết được phong thư chia tay này, Lương Tâm đã lần lữa rất lâu. Cô không thể chịu được thái độ bận rộn không chút để ý đến của anh lâu hơn nữa… Không nghĩ tới, ngày đầu tiên vừa chia tay, cô đã nhớ anh…
Khiến cô phải nói lời chia tay, Nhậm Mục Vũ chỉ cảm thấy lòng mình trống rỗng.
Anh cả đêm trằn trọc suy nghĩ, không thể đi vào giấc ngủ, quả thực so với đã chết còn khổ sở hơn.
Anh biết, sau này khi đã độc thân, không còn có người làm cho anh vướng bận nữa.
Trời mưa, không còn phải lo lắng ai bị ướt, rồi cảm mạo nữa.
Khi ăn cơm, cũng không cần lo lắng người kia có ăn no hay không.
Bận việc đến không có thời gian để ngủ cũng không cần thiết cảm thấy áy náy với ai vì không quan tâm đến người ta.
Cái gì cũng không cần lo lắng, cái gì cũng không cần vướng bận.
Anh đã tự do — Thật sự anh đã tự do sao?
Vậy tại sao vẫn rơi vào nỗi tương tư như vực sâu?
Nợ Em Một Hạnh Phúc
Convert: muacauvong
Edit: LiJi
Beta: Mon
"Không cho tôi một cơ hội để chứng minh thì làm sao biết kết quả? Nếu cảm giác khi chúng ta ở bên nhau mà không hợp thì anh có thể chia tay bất cứ lúc nào".
Thành ý, nghị lực và sự cố gắng của cô gái này sự đã làm anh ngạc nhiên. Anh không rõ rốt cuộc một người luôn sống an nhàn sung sướng như cô lại coi trọng anh ở điểm nào?
Rõ ràng là một cô gái được chiều chuộng, mười ngón tay chưa từng làm việc nặng nhọc, bên cạnh lại có không biết bao nhiêu người vĩ đại hơn anh mấy trăm lần theo đuổi, nhưng lại khăng khăng muốn ở bên người bình thường như anh...
Vì để chứng minh với anh mình không phải là một con búp bê chỉ biết làm đẹp, cô sẵn sàng từ bỏ cuộc sống xa hoa sung sướng, học cách giặt quần áo, nấu nướng, làm việc nhà, bắt đầu hiểu được cảm giác của người bình dân. Thậm chí có ý nghĩ kỳ lạ là "dùng cảm giác để yêu đương".
Tất cả sự thay đổi này chỉ để nói cho anh biết, cô là cô gái đáng để anh yêu...
Edit: LiJi
Beta: Mon
"Không cho tôi một cơ hội để chứng minh thì làm sao biết kết quả? Nếu cảm giác khi chúng ta ở bên nhau mà không hợp thì anh có thể chia tay bất cứ lúc nào".
Thành ý, nghị lực và sự cố gắng của cô gái này sự đã làm anh ngạc nhiên. Anh không rõ rốt cuộc một người luôn sống an nhàn sung sướng như cô lại coi trọng anh ở điểm nào?
Rõ ràng là một cô gái được chiều chuộng, mười ngón tay chưa từng làm việc nặng nhọc, bên cạnh lại có không biết bao nhiêu người vĩ đại hơn anh mấy trăm lần theo đuổi, nhưng lại khăng khăng muốn ở bên người bình thường như anh...
Vì để chứng minh với anh mình không phải là một con búp bê chỉ biết làm đẹp, cô sẵn sàng từ bỏ cuộc sống xa hoa sung sướng, học cách giặt quần áo, nấu nướng, làm việc nhà, bắt đầu hiểu được cảm giác của người bình dân. Thậm chí có ý nghĩ kỳ lạ là "dùng cảm giác để yêu đương".
Tất cả sự thay đổi này chỉ để nói cho anh biết, cô là cô gái đáng để anh yêu...
Luyến Nô
Converter: Vi Ừn Bi
Edit: Bội Nghi + Tuhu (2 chương đầu), Thủy Nguyệt Vân.
Beta: Kỳ Doanh, Thủy Nguyệt Vân
Khuất Dận Kì, hắn là kiệt tác tuyệt mĩ của trời đất, với dung mạo xuất chúng kia, không có gì có thể hoàn mỹ như hắn……
Đối với nữ nhân, hắn có thể đùa bỡn, có cùng diễn trò, có thể tàn nhẫn, nhưng lại không bao giờ là thật lòng.
Nô nhi, nàng không tranh giành với thế gian, đơn thuần như thế, đôi mắt trong sáng như thủy tinh, âm thanh tuyệt mĩ, nồng ấm mê hoặc lòng người……
Sự trong sáng đặc biệt của nàng làm nổi dậy ma tính trong người hắn, khiến hắn muốn làm nàng mất đi sự vô tư, trong sáng, không hiểu chuyện đời đó.
Nhưng mà, cái gì hắn cũng đã tính tới, nhưng lại quên mất thâm tâm đã sớm trầm luân vì nàng……
Đối mặt với tình yêu say đắm của nàng, hắn dễ dàng lần nữa không khống chế được……
Cho đến khi cõi lòng nàng tan nát mà rời đi, hắn mới đột nhiên phát hiện rằng, đời này hắn không thể sống thiếu nàng……
Edit: Bội Nghi + Tuhu (2 chương đầu), Thủy Nguyệt Vân.
Beta: Kỳ Doanh, Thủy Nguyệt Vân
Khuất Dận Kì, hắn là kiệt tác tuyệt mĩ của trời đất, với dung mạo xuất chúng kia, không có gì có thể hoàn mỹ như hắn……
Đối với nữ nhân, hắn có thể đùa bỡn, có cùng diễn trò, có thể tàn nhẫn, nhưng lại không bao giờ là thật lòng.
Nô nhi, nàng không tranh giành với thế gian, đơn thuần như thế, đôi mắt trong sáng như thủy tinh, âm thanh tuyệt mĩ, nồng ấm mê hoặc lòng người……
Sự trong sáng đặc biệt của nàng làm nổi dậy ma tính trong người hắn, khiến hắn muốn làm nàng mất đi sự vô tư, trong sáng, không hiểu chuyện đời đó.
Nhưng mà, cái gì hắn cũng đã tính tới, nhưng lại quên mất thâm tâm đã sớm trầm luân vì nàng……
Đối mặt với tình yêu say đắm của nàng, hắn dễ dàng lần nữa không khống chế được……
Cho đến khi cõi lòng nàng tan nát mà rời đi, hắn mới đột nhiên phát hiện rằng, đời này hắn không thể sống thiếu nàng……
Lược Thê
Convert: meoconlunar (tangthuvien.vn)
Edit và Beta: Độc Tiếu Khuynh Thành
Số chương: 20
Trên đời này, có ai trọng yếu đến mức không thể nào thay thế được?
Cổ chi cấm kỵ, bầu trời không thể có hai mặt trời, nhà có cặp song sinh, tất chính là đại họa…
Ai, gia tộc có cặp huynh đệ song sinh khác gì mang lời nguyền, nói vậy cũng không sai.
Huynh trưởng nhận hết mọi sủng ái cùng kính trọng, mà hắn, lại trở thành ma quỷ, không phải người tốt
Hơn nữa khi mà hắn gặp được nữ nhân khiến hắn phải hao tổn tâm tư muốn có được….
Nàng vốn xinh đẹp. dung mạo như tuyết, nhưng lại lạnh lùng, trầm mặc ít nói
Cùng với việc, trong mắt nàng chỉ ái mộ duy nhất huynh trưởng Mộ Dung Thao, không hề có hắn.
Để có thể được nàng ngoái đầu nhìn mình, nhìn chính mình một lần thật rõ ràng
Hắn đánh cược cả tính mạng, phản bội cả tình thân, chấp nhận tẩu hỏa nhập ma…
Chỉ mong có được nàng, tâm của nàng, khiến giấc mơ hạnh phúc kia có thể trở thành sự thật.
Hắn hiểu được, hạnh phúc mà hắn đoạt lấy, sớm hay muộn cũng sẽ phải trả lại…
Hắn không sợ chết, chỉ sợ trong ánh mắt lạnh băng của nàng chỉ có sự vô tình…
Sợ chính mình dùng hết tâm cơ, cũng không thay thế được hình bóng của một nam nhân khác…
Edit và Beta: Độc Tiếu Khuynh Thành
Số chương: 20
Trên đời này, có ai trọng yếu đến mức không thể nào thay thế được?
Cổ chi cấm kỵ, bầu trời không thể có hai mặt trời, nhà có cặp song sinh, tất chính là đại họa…
Ai, gia tộc có cặp huynh đệ song sinh khác gì mang lời nguyền, nói vậy cũng không sai.
Huynh trưởng nhận hết mọi sủng ái cùng kính trọng, mà hắn, lại trở thành ma quỷ, không phải người tốt
Hơn nữa khi mà hắn gặp được nữ nhân khiến hắn phải hao tổn tâm tư muốn có được….
Nàng vốn xinh đẹp. dung mạo như tuyết, nhưng lại lạnh lùng, trầm mặc ít nói
Cùng với việc, trong mắt nàng chỉ ái mộ duy nhất huynh trưởng Mộ Dung Thao, không hề có hắn.
Để có thể được nàng ngoái đầu nhìn mình, nhìn chính mình một lần thật rõ ràng
Hắn đánh cược cả tính mạng, phản bội cả tình thân, chấp nhận tẩu hỏa nhập ma…
Chỉ mong có được nàng, tâm của nàng, khiến giấc mơ hạnh phúc kia có thể trở thành sự thật.
Hắn hiểu được, hạnh phúc mà hắn đoạt lấy, sớm hay muộn cũng sẽ phải trả lại…
Hắn không sợ chết, chỉ sợ trong ánh mắt lạnh băng của nàng chỉ có sự vô tình…
Sợ chính mình dùng hết tâm cơ, cũng không thay thế được hình bóng của một nam nhân khác…
Mua Phu
Converter: Meoconnular (TÀNG THƯ VIỆN)
Editor: Docke
Sắp hết năm cũ, mọi nhà đều vội vàng đón mừng năm mới. Nhưng nàng lại chỉ có một căn phòng lạnh lẽo trống rỗng.
Khống muốn trải qua những ngày tịch mịch, cho nên hôm đó, nàng lớn mật mua về một nam nhân.
Cho dù thoạt nhìn, có vẻ như đang bị bệnh, chỉ còn sót lại chút hơi tàn, nhưng nàng không sợ.
Chỉ vì hắn có một đôi mắt cô tịch giống nàng, khiến nàng đồng tình thương cảm.
Cho nên, nàng nghĩ: Nếu có thể trị khỏi bệnh cho hắn, có lẽ mình sẽ có được một người bạn.
Vậy thì ngôi nhà của mình mới có thể xứng đáng được gọi là “Nhà”???
Người là do nàng bỏ tiền mua về. “Mục Ấp Trần” – cái tên này cũng là do nàng đặt cho.
Lúc hắn khó giữ được cái mạng nhỏ, là nàng đã liều mình ở trước quỷ môn quan cứu hắn trở về.
Vậy thì hắn đã nợ nàng một cái mạng rồi, làm trâu làm ngựa cho nàng cũng phải lắm chứ.
————- *** ————
Nhưng chủ tử này, sao lại khó chơi như vậy a? Vừa không hiền tuệ, lại không ôn nhu.
Tiền cũng kiếm về được khá nhiều, nhưng hắn phát hiện, cho dù mình có làm trâu làm ngựa cũng không đủ.
Chỉ có thể rưng rưng bước lên thuyền giặc, ai bảo há miệng mắc quai chứ!
Editor: Docke
Sắp hết năm cũ, mọi nhà đều vội vàng đón mừng năm mới. Nhưng nàng lại chỉ có một căn phòng lạnh lẽo trống rỗng.
Khống muốn trải qua những ngày tịch mịch, cho nên hôm đó, nàng lớn mật mua về một nam nhân.
Cho dù thoạt nhìn, có vẻ như đang bị bệnh, chỉ còn sót lại chút hơi tàn, nhưng nàng không sợ.
Chỉ vì hắn có một đôi mắt cô tịch giống nàng, khiến nàng đồng tình thương cảm.
Cho nên, nàng nghĩ: Nếu có thể trị khỏi bệnh cho hắn, có lẽ mình sẽ có được một người bạn.
Vậy thì ngôi nhà của mình mới có thể xứng đáng được gọi là “Nhà”???
Người là do nàng bỏ tiền mua về. “Mục Ấp Trần” – cái tên này cũng là do nàng đặt cho.
Lúc hắn khó giữ được cái mạng nhỏ, là nàng đã liều mình ở trước quỷ môn quan cứu hắn trở về.
Vậy thì hắn đã nợ nàng một cái mạng rồi, làm trâu làm ngựa cho nàng cũng phải lắm chứ.
————- *** ————
Nhưng chủ tử này, sao lại khó chơi như vậy a? Vừa không hiền tuệ, lại không ôn nhu.
Tiền cũng kiếm về được khá nhiều, nhưng hắn phát hiện, cho dù mình có làm trâu làm ngựa cũng không đủ.
Chỉ có thể rưng rưng bước lên thuyền giặc, ai bảo há miệng mắc quai chứ!
Vẽ Mắt
Convert: Meoconlunar
Edit: Aries92
Beta: Đầm♡Cơ
Truyện này cùng hệ liệt với truyện Thay tim nhé
Khấu Quân Khiêm sống tại ngõ 44 phố Khởi Tình, làm nghề vẽ tranh kiếm sống nhưng kì lạ là hắn có thể vẽ núi vẽ biển vẽ nhà vẽ cửa nhưng không thể vẽ vật sống …có lẽ vì bản thân hắn có chút khác thường. Vẽ vật sống gì cũng được nhưng chỉ cần thêm đôi mắt thì vật thể lập tức sống lại bay ra khỏi trang giấy, khiến cho hắn dù có vẽ cũng như không vẽ, còn phải tự mình chịu biết bao hậu quả.
Thật là phiền chết!
Cho đến ngày hôm đó, khi hắn đuổi theo con chó nhỏ chạy ra từ bức vẽ. Lúc đuổi đến nơi hắn vô tình gặp được một cô gái, kể từ đó trái tim ngốc nghếch của hắn bị sự dịu dàng ôn nhu của cô băt cóc.
Trong lòng hắn tràn ngập nhiệt huyết yêu đương liền vẽ lại chân dung cô gái đó.Nhưng khi vừa ngủ dậy cô gái trong bức vẽ lại biến thành người thật xuất hiện trước mặt hắn.Chỉ có điều cô gái chạy ra từ bức vẽ này không hiểu bị lỗi chỗ nào. Gương mặt giống hệt tình nhân trong mộng của hắn nhưng tính cách lại khác một trời một vực. Người ta ôn nhu dịu dàng, cô nàng thì mỗi lần mở miệng đều khiến cho người khác hận không thể tự kết liễu đời mình. Còn nói đây là nhà của cô,đuổi không đi, lại không muốn ở chung cùng hắn?
Edit: Aries92
Beta: Đầm♡Cơ
Truyện này cùng hệ liệt với truyện Thay tim nhé
Khấu Quân Khiêm sống tại ngõ 44 phố Khởi Tình, làm nghề vẽ tranh kiếm sống nhưng kì lạ là hắn có thể vẽ núi vẽ biển vẽ nhà vẽ cửa nhưng không thể vẽ vật sống …có lẽ vì bản thân hắn có chút khác thường. Vẽ vật sống gì cũng được nhưng chỉ cần thêm đôi mắt thì vật thể lập tức sống lại bay ra khỏi trang giấy, khiến cho hắn dù có vẽ cũng như không vẽ, còn phải tự mình chịu biết bao hậu quả.
Thật là phiền chết!
Cho đến ngày hôm đó, khi hắn đuổi theo con chó nhỏ chạy ra từ bức vẽ. Lúc đuổi đến nơi hắn vô tình gặp được một cô gái, kể từ đó trái tim ngốc nghếch của hắn bị sự dịu dàng ôn nhu của cô băt cóc.
Trong lòng hắn tràn ngập nhiệt huyết yêu đương liền vẽ lại chân dung cô gái đó.Nhưng khi vừa ngủ dậy cô gái trong bức vẽ lại biến thành người thật xuất hiện trước mặt hắn.Chỉ có điều cô gái chạy ra từ bức vẽ này không hiểu bị lỗi chỗ nào. Gương mặt giống hệt tình nhân trong mộng của hắn nhưng tính cách lại khác một trời một vực. Người ta ôn nhu dịu dàng, cô nàng thì mỗi lần mở miệng đều khiến cho người khác hận không thể tự kết liễu đời mình. Còn nói đây là nhà của cô,đuổi không đi, lại không muốn ở chung cùng hắn?
Vòng Tròn Đồng Tâm
Thể loại: Hiện đại, tỷ đệ luyến, ấm áp, tiểu ngược…HE
Độ dài: 15 Chương + Ngoại truyện
Converter: meoconlunar (TTV)
Editor: Thư Kỳ
Một năm kia, lúc tình yêu nồng nàn triền miên nhất, cô quyết tuyệt chia tay làm anh bị thương nặng!
Chính là trong lòng có nỗi khổ, bởi vì hai người không thể vượt qua được khoảng cách bảy năm ──
Khi cô đã ra xã hội, Thẩm Vân Phái vẫn là sinh viên kiến trúc ở quán cà phê làm thêm, thành tích anh vĩ đại, tiền đồ vô lượng.
Cô không muốn ràng buộc bước chân anh, đành phải làm đao phủ, cắt đứt đoạn tình này, cuối cùng cũng phải đi trên hai con đường khác biệt,
Nhưng nhìn anh tan nát cõi lòng, Tôn Uẩn Hoa biết cả đời mình đều thua thiệt nam nhân này…
Anh thích xem cô nhìn về phía ngoài cửa sổ suy ngẫm cắt hình, thích xem vẻ mặt cô cắn bút nhíu mày suy nghĩ,
Cũng thích xem bộ dạng cuồng ăn kẹo phát tiết của cô khi gặp chuyện buồn bực.
Khi Tôn Uẩn Hoa còn chưa chú ý tới anh, trong mắt đáy lòng anh đã tràn đầy bóng dáng của cô,
Lúc tình đến nồng, trong kế hoạch của cuộc sống coi cô làm trung tâm, quy hoạch tương lai có cô…
Nhưng, đã đều là chuyện cũ, của cô vô tình làm anh tan nát cõi lòng, dây cót tình yêu bị đứt!
Anh xem cô là trục tâm đường tròn, mang theo lòng bị thương, từ nay không gặp lại,
Không ngờ trời cao thiết kế một cái ràng buộc sâu nhất, nhiều năm sau lại làm cho hai người gặp lại??
Thay Tim
Convert: Meoconlunar
Editor: Đầm♡Cơ + trucjang
“Có muốn ── đi theo tôi hay không?”
Ngày đó, điều làm cho cô chú ý tới hắn, là sự cô đơn trên người hắn – giống như cô.
Hắn ngồi một mình ở chỗ rẽ cuối con ngõ nhỏ, ánh mắt cô đơn, thái độ ngoan cố,
Cho dù đợi ở nơi đó trăm ngàn năm, cũng không từ bỏ;
Cô không đành lòng nhìn hắn lang thang bên ngoài, động tâm cho hắn ở nhờ một đêm,
Nhưng mà không ngờ, hắn lại không chờ đợi nữa, nhắm mắt đi theo sau cô;
Cô không hiểu hắn đang đợi ai, vì sao lại không đợi nữa, nhưng mà
Một người ăn cơm lữ hành, ngày ngày chỉ có chính mình nói chuyện với mình, cô mệt mỏi,
Muốn có người chia sẻ tất cả, muốn ngả vào vòng tay ai đó sưởi ấm cho nhau,
Muốn cuộc sống đơn điệu nhạt nhẽo này cũng có lúc đặc sắc;
Hắn cô đơn, mà cô cũng muốn có người làm bạn, vậy thì có gì không thể?
Cho nên, cô đồng ý, dẫn hắn về nhà, cũng muốn hắn hứa một điều ──
“Cho đến khi tôi chết, anh không được rời khỏi tôi”
Editor: Đầm♡Cơ + trucjang
“Có muốn ── đi theo tôi hay không?”
Ngày đó, điều làm cho cô chú ý tới hắn, là sự cô đơn trên người hắn – giống như cô.
Hắn ngồi một mình ở chỗ rẽ cuối con ngõ nhỏ, ánh mắt cô đơn, thái độ ngoan cố,
Cho dù đợi ở nơi đó trăm ngàn năm, cũng không từ bỏ;
Cô không đành lòng nhìn hắn lang thang bên ngoài, động tâm cho hắn ở nhờ một đêm,
Nhưng mà không ngờ, hắn lại không chờ đợi nữa, nhắm mắt đi theo sau cô;
Cô không hiểu hắn đang đợi ai, vì sao lại không đợi nữa, nhưng mà
Một người ăn cơm lữ hành, ngày ngày chỉ có chính mình nói chuyện với mình, cô mệt mỏi,
Muốn có người chia sẻ tất cả, muốn ngả vào vòng tay ai đó sưởi ấm cho nhau,
Muốn cuộc sống đơn điệu nhạt nhẽo này cũng có lúc đặc sắc;
Hắn cô đơn, mà cô cũng muốn có người làm bạn, vậy thì có gì không thể?
Cho nên, cô đồng ý, dẫn hắn về nhà, cũng muốn hắn hứa một điều ──
“Cho đến khi tôi chết, anh không được rời khỏi tôi”
Mối Tình Đầu
Convert: Bichan
Edit – Biên tập – Chỉnh dịch: Nhiều thành viên
Hà Tất Sinh tự biết mình thoạt nhìn không giống kiểu người lương thiện, dáng vẻ cộc cằn, mặt mũi ương ngạnh, tính khí quá hoang dã, chẳng khác gì mấy bọn côn đồ chuyên đi đập phá nhà dân thu bảo kê.
Trước mặt người khác lớn tiếng quát tháo, động một tí giơ nắm đấm lên doạ nạt. Nhưng đến khi gặp đóa hoa xinh đẹp Phạm Như Sanh, anh hoàn toàn tiêu-đời-rồi!
Hai bên giáp mặt chưa được năm phút, cô chỉ đơn giản liếc nhìn một cái mà tim anh đã lạc nhịp, căng thẳng như một cậu trai tân lần đầu rung động vậy.
Khi nói chuyện cùng cô, anh tự giác giảm thấp giọng xuống để khỏi làm cô sợ.
Một thân một mình đơn độc lang bạt bao lâu nay, anh chưa từng cẩn thận che chở cho bất kỳ cô gái nào.
Vậy là anh đủ hiểu mình đã thích cô rồi, thầm muốn được bên cô.
Ôi, nam tử hán sớm muộn cũng phải yêu chứ, nhưng sống trên đời 30 năm rồi mới thể nghiệm mùi vị mối tình đầu, là sớm hay là muộn?
Phải theo đuổi người ta thế nào mới khiến đóa hoa nhỏ này nở rộ trong tay anh đây?
Edit – Biên tập – Chỉnh dịch: Nhiều thành viên
Hà Tất Sinh tự biết mình thoạt nhìn không giống kiểu người lương thiện, dáng vẻ cộc cằn, mặt mũi ương ngạnh, tính khí quá hoang dã, chẳng khác gì mấy bọn côn đồ chuyên đi đập phá nhà dân thu bảo kê.
Trước mặt người khác lớn tiếng quát tháo, động một tí giơ nắm đấm lên doạ nạt. Nhưng đến khi gặp đóa hoa xinh đẹp Phạm Như Sanh, anh hoàn toàn tiêu-đời-rồi!
Hai bên giáp mặt chưa được năm phút, cô chỉ đơn giản liếc nhìn một cái mà tim anh đã lạc nhịp, căng thẳng như một cậu trai tân lần đầu rung động vậy.
Khi nói chuyện cùng cô, anh tự giác giảm thấp giọng xuống để khỏi làm cô sợ.
Một thân một mình đơn độc lang bạt bao lâu nay, anh chưa từng cẩn thận che chở cho bất kỳ cô gái nào.
Vậy là anh đủ hiểu mình đã thích cô rồi, thầm muốn được bên cô.
Ôi, nam tử hán sớm muộn cũng phải yêu chứ, nhưng sống trên đời 30 năm rồi mới thể nghiệm mùi vị mối tình đầu, là sớm hay là muộn?
Phải theo đuổi người ta thế nào mới khiến đóa hoa nhỏ này nở rộ trong tay anh đây?
Uyên Ương Lệ
Convert: Bichan
Edit: Zeus
Chỉnh dịch: Xiao Fang Fuong
Biên tập: JR94
“Nếu huynh thực sự thích một thứ gì đó, bất kể biến thành hình dáng thế nào đi nữa, huynh cũng sẽ nhận ra nó!” Một câu ngây ngô của Đường Linh Nhi năm tuổi khi ấy đã làm rung động Thu Nhược Trần, hắn thầm quyết định nàng chính là người mình sẽ đem lòng yêu thương suốt cả cuộc đời.
Nhưng khi hắn nghĩ hạnh phúc đã nắm chắc trong tay, nàng lại vì cứu hắn mà hy sinh mạng sống của chính mình!
Hắn vốn định dành cả quãng đời cô độc còn lại chỉ để tưởng nhớ những kỷ niệm từng có với nàng thôi…
Nhưng nữ tử bất cần, đơn độc, xa lạ kia đã cuốn trái tim hắn vào một vòng xoáy hấp dẫn kỳ lạ… Lẽ nào tình cảm với bóng hồng cũ chưa thể phai nhòa giờ đã chuyển sang người con gái dịu dàng nhưng quá đỗi đáng thương này? Tại sao đôi mắt ấm áp và bóng dáng nàng ta lại quen thuộc tới vậy?
Edit: Zeus
Chỉnh dịch: Xiao Fang Fuong
Biên tập: JR94
“Nếu huynh thực sự thích một thứ gì đó, bất kể biến thành hình dáng thế nào đi nữa, huynh cũng sẽ nhận ra nó!” Một câu ngây ngô của Đường Linh Nhi năm tuổi khi ấy đã làm rung động Thu Nhược Trần, hắn thầm quyết định nàng chính là người mình sẽ đem lòng yêu thương suốt cả cuộc đời.
Nhưng khi hắn nghĩ hạnh phúc đã nắm chắc trong tay, nàng lại vì cứu hắn mà hy sinh mạng sống của chính mình!
Hắn vốn định dành cả quãng đời cô độc còn lại chỉ để tưởng nhớ những kỷ niệm từng có với nàng thôi…
Nhưng nữ tử bất cần, đơn độc, xa lạ kia đã cuốn trái tim hắn vào một vòng xoáy hấp dẫn kỳ lạ… Lẽ nào tình cảm với bóng hồng cũ chưa thể phai nhòa giờ đã chuyển sang người con gái dịu dàng nhưng quá đỗi đáng thương này? Tại sao đôi mắt ấm áp và bóng dáng nàng ta lại quen thuộc tới vậy?
Nhầm Thành Trò Vui Ngày Cá Tháng Tư
Hệ liệt: Nhân duyên tuyến
Thể loại: Hiện đại, HE
Độ dài: 10 Chương
Converter: meoconlunar (TTV)
Editor: Thư Kỳ
Tôi, Bùi Vũ Canh, đánh nhau quậy phá là bữa ăn chính; Trốn học ghi tội là cơm rau dưa;
Tôi luôn luôn cho rằng chính mình lớn lên sẽ đi lăn lộn bang phái, hơn nữa sâu chờ mong.
Cố tình ── Các bạn biết đó, cuộc đời không như ý, mười thường tám chín,
Giấc mộng hắc đạo tôi chờ mong đã lâu, thế nhưng mạc danh kì diệu vỡ nát?!
Thật muốn tìm tìm nguồn gốc nguyên nhân, có lẽ là nói bắt đầu từ năm mười bảy tuổi ấy ──
Năm đó, trong sinh mệnh tôi có thêm một cô gái ngốc không can đảm lại hay khóc,
Nhưng cuộc đời tôi lần đầu tiên hướng con gái thổ lộ, kết quả lại bị từ chối thảm hại ──
Mà nguyên nhân chính là, tôi khiến cô ấy không có cảm giác an toàn, cô ấy không thích loại người như tôi?
Mà ngày nào đó, lại vừa vặn là ngày một tháng tư cũng là ngày cá tháng tư……
Làm cái an phận thủ thường lương dân có gì đặc biệt hơn người? Không gây sự thì có gì khó khăn?
Giỏi lắm thì đi đường dựa vào bên phải; Bỏ những lời thô tục cô không thích.
Như thế mà thôi, ai không thể làm! Tôi liền làm cho cô xem!
Không sai! Tôi còn có một tính cách đặc biệt, chính là không chịu thua!
Vì thế, câu chuyện tình yêu của tôi và Diệp Tâm Lê, liền như vậy bắt đầu ~~
Thể loại: Hiện đại, HE
Độ dài: 10 Chương
Converter: meoconlunar (TTV)
Editor: Thư Kỳ
Tôi, Bùi Vũ Canh, đánh nhau quậy phá là bữa ăn chính; Trốn học ghi tội là cơm rau dưa;
Tôi luôn luôn cho rằng chính mình lớn lên sẽ đi lăn lộn bang phái, hơn nữa sâu chờ mong.
Cố tình ── Các bạn biết đó, cuộc đời không như ý, mười thường tám chín,
Giấc mộng hắc đạo tôi chờ mong đã lâu, thế nhưng mạc danh kì diệu vỡ nát?!
Thật muốn tìm tìm nguồn gốc nguyên nhân, có lẽ là nói bắt đầu từ năm mười bảy tuổi ấy ──
Năm đó, trong sinh mệnh tôi có thêm một cô gái ngốc không can đảm lại hay khóc,
Nhưng cuộc đời tôi lần đầu tiên hướng con gái thổ lộ, kết quả lại bị từ chối thảm hại ──
Mà nguyên nhân chính là, tôi khiến cô ấy không có cảm giác an toàn, cô ấy không thích loại người như tôi?
Mà ngày nào đó, lại vừa vặn là ngày một tháng tư cũng là ngày cá tháng tư……
Làm cái an phận thủ thường lương dân có gì đặc biệt hơn người? Không gây sự thì có gì khó khăn?
Giỏi lắm thì đi đường dựa vào bên phải; Bỏ những lời thô tục cô không thích.
Như thế mà thôi, ai không thể làm! Tôi liền làm cho cô xem!
Không sai! Tôi còn có một tính cách đặc biệt, chính là không chịu thua!
Vì thế, câu chuyện tình yêu của tôi và Diệp Tâm Lê, liền như vậy bắt đầu ~~
Cần Cù Bù Ngốc Nghếch
Nguồn convert: Meoconlunar
Edit: Kally
Beta: Sechan
Truyện nằm trong "Tình Quan" hệ liệt
Chưa từng thấy kẻ nào vừa ngốc vừa xui xẻo đến như vậy
Đến cô vô tình chứng kiến cũng phải ba lần mới tin vào mắt mình là chuyện rất đỗi bình thường mà có thêm cậu trai này lại trở "bất thường" đến như vậy
Hahahahhahahahahahhahahhahahhah
Cô cảm giác dường như trêu chọc con cừu này thiệt không tệ nha, rất dễ tin, rất ngốc nghếch, làm sao kiếm được một cậu trai đáng yêu, suất như vậy mà lại dễ lừa nữa chư
Thế lá cô gái ban đầu chỉ vì nảy sinh hứng thứ với cậu mà đưa tay giúp đỡ
Còn cậu, trong lúc chật vật nhất, thiếu nữ nhìn cậu chìa tay ra, mỉm cười với cậu, quan tâm cậu, có ý muốn hỗ trợ, bỗng chốc biến thành thiên sứ với vầng hào quang chói lóa
Oa haha
Tội nghiệp cậu em, ngoan ngoãn cho chị đùa đi!!!!!!!
Edit: Kally
Beta: Sechan
Truyện nằm trong "Tình Quan" hệ liệt
Chưa từng thấy kẻ nào vừa ngốc vừa xui xẻo đến như vậy
Đến cô vô tình chứng kiến cũng phải ba lần mới tin vào mắt mình là chuyện rất đỗi bình thường mà có thêm cậu trai này lại trở "bất thường" đến như vậy
Hahahahhahahahahahhahahhahahhah
Cô cảm giác dường như trêu chọc con cừu này thiệt không tệ nha, rất dễ tin, rất ngốc nghếch, làm sao kiếm được một cậu trai đáng yêu, suất như vậy mà lại dễ lừa nữa chư
Thế lá cô gái ban đầu chỉ vì nảy sinh hứng thứ với cậu mà đưa tay giúp đỡ
Còn cậu, trong lúc chật vật nhất, thiếu nữ nhìn cậu chìa tay ra, mỉm cười với cậu, quan tâm cậu, có ý muốn hỗ trợ, bỗng chốc biến thành thiên sứ với vầng hào quang chói lóa
Oa haha
Tội nghiệp cậu em, ngoan ngoãn cho chị đùa đi!!!!!!!
Ngã Ba Tình Yêu
Thể loại: Hiện đại, ngược
Convert: Ngocquynh520
Edit: Thoa Xù & Melodysoyani
Độ dài: 10 chương
Chẳng có điều gì khó xử hơn tình đầu như vậy.
Không ngờ ngoài ý muốn lại cùng hôn thê của người đó nằm chung một phòng bệnh. Sau đó thấy anh tới thăm vị hôn thê, gặp lại trong nhỏ, muốn trốn cũng không thoát được...
Dương Ấu Tần mang theo mối cảm xúc ngổn ngang nhìn anh cùng vị hôn thê của mình thân mật.Anh vẫn là người đàn ông tốt bụng, đáng tin cậy nhưng tiếc rằng năm đó chính cô đã bỏ lỡ.
Nếu như năm đó cô không đề nghị chia tay, hoặc anh lên tiếng giữ cô lại thì mọi chuyện có thay đổi hay không? Nhưng cuộc đời này chẳng có nếu như, bỏ lỡ chính là bỏ lỡ.
-----
Dư Quán Chỉ không ngờ bản thân mình sẽ gặp lại người yêu cũ trong bệnh viện. Hai người cùng từng nhau bước trên một con đường nhưng cuối cùng lại lựa chọn rời xa nhau.
Cô vẫn xinh đẹp như trước, vẫn còn độc thân, trước đây kiêu ngạo tùy hứng, bây giờ chín chắn nhưng cũng trầm lặng. Mà anh vẫn thật thà như xưa, bên cạnh đã có bầu bạn, sau khi chia tay lấy chuyện thành gia lập nghiệp làm mục tiêu.
Hai người vốn sẽ không còn qua lại nữa, ông trời cố tình gây nên trò đùa trớ trêu. Cuộc sống vốn có nhiều khó khăn, lúc đúng thời điểm, hai người phá tung vỏ bọc, cùng một tần số. Tình yêu chưa hết vẫn còn tiếp diễn...
Convert: Ngocquynh520
Edit: Thoa Xù & Melodysoyani
Độ dài: 10 chương
Chẳng có điều gì khó xử hơn tình đầu như vậy.
Không ngờ ngoài ý muốn lại cùng hôn thê của người đó nằm chung một phòng bệnh. Sau đó thấy anh tới thăm vị hôn thê, gặp lại trong nhỏ, muốn trốn cũng không thoát được...
Dương Ấu Tần mang theo mối cảm xúc ngổn ngang nhìn anh cùng vị hôn thê của mình thân mật.Anh vẫn là người đàn ông tốt bụng, đáng tin cậy nhưng tiếc rằng năm đó chính cô đã bỏ lỡ.
Nếu như năm đó cô không đề nghị chia tay, hoặc anh lên tiếng giữ cô lại thì mọi chuyện có thay đổi hay không? Nhưng cuộc đời này chẳng có nếu như, bỏ lỡ chính là bỏ lỡ.
-----
Dư Quán Chỉ không ngờ bản thân mình sẽ gặp lại người yêu cũ trong bệnh viện. Hai người cùng từng nhau bước trên một con đường nhưng cuối cùng lại lựa chọn rời xa nhau.
Cô vẫn xinh đẹp như trước, vẫn còn độc thân, trước đây kiêu ngạo tùy hứng, bây giờ chín chắn nhưng cũng trầm lặng. Mà anh vẫn thật thà như xưa, bên cạnh đã có bầu bạn, sau khi chia tay lấy chuyện thành gia lập nghiệp làm mục tiêu.
Hai người vốn sẽ không còn qua lại nữa, ông trời cố tình gây nên trò đùa trớ trêu. Cuộc sống vốn có nhiều khó khăn, lúc đúng thời điểm, hai người phá tung vỏ bọc, cùng một tần số. Tình yêu chưa hết vẫn còn tiếp diễn...
Có Hợp Có Tan
Thể loại: Hiện đại
Convert: ngocquynh520
Editor: stli
Số chương: 10
Ngày đó anh hứa sẽ nhớ lời thề này cả đời. Ngày đó cô đã toàn tâm toàn ý tin tưởng anh. Đoạn tình cảm này sẽ theo hai người suốt một đời một kiếp.
Nhưng hình như anh đã xem nhẹ nó? Hay là đã quá tin tưởng để nhận hết đau thương.
Từng cùng thề ước, nghĩ rằng trói buộc anh bằng lời thề, anh đi không được bỏ không xong, nhưng vậy mà...
Vậy để cô là người chấm dứt, giải thoát cho anh, sẽ không để anh vì cô mà oán giận..
Cũng vì cô yêu anh mà cam chịu tất cả, chỉ vì hạnh phúc của anh mà thành toàn cho tất cả.
Mặc dù không thể nắm tay nhau đi đến cuối đời nhưng ít nhất cũng từ biệt trong vui vẻ.
Convert: ngocquynh520
Editor: stli
Số chương: 10
Ngày đó anh hứa sẽ nhớ lời thề này cả đời. Ngày đó cô đã toàn tâm toàn ý tin tưởng anh. Đoạn tình cảm này sẽ theo hai người suốt một đời một kiếp.
Nhưng hình như anh đã xem nhẹ nó? Hay là đã quá tin tưởng để nhận hết đau thương.
Từng cùng thề ước, nghĩ rằng trói buộc anh bằng lời thề, anh đi không được bỏ không xong, nhưng vậy mà...
Vậy để cô là người chấm dứt, giải thoát cho anh, sẽ không để anh vì cô mà oán giận..
Cũng vì cô yêu anh mà cam chịu tất cả, chỉ vì hạnh phúc của anh mà thành toàn cho tất cả.
Mặc dù không thể nắm tay nhau đi đến cuối đời nhưng ít nhất cũng từ biệt trong vui vẻ.