Nhất Kiếm Sương Hàn

Nhất Kiếm Sương Hàn

-- mở đầu:
-
Giờ Tý, hoàng cung.


Tháp bạch ngọc nguy nga tráng lệ, ngọc Xá Lợi Phật mơ hồ phát sáng.


Vạn vật tĩnh lặng, trong ngự hoa viên chợt loé lên một bóng đen.


Thị vệ đi tuần tra khựng lại, tay phải cảnh giác chạm vào bên hông, chỉ tiếc còn rút được trường đao ra khỏi vỏ, nửa người đã khẽ run lên, trong giây lát đại não tràn ngập lạnh lẽo, tựa như rơi vào một hầm băng vô tận, nỗi sợ hãi cũng đông kết trong đáy mắt. Nơi duy nhất còn sót lại độ ấm, là cái cổ đang ồng ộc tuôn trào máu tươi.

Tận cho đến trước khi chết, hắn vẫn mờ mịt băn khoăn về một mảnh trắng xoá vừa rồi kia.



Thật sự... là tuyết sao?


Đại Lương Quốc, hiệu Thiên Nhân năm thứ chín.


Thời tiết cuối thu dần trở lạnh, cũng không biết rốt cục Phong Vũ môn này nghĩ gì, lại thiết kế đại sảnh đón khách ngay bên cạnh một khe suối âm u hẻo lánh, gió Tây Bắc thổi như rít gào, quanh núi tứ phía sương giăng, lá khô bay loạn thiếu điều bay thẳng vào mặt khách quý trong sảnh.


Hạ nhân ở bên tươi cười nhắn nhủ: "Mời khách nhân lại đây uống chén rượu, môn chủ nhà ta đang trên đường tới rồi, rất nhanh sẽ đến, rất nhanh sẽ đến thôi."

sstruyen mời các bạn xem tiếp ...

0 Lượt xem| Yêu thích| 0 Theo dõi| 0 Đề cử| 163 Chương

4.0

1 đánh giá

-- mở đầu:
-
Giờ Tý, hoàng cung.


Tháp bạch ngọc nguy nga tráng lệ, ngọc Xá Lợi Phật mơ hồ phát sáng.


Vạn vật tĩnh lặng, trong ngự hoa viên chợt loé lên một bóng đen.


Thị vệ đi tuần tra khựng lại, tay phải cảnh giác chạm vào bên hông, chỉ tiếc còn rút được trường đao ra khỏi vỏ, nửa người đã khẽ run lên, trong giây lát đại não tràn ngập lạnh lẽo, tựa như rơi vào một hầm băng vô tận, nỗi sợ hãi cũng đông kết trong đáy mắt. Nơi duy nhất còn sót lại độ ấm, là cái cổ đang ồng ộc tuôn trào máu tươi.

Tận cho đến trước khi chết, hắn vẫn mờ mịt băn khoăn về một mảnh trắng xoá vừa rồi kia.



Thật sự... là tuyết sao?


Đại Lương Quốc, hiệu Thiên Nhân năm thứ chín.


Thời tiết cuối thu dần trở lạnh, cũng không biết rốt cục Phong Vũ môn này nghĩ gì, lại thiết kế đại sảnh đón khách ngay bên cạnh một khe suối âm u hẻo lánh, gió Tây Bắc thổi như rít gào, quanh núi tứ phía sương giăng, lá khô bay loạn thiếu điều bay thẳng vào mặt khách quý trong sảnh.


Hạ nhân ở bên tươi cười nhắn nhủ: "Mời khách nhân lại đây uống chén rượu, môn chủ nhà ta đang trên đường tới rồi, rất nhanh sẽ đến, rất nhanh sẽ đến thôi."

sstruyen mời các bạn xem tiếp ...

Tags

Ngữ Tiếu Lan San
18 truyện
Đề cử

Chương mới nhất

Danh sách chương